Hikaru không biết Iori gần đây thường xuyên chạy ra ngoài làm việc, mấy ngày nay anh vì không dám đối diện với Iori, nên vẫn luôn đi sớm về trễ, mà Iori vẫn luôn ra ngoài muộn hơn so với anh, mà cũng về sớm hơn so với anh.
Chỉ là đến ngày thứ ba, khi Hikaru đã hoàn toàn điều chỉnh tốt tâm trạng, tự nhận có thể nhìn thẳng và chăm sóc thật tốt cho Iori, mới nhận ra, Iori nhà anh đang mặc bộ quần áo đẹp rất xa lạ!
Hành lý của Iori là do anh và anh Ukyo sắp xếp, vốn không có bộ này. Mà mấy ngày nay, anh cũng chưa kịp mang Iori đi mua quần áo, mà anh nhớ rõ trong nhà không có quần áo này, vậy nên… Quần áo Iori đang mặc từ đâu mà ra?!
Hikaru nhẹ giọng nhìn Iori cười nói: “Quần áo em đang mặc rất đẹp”.
Iori cúi đầu nhìn xuống, đồ cậu đang mặc trên người là Vinson cho cậu vào giữa trưa hôm nay. Do đồ cậu mặc bị Vinson không cẩn thận làm đổ cà phê, nên chỉ có thể tạm thay quần áo trắng được trang trí bằng ren. Sau khi về nhà, cậu chưa kịp thay bộ khác, thì Hikaru đã mang theo cơm hộp về, nhất thời Iori cũng quên luôn việc thay quần áo.
Có điều, đây cũng không có gì ghê gớm, dù sao mấy bữa nay, khi ở văn phòng của Vinson, cậu cũng mặc qua không ít đồ, so với bộ này còn khoa trương hơn, cũng có không ít người vây xem, bởi vậy rất không sao cả mà đáp cho có lệ: “Tạm được đi”.
Hikaru nghẹn lời, sau đó lại cười nói: “Đây là, em mua sao?”.
“Mượn, em làm dơ” Nói đúng hơn, là do Vinson bắt thay, cậu cảm thấy bộ này không tiện cho cậu hành động, vốn định chọn một bộ sơ mi đơn giản. Nhưng Vinson lại sống chết không đồng ý, còn thật sự buộc Iori thay bộ đồ này của anh.
Nghe Iori nói vậy, nét tươi cười cứng lại, sắc mặt lạnh tanh, trong lòng tự dưng bất an. Anh không chế những suy nghĩ trong lòng, khẽ cười nói: “A, vậy Iori quen bạn ở bên này sao? Là người như thế nào? Ừm, có phải là một bạn nữ đáng yêu không? Không đúng nhỉ, con gái sao có thể có quần áo nam được, vậy là một bạn nam đúng không?”
Iori cúi đầu ăn, vốn không nhận ra là Hikaru đang thử, vì thế không chút phòng bị nói: “Là đàn ông, một người đồng nghiệp”.
Dụng cụ cắt gọt trên tay Hikaru rơi xuống bàn ăn, tạo ra âm thanh vô cùng chói tai, không không chỉ có dọa Iori, còn doạ chính bản thân anh. Anh chỉ đơn giản để xuống dụng cụ cắt gọt, cười ha ha, nói: “Iori tìm được việc? Là việc gì vậy? Cách đây xa không?”.
“Người mẫu” Iori nhàn nhạt phun ra hai từ này, sau đó lại tiếp tục cúi đầu ăn.
Hikaru lại cảm thấy, lúc này cả người anh đều không tốt! Người mẫu?! Iori thế nhưng đi làm người mẫu?! Chuyện gì vậy? Dáng người của Iori như thế, thì có thể làm tốt loại người mẫu nào?!
Không phải Hikaru xem thường Iori, nhưng ở Ý, nói đúng hơn là các công ty bên Tây Âu đều sẽ chọn những người có dáng người cao để tuyển! Nhưng Iori nhà anh, cao không đến 1m8, dáng người cũng một chút cũng không đô, làn da lại trắng nõn như vậy! Quan trọng nhất là, gương mặt Iori lớn lên tỉnh xảo, khi gương mặt không cảm xúc thì vô cùng giống búp bê xinh đẹp, mà khi có cảm xúc, cả người lại không tự giác mang theo chút u buồn và bất an…
Mỗi khi Hikaru ra ngoài sưu tập tư liệu sống, cũng giao lưu không ít với biếи ŧɦái, làm sao có thể không biết, đứa trẻ giống như Iori, rất tự dưng bị người khác theo dõi! Bởi vậy, vừa nghe Iori nói người mẫu, đầu óc anh lập tức liền suy luận đây là âm mưu!
Đừng nói là, có người theo dõi Iori nhà anh, sau đó dùng “Người mẫu” làm cái cớ, bắt Iori đi làm những chuyện mà em ấy không muốn làm đi?!
Hikaru làm bộ hiếu kỳ nói: “Ồ? Người mẫu à, chắc là có ký hợp đồng nhỉ? Iori có thể cho anh Hikaru xem không?”
Iori không sao cả gật đầu: “Được, có điều trên đó viết toàn tiếng Anh, có chút tên rất thâm ảo, không hiểu lắm” Cho nên, phải đến quá trưa cậu mới dịch xong. Nghĩ một hồi, lại nói: “Em để ở công ty, không có mang về”.
Hikaru lập tức rơi vào đáy cốc! Xong rồi, xong rồi, hợp đồng đều ký! Hơn nữa bây giờ, công ty kia, thế nhưng ngay cả hợp đồng cũng không cho Iori mang về! Chắc chắn có vấn đề!!! Không biết, nếu vi phạm hợp đồng thì tiền vi phạm sẽ là bao nhiêu? Ừm, nếu anh không đối phó được, chắc chắn sẽ báo công an, thuận tiện đưa lên mạng hấp thụ ánh sáng!
“Vậy, Iori, ngày mai em có đi công ty không? Có thể mang theo anh đi cùng không? Sách mới của anh lần này có miêu tả đến người mẫu, nhưng từ trước đến nay, anh không có trực tiếp tiếp xúc với người mẫu hay các phương diện người mẫu trong công ty, nên trong lòng không có ý tưởng. Iori, em có thể giúp đỡ anh Hikaru, mang anh Hikaru đi xem, có được thêm kiến thức không?” Hai tay Hikaru nắm tay ôm trước ngực, vẻ mặt đầy lấy lòng nhìn Iori cười nói.
Iori rất không sao mà gật đầu: “Không khiến gây phiền cho mọi người, cũng không làm ảnh hưởng đến công việc của em là được” Đối với công việc lần này, cậu rất quyết tâm, cũng rất trách nhiệm! Nếu đã làm, thì phải làm cho thật hoàn mỹ! Tuy rằng, cậu không được hoàn mỹ, nhưng ít nhất, cậu cũng có thể dốc sức đi làm tốt!
Bởi vì, đây không chỉ là công việc, còn là tương lai đi du lịch vòng quanh Trái Đất của cậu, tìm một nơi bên ngoài sinh sống, bảo đảm chỉ có một mình sinh hoạt!
Vì đã đạt được mục đích, nên Hikaru cúi đầu, nghiêm túc ăn cơm, sau đó buổi tối lại chui vào phòng Iori muốn ngủ cùng. Tuy Iori đen mặt, nhưng sau khi Hikaru đưa mấy tờ đôla, thì không nói gì nữa, dù sao giường cậu cũng đủ lớn, mấy hôm trước, khi vừa đến Ý, cũng đã cùng ngủ cùng Hikaru. Đương nhiên, mấu chốt quan trọng chính là, bây giờ Iori hoàn toàn đang dựa vào Hikaru mà sống, ăn uống cũng là Hikaru cho cậu. Chính là cắn người thì miệng mềm, lấy đồ của người thì mềm tay, thật sự trong lòng Iori không có nhiều tự tin như thế. Mà đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cậu phải nhanh chóng kiếm một chút tiền.
Ban đêm, hai anh em ngồi trên giường Iori, xem TV. Lúc trước, nhóm Ukyo từng chăm sóc Iori, bảo là Iori rất thích xem TV, vì thế, ngay ngày hôm sau, sau khi trở lại Ý, Hikaru đã cho người để một cái TV, và một máy tính ở trong phòng Iori.
Vốn không định tiếp tục giả làm một người bình thường dịu dàng, nên Iori cũng không muốn xem mấy bộ phim hình tượng não tàn nữa, mà xem bộ phim hình như mới nổi lên, là một chàng trai nhiệt huyết thích bắn súng, Iori tự nhận, bản thân cậu trên người đã sớm nhiễm máu lạnh đến cặn bã.
Nói tóm lại, khi coi xong TV, hai anh em rất ăn ý đi rửa mặt, sau đó lên giường, tắt đèn ngủ, một đêm không nói chuyện.
Ngày hôm sau, khi Iori tỉnh dậy, thì đã giữa trưa. Cậu rửa mặt một chút, thay đồ, đi xuống lầu. Mà dưới lầu, Hikaru mặc đồ nữ, trên mặt trang điểm rất đẹp, đang đứng trước tủ lạnh lẩm bẩm tự nói, trong tay còn cầm hai hộp sữa bò khác nhau, hình như đang do dự nên lấy cái nào mới tốt. Nhìn thấy Iori xuống lầu, anh liền cười, lấy đại một trong số đó, xoay người đi đến bàn ăn, cười nói: “Iori à, sáng hôm nay có thịt xông khói, sandwich, còn có mì Ý, em muốn ăn loại nào trước?”
Vừa nói lời này, trong lòng Hikaru thật sự có chút lo, vì thật sự anh cũng chỉ biết làm món mỳ Ý, hoặc là mấy món lặt vặt mà thôi. Mà mấy ngày nay, cơm tối anh chỉ làm cho Iori một chút, hoặc là mua cơm hộp về luôn. Bây giờ buổi sáng, cũng chỉ có thể ăn mấy món này, dù không ngon nhưng ai cũng có thể sống qua ngày a! Cho nên, anh thật sự có chút sợ Iori kén ăn không chịu ăn. Trước khi đi, anh Ukyo có nói với anh, Iori rất kén ăn, không ăn nấm hương, không ăn cà rốt, không quá thích ăn rau xanh, nhưng lại thích ăn loại thịt ngon. Vì vậy, khi Hikaru làm mỳ, đã bỏ thêm không ít thịt băm vào, chính anh ăn còn cảm thấy có chút ngán.
Nhưng thật ra Iori cảm thấy không sao cả, gật đầu, sau đó ngồi vào cái bàn, mặt không đổi sắc ăn hết một bàn lớn, lấy sandwich mà Hikaru đã làm để trong túi sạch, sau đó nhét vào balo. Ừm, một khi cậu nghiêm túc làm việc, cũng sẽ nhanh đói bụng, tuy công ty sẽ cung cấp điểm tâm, nhưng đây là món ăn nước ngoài, tạm thời Iori vẫn không có thói quen ăn được, vậy nên vẫn là mang sandwich của mình là tốt nhất.
Trơ mắt nhìn Iori làm xong mọi việc, trực tiếp cầm lấy ba lô, xoay người phải đi, anh cũng bất chấp thu dọn đồ, vội vàng cầm lấy một sandwich khác và balo nữ đuổi kịp Iori.
Không lâu sau, liền tới trước cửa lớn công ty, Iori cúi đầu, quen thuộc đường đi thang máy, mặc kệ mọi người nhìn cậu chào hỏi, cậu đều giống nhau không để ý tới. Nhưng thật ra có vài người đàn ông nhìn về phía Hikaru, ai bảo Hikaru mặc đồ nữ, nhìn qua cũng rất mị lực chứ! Có điều, Hikaru chỉ chăm chú đuổi kịp Iori, nên không có để ý tới những người đó.
Iori vẫn luôn cúi đầu, cho đến khi tới được văn phòng của Vinson, mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên, cả người đều thả lỏng không ít. Mà Hikaru thật ra cảm nhận được điều này, đôi mắt tối lại.
Trong văn phòng cũng không có người, Iori trực tiếp ngồi trên sofa, nhìn ra ngoài cửa sổ không nói lời nào. Mấy ngày nay, cậu đều như thế, không có ai thì sẽ ngồi trên sofa nhìn không trung ngây người, còn có người thì sẽ đi thay quần áo của công ty luyện tập… Cảm giác này, thật ra cũng rất thú vị.
Còn Hikaru, thừa dịp cơ hội này, đi dạo một vòng văn phòng này, sau đó nhíu mày. Căn phòng này rõ ràng để cho nhà thiết kế sử dụng, trên bàn để các công cụ thước dây, một bên còn có vài cái nhân thể người mẫu, bên kia còn treo những quần áo xinh đẹp có trị giá không nhỏ. Rõ ràng Iori nói với anh là làm người mẫu, bây giờ lại ở trong này không đi được, quả nhiên công ty này rất có vấn đề! Hikaru yên lặng mở ghi âm trong điện thoại, nghĩ lát nữa chủ nhân căn phòng này đến, nhất định phải moi được lời nói.
Không lâu sau, Vinson lôi kéo Yuuki lại đây. Mà Hikaru vừa nhìn thấy Yuuki, nhưng thật ra nhẹ nhàng thở ra, quen thuộc mà dùng tiếng Nhật nói: “Đã lâu không gặp, ngài Yuuki. Ngài sao lại ở đây?”
Yuuki cười cười, đi qua đi vỗ vai anh nói: “Đúng, đã lâu không gặp, bây giờ tôi làm việc ở đây. Trước kia nghe nói cậu vẫn hay mặc đồ nữ ra ngoài giả danh lừa bịp, tôi còn không tin, có điều bây giờ xem ra, thì đúng là như thế!”
Hikaru bất đắc dĩ cười nói: “Không có biện pháp, ai bảo làm bảo phụ nữ khá nổi tiếng, so với việc tôi làm đàn ông, thì càng dễ dàng ra vào những nơi đó, sưu tập những tư liệu đặc biệt”.
Yuuki sang sảng cười: “Ha ha, thật đúng là… Đúng rồi, cậu sao lại ở đây?”
“À, em trai tôi nói, bây giờ đang làm người mẫu ở đây, tôi không yên tâm, nên đến xem”.
“Ồ, trùng hợp vậy sao? Có điều, nhìn qua, hai người đều không có giống nhau a!” Yuuki đứng đối diện Hikaru, nói tiếp: “Nhưng thật ra lớn lên đều rất đẹp”.
Hikaru bất đắc dĩ cười khổ: “Không có cách, chúng tôi… Không cùng ba” Mấy anh em nhà anh, ngoại trừ sinh ba, thì còn lại đều không có cùng ba ruột!
Yuuki gật đầu, không nói gì, chỉ vào hai người cạnh Vinson, đơn giản giới thiệu một chút, sau đó lại nhìn Iori đang ngồi trên sofa, nhìn ra ngoài cửa sổ ngây người, điều chỉnh ống kính nói: “Chúng ta sang cách vách, đến văn phòng tôi tán gẫu một chút đi”.
Hikaru gật nhẹ đầu, anh cũng đang có ý này. Chẳng sợ bây giờ biết được bạn của Iori có quen biết với tiền bối, anh cũng không dám yên tâm. Dù sao, với 1m7 mấy của Iori mà làm người mẫu công ty gì đó, thật sự quá giả, rất không đáng tin cậy!
_____________
[Kỳ Thanh]: Tui không đảm bảo chương này dịch đúng không nữa. Tui có chút nghi ngại.
Nếu các bạn cảm thấy có chỗ nào có vấn đề, thì bình luận bên dưới nha. Để tui xem lại và sửa chữa.