Chương 2:

Trước những lời cay đắng không chút do dự của Violet, Eileen có chút nao núng. Cô ấy chưa nổi giận không có nghĩa là Violet sẽ kìm lại những gì cô ấy nói.

Trong khi đó, chàng trai bên cạnh cô vẫn mỉm cười với vẻ mặt thực sự khó hiểu, không thể đọc được suy nghĩ trong đầu anh ta. Đó là con trai thứ hai của Công quốc Everett, Roen.

Liếc nhanh về phía Roen, Eileen rơi nước mắt.

“Chị đang nói gì thế, chị ơi! Việc anh em lo lắng cho nhau là điều tự nhiên vì chúng ta là một gia đình. Cho dù chị ghét em…”

“Tôi không muốn cô đến đây nên cô đừng đến nữa. Tôi đã đau đầu rồi. Mọi chuyện sẽ càng trở nên tồi tệ hơn đấy.”

“…Eileen đến đây gặp em vì cô ấy lo lắng cho em. Tại sao em lại lạnh lùng thế?”

Phải. Một nụ cười nở trên môi Violet trước sự ngắt lời đột ngột của chàng trai trẻ. Cô đang thắc mắc tại sao hai người họ lại đến với nhau, nhưng giờ cô đã nhận ra. Đó là cái này.

“Không, em ổn Eileen nói. “Kể cả khi Chị nói thế…”

Cô gái mảnh khảnh trông có vẻ bị tổn thương và dường như nước mắt sẽ rơi bất cứ lúc nào khi cô khuyên can anh trai mình. Không có sơ hở nào cho thấy đây chỉ là một màn kịch.

Nhìn họ như thế này, người ta sẽ thắc mắc rằng ai mới là anh em ruột thịt thực sự ở đây. Khịt mũi, có thể thấy Violet đang mỉm cười nhẹ.

“Việc bạn quá tha thứ đang trở thành một vấn đề. Violet, em nên biết cách cẩn thận hơn, nhưng em lại luôn nói những lời khó nghe như vậy ”.

“Nếu không muốn bị như thì đáng lẽ các người không nên đến đây. Tại sao tôi phải chào đón các người?”

“Ngay cả khi cậu nói thế, cậu vẫn nhu mì(*) một cách bất thường phải không.”

“Tôi gần như đã chết, phải không? Dừng lại."

“Ừ, chắc chắn rồi, cách em nói chuyện vẫn như cũ.”

“Cô có nghĩ một người có thể thay đổi ngay lập tức không?”

Roen cười mỉa mai khi nhận thấy cách Violet thay đổi lời nói và thái độ một cách ranh mãnh—lúc này trang trọng, lúc khác lại thân mật. Người duy nhất ngồi trên mép ghế ghế của cô ấy mà không rõ lý do là Eileen.

Không thể chịu đựng được việc chỉ đứng nhìn hai anh em ruột nói chuyện, Eileen lại can ngăn Roen.

“Em thực sự ổn, thưa anh. Em biết chị ghét em vì em không đủ tốt… Hiic, em, em rất muốn được gần gũi với chị, nhưng…”

“Không sao đâu, Eileen. Đó không phải lỗi của em. Đừng bận tâm, hôm nay Violet có vẻ vẫn đang có tâm trạng tồi tệ nên hãy quay về thôi.”

Nhìn hai người ra về cô lặng lẽ giơ ngón giữa chỉ về phía họ.

Roen và Eileen đã quay lưng đi từ lâu nên họ không nhìn thấy hành động thô tục mà cô con gái lớn của gia đình công tước này vừa làm.

Xung quanh cô chỉ trở nên yên tĩnh sau khi tất cả những vị khách không mời mà đến cuối cùng đã rời đi.

Cuối cùng cô cũng có thể có được sự bình yên và yên tĩnh. Violet nhanh chóng nằm xuống giường, nếu không sẽ có người quay lại.

Đã đối mặt với Mikhail, Roen và Eileen, giờ đây cô cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết.

Cô rất biết ơn vì em trai cô, con trai thứ ba Cairn, hiện đang ở học viện.

Violet—không, Yeon Ha-yoon cuối cùng cũng được ở trong thế giới của riêng mình, nên cô vui vẻ nhắm mắt lại.

* * *

Violet S. Everett, con gái lớn của Công tước Everett, một gia đình có lịch sử lâu đời.

Những biệt danh mà cô có không chỉ là những lời nói suông. Nhân vật phản diện độc ác nhất mọi thời đại. Quái vật mắt xanh luôn ghen tị với em gái mình. Mụ phù thủy độc ác của Everett với trái tim băng giá.

Thật ngạc nhiên là làm thế nào mà cô ấy lại có được những biệt danh như vậy. Tuy nhiên Violet, hay Yeon Ha-yoon đều không phủ nhận những danh hiệu được gán cho cô.

Đột nhiên cô nhớ tới kiếp trước của mình.

Việc cô ấy nhớ lại kiếp trước sau khi rơi xuống hồ và trải qua trải nghiệm cận kề cái chết, chẳng phải điều đó thật nực cười sao?

Ngay cả tiểu thuyết cũng không thể đoán trước được điều này, Violet phàn nàn trong lòng.

Có lẽ để làm rõ hoàn cảnh của mình, cô ấy đã không chuyển sinh. Mặc dù nếu cô ấy phân loại nó, thì cô ấy có thể nói rằng cô ấy đã tái sinh. Cô ấy vẫn giữ đúng danh tính của mình là Violet, người mà cô ấy đã sống suốt mười chín năm cho đến nay. Tình cờ cô nhớ lại ký ức kiếp trước của mình. Vì thế, cô không cảm thấy mất kết nối với con người hiện tại của mình.

Thật không may cô ấy sống lại kiếp trước của mình. Và tại đây, cô đã được tái sinh và bằng cách nào đó cô đã nhớ lại kiếp trước của mình.

Nếu người ta định nghĩa cuộc đời của Yeon Ha-yoon thì đó sẽ là từ: thảm hại. Còn về cuộc đời của Violet thì: khắc nghiệt.

Gia đình cô sinh ra là một gia đình công tước có lịch sử lâu đời. Vì cô có hai anh trai và một em trai nên cô sinh ra là con gái duy nhất được nuôi dưỡng như viên ngọc quý nhất từng có trên đời.

Tuy nhiên, cuộc sống của Violet lại vô cùng khắc nghiệt.

Vào mùa xuân năm cô tròn 8 tuổi, cuộc sống của cô trở nên tồi tệ hơn khi Eileen, em họ của Violet, gia nhập gia đình Everett với tư cách là một công nương.

Chú thích: nhu mì: Nhu mì không có nghĩa là yếu đuối, mà thật sự có nghĩa là đối xử với lòng nhân từ và tử tế, cho thấy sức mạnh, điềm tĩnh, lòng tự trọng lành mạnh, và tính tự chủ.