Đôi khi cứ ngỡ đó chỉ là sự gặp mặt tình cờ, nhưng biết đâu giữa dòng người xuôi ngược ấy, họ lại gặp nhau lần nữa Vậy có phải xem như là có duyên??? Lại thêm lần nữa chạm mặt, có nhiều điều thấy thật lạ, có lẽ nào lại tình cờ nhiều vậy? Giờ có thể xem như là định mệnh chăng??? Thuở thiếu thời, có vô số điều đẹp đẽ xoay quanh, cái đáng quý nhất lúc đó chính là tuổi trẻ, là sức sống tràn trề, là con tim nhiệt huyết, là tình cảm ngây ngô Thuở thanh xuân, ai chưa từng có giây phút xao động, cái khoảnh khắc quyến luyến bồi hồi, những rung động đầu đời chớm nở, những lúc mơ màng tưởng nhớ Tất cả, tất cả đều thật đẹp thật đáng yêu và đáng trân trọng Một câu chuyện dễ thương cho mọi người, như một dấu ấn một gợi nhớ về thanh xuân đang tới hay đã qua, cho ta lại trân trọng và tìm lại những xúc cảm đơn thuần
Khi đi hiến máu, cô nhìn thấy chữ ký trên danh sách hiến máu rất đẹp, và cô bị mẫu chữ ký đó thu hút, do quá rảnh rỗi cô vơ lấy tờ giấy nháp bên cạnh và mô phỏng lại, vì thế mà lúc đó có một nam sinh anh tuấn quay lại lấy di động bỏ quên bỗng nhiên sững lại như chợt có suy nghĩ gì đó, nheo mắt hồ nghi nhìn cái tên cô đã viết… Có lẽ đó là tên anh ta.
Sau vài lần gặp gỡ tình cờ, cuối cùng lại gặp anh trong buổi gặp gỡ học sinh cũ của trường trung học.
Lúc ra về, lão đại của khoa ngoại giao, anh chàng cơ trí mà khiêm tốn, nghiêm chỉnh mà chín chắn đó rất lịch sự nho nhã nói một câu, “Anh đã từng viết cho em một bức thư, em còn nhớ không?” Rất lâu sau đầu óc An Ninh vẫn còn hỗn loạn, điều anh nói có nghĩa là… Cô đã từng từ chối Từ Mạc Đình?
Mọi người thường hay lãng phí những năm tháng thanh xuân của mình khi còn trẻ, chỉ hy vọng rằng khi quay đầu nhìn lại, sẽ không thấy hối tiếc…