Chương 1: Chính truyện

Thôn bản nhỏ bình yên vào một buổi sáng sớm mai. Gió nhẹ thoảng qua, mang theo hương lúa chín và tiếng chim hót líu lo. Trên một con đường nhỏ quanh co uốn lượn qua những ngọn đồi xanh mướt, một sinh viên trẻ tuổi tên là Minh đang trên chuyến xe đến thăm các em nhỏ ở một trường học vùng cao. Mang theo balo đầy ắp những thực phẩm tươi ngon, Minh háo hức được gặp gỡ và nấu cho các em một bữa ăn ngon. Minh là một nữ sinh viên trẻ với trái tim ấm áp và lòng nhân ái. Cô tham gia vào một đoàn tình nguyện viên với mong muốn giúp đỡ những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn trên vùng cao.

Vào một ngày hè oi ả, Minh cùng đoàn tình nguyện viên lên đường đến với bản làng xa xôi trên vùng cao. Hành trình đến với bản làng xa xôi đầy gian nan, nhưng Minh không hề nản lòng. Nụ cười rạng rỡ luôn nở trên môi cô.

Con đường đến với bản làng vô cùng gian nan, hiểm trở. Minh và các tình nguyện viên phải vượt qua những con dốc cao, những con suối lớn và những khu rừng rậm rạp. Con đường gồ ghề, sỏi đá, uốn lượn qua những sườn núi cheo leo. Minh cùng đoàn tình nguyện viên phải đi bộ hàng giờ liền mới đến được nơi. Với tinh thần đoàn kết và ý chí quyết tâm, họ đã đến được bản làng an toàn.

Trên đường đi, Minh ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, những áng mây trắng lững lờ trôi trên bầu trời xanh, những tia nắng vàng rực rỡ nhảy múa trên tán lá cây. Những ngọn núi cao sừng sững ẩn hiện trong màn sương mỏng. Hình ảnh những đứa trẻ tung tăng cắp sách đến trường hiện lên trong tâm trí cô, mang theo niềm vui và hy vọng. Trên con đường nhỏ quanh co, một đoàn trẻ thơ tung tăng bước đến trường. Ánh nắng rực rỡ chiếu lên những gương mặt rạng rỡ, những nụ cười hồn nhiên, tô điểm cho bức tranh thiên nhiên.

Dưới bầu trời cao vυ"t, những đứa trẻ tí xíu, với chiếc cặp sách nhỏ trên vai, cùng nhau đi qua những ngọn đồi xanh mướt. Tiếng cười giòn tan vang vọng khắp núi rừng, xua tan đi sự tĩnh mịch.

Khi đoàn tình nguyện viên đến bản làng, trời đã tối, cả đoàn ở lại nhà trưởng bản sắp xếp. Đến sáng hôm sau họ sẽ đến trường học của nơi này.

Sương sớm giăng mắc trên những mái nhà tranh đơn sơ, tiếng gà gáy vang vọng khắp bản làng. Minh khẽ vươn vai sau một đêm dài trên chiếc giường tạm bợ trong nhà sàn. Hôm nay là ngày Minh và các bạn tình nguyện viên sẽ nấu cho các em nhỏ ở trường học vùng cao một bữa ăn ngon.

Minh cùng các bạn thức dậy từ sớm, chuẩn bị những nguyên liệu tươi ngon nhất cho bữa ăn. Con đường đến trường học tuy ngắn nhưng vô cùng gian nan. Dốc cao, suối sâu, sỏi đá trơn trượt khiến Minh và các bạn phải cẩn thận từng bước. Nắng sớm len lỏi qua tán cây rừng già, rọi xuống những giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt của các bạn.

Cuối cùng, Minh và các bạn cũng đến được trường học. Trước mắt họ là những ngôi nhà cấp 4 đơn sơ, mái ngói đã cũ kỹ. Tiếng cười giòn tan của các em nhỏ vang vọng khắp sân trường, xua tan đi mọi mệt mỏi. Minh cảm thấy lòng mình ấm áp và tràn đầy năng lượng.

Minh được gặp gỡ những em nhỏ với ánh mắt trong veo, hồn nhiên. Minh được chào đón bởi những nụ cười rạng rỡ và ánh mắt trong sáng của các em nhỏ. Nụ cười ấy như tiếp thêm sức mạnh cho Minh sau một hành trình dài. Nụ cười của các em như xua tan đi mọi mệt mỏi, mang đến cho cô nguồn năng lượng tích cực. Các em sống trong những ngôi trường đơn sơ, thiếu thốn nhiều thứ. Tuy vậy, các em vẫn luôn vui vẻ và lạc quan.

Minh tiến đến chào hỏi các em nhỏ. Các em chào đón Minh với nụ cười thân thiện. Cô hỏi các em về trường học, về bài vở và về những ước mơ của các em. Các em hồn nhiên chia sẻ với Minh những câu chuyện về cuộc sống của mình.

Nhìn những đứa trẻ hồn nhiên, lòng cô chợt dấy lên niềm xúc động khó tả. Minh cảm nhận được sự trong sáng, tinh nghịch và cả sự dũng cảm phi thường của những mầm non tương lai. Mặt trời rực rỡ vàng óng như quả trứng chiên, soi bóng xuống những gương mặt ngước lên đầy háo hức. Khi những đứa trẻ đứng thẳng, núi và đồi như nghiêng mình chào đón.

Minh mong ước những đứa trẻ sẽ luôn giữ được nụ cười rạng rỡ, sự hồn nhiên và dũng cảm ấy. Mong cho các em được học hành đến nơi đến chốn, bồi đắp tri thức và trở thành những con người tốt đẹp, góp phần xây dựng quê hương.

Minh cùng các bạn bắt tay vào nấu nướng. Bữa ăn tuy đơn giản với những món ăn quen thuộc như cơm, canh rau, cá kho và thịt kho tàu nhưng được nấu bằng cả tình yêu thương. Dù không phải là đầu bếp giỏi, Minh vẫn muốn nấu cho các em một bữa ăn ngon. Bữa ăn tuy đơn giản nhưng chứa chan tình yêu thương và sự quan tâm. Minh cùng các em nhỏ nhặt rau, rửa rau và vo gạo.

Bếp lửa bập bùng, tiếng dao thớt lách cách hòa quyện với tiếng nói cười vui vẻ. Mùi thơm của thức ăn lan tỏa khắp không gian. Các em nhỏ háo hức nhìn vào bếp, nụ cười rạng rỡ nở trên môi.

Trong khi nấu ăn, cô trò chuyện với các em, hỏi han về cuộc sống, học tập và những ước mơ của các em. Minh muốn giúp các em có thêm sức khỏe để học tập, để tiếp tục hành trình chinh phục tri thức. Cho đi những gì mình có, Minh đã được nhận lại niềm vui và sự hạnh phúc. Minh cùng các bạn nấu ăn trong tiếng cười nói vui vẻ.

Nhìn vào đôi mắt trong veo của các em mà Minh như thấy bầu trời rộng lớn, thấy núi đồi, mặt hồ và cả những ước mơ đang dần hình thành. Cô mong cho các em sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường, vượt qua mọi khó khăn trên con đường phía trước.

Bữa ăn được bày biện đơn giản nhưng ấm áp. Các em nhỏ háo hức thưởng thức những món ăn do anh nấu. Minh cùng các em ăn cơm trong tiếng cười nói vui vẻ. Các em khen ngợi Minh và mọi người trong đoàn nấu ăn ngon. Nụ cười rạng rỡ nở trên môi các em khi được thưởng thức những món ăn ngon. Minh cảm thấy hạnh phúc khi được nhìn thấy các em ăn ngon miệng. Tiếng cười nói vang vọng khắp phòng học nhỏ, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và đầm ấm.

Sau bữa ăn, Minh dành thời gian chơi đùa cùng các em. Cô cảm nhận được sự hồn nhiên, trong sáng và nghị lực phi thường của các em nhỏ nơi đây. Cô biết rằng, những món ăn mình nấu cho các em không chỉ là bữa ăn ngon mà còn là lời động viên, khích lệ các em tiếp tục học tập và vươn lên trong cuộc sống.

Tiếng gà trưa vang vọng, hòa quyện với tiếng chim hót líu lo, tạo nên bản nhạc du dương của núi rừng. Bóng các em dần khuất sau những tán cây, nhưng hình ảnh và nụ cười của các em sẽ mãi in sâu trong tâm trí cô.

Rời xa ngôi trường nhỏ, Minh mang theo những cảm xúc khó tả. Cô biết ơn vì đã có cơ hội được gặp gỡ và giúp đỡ các em nhỏ. Chuyến đi này đã mang đến cho cô nhiều bài học ý nghĩa về cuộc sống, về lòng yêu thương và sự sẻ chia.

Minh và các tình nguyện viên tạm biệt bản làng và các em nhỏ. Minh hứa với bản thân sẽ quay lại đây vào một ngày không xa. Minh biết rằng, những nụ cười của các em nhỏ là món quà quý giá nhất mà cô nhận được. Minh hứa với bản thân sẽ tiếp tục tham gia vào những hoạt động tình nguyện để mang đến niềm vui cho những người kém may mắn.

Minh và các bạn tình nguyện viên lên đường trở về, mang theo những nụ cười rạng rỡ của các em nhỏ. Chuyến đi tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại trong lòng Minh những ký ức khó phai.

Minh trở về với thành phố tấp nập và ồn ào. Trở về với guồng quay cuộc sống bận rộn. Với sự mệt mỏi của cuộc sống phức tạp. Cô chợt nhớ đến phong cảnh nơi các em. Đó chẳng phải là tốt nhất để nghỉ dưỡng hay sao. Đó chẳng phải là thứ không khí mà chúng ta muốn hít thở sao.

Giờ đây khi nhớ lại những kí ức này. Minh thấy những áp lực của cuộc sống như được vơi đi. Minh nhận ra rằng cuộc sống này còn có quá nhiều thứ phải học hỏi để tốt hơn. Gặp các em Minh cũng đã học được rất nhiều điều từ các bé. Vì làm gì có ai từ khi sinh ra đã tốt đã giỏi. Nhưng rồi mọi người học hỏi lẫn nhau. Giống như Minh học hỏi từ các em, từ các anh chị tình nguyện đi trước,... Minh học hỏi từ những người muốn thay đổi cuộc sống này. Từ những con người muốn trao đi yêu thương. Vì ngoài kia còn rất nhiều con người muốn trao đi điều tốt lành. Giống như Minh và có thể là bạn người đang đọc câu chuyện này.

-Hết-