Editor: @sandwalllh Tóm tắt một câu: Một mình tôi là một trường học. Ý chính: Giải hòa với chính mình trong quá khứ.
Nabatame Datsu ngoại trừ có một cái tên đọc ra nghe thật kêu, thật oai hùng, thì thật sự cậu chỉ là một người làm công ăn lương bình thường như bao người.
Một ngày như mọi người, cậu đang trên đường về nhà nhưng lại vii tình gặp phải một loài QB (không rõ) kì lạ
QB (không rõ) nói với cậu rằng, cậu phải tự tay làm thành một trường học, phần cứng hay mềm, từ giáo viên tới học sinh, cậu đều phải tự tay hoàn thành...
Nghĩa là sao? Nghĩa là cậu vừa là giáo viên vừa là học sinh, tự mình sắm vai từ A-Z. Thế mà còn phải khiến cho mọi người thật lòng thừa nhận ngôi trường này tồn tại.
Vì thế:
Con hổ nào đó nuốt vào ngón tay: Tôi là vật chứa, đừng tới gần tôi!
Người điều khiển trọng lực tóc cam nào đó (vật chứa Arahabaki nổi danh): Thật trùng hợp.
Bác sĩ học đường nào đó đang cai rượu: Cá nhân tôi cho rằng làm bác sĩ của trường học vẫn là nhẹ nhàng hơn.
Bác sĩ học đường với phụ kiện tóc hình con bướm (thu hồi máy cưa điện): Ông nói đúng.
Chú thuật sư coi lao động là rác rưởi: Nhất định phải cẩn thận tuân thủ thời gian tan tầm, không lãng phí bất kỳ phút giây nào giờ tan tầm.
Người hỗ trợ giám sát mang mắt kính nào đó (đang tăng ca):? Nghĩa là không đi làm thì không cần làm?
QB (?): Người phù hợp làm tốt lắm! Ngôi sao của giải Oscar ngày mai sẽ là anh!
Nabatame Datsu (bỏ thời gian nghỉ phép quản lý trường học): Cười không nổi