- Chương 25-
Hắn bước đến căn phòng trước đó sau khi làm xong việc với hai con chó ngu ngốc kia. Bước chân đến trước cửa phòng, tiếng nói từ bên trong vang lên. Giọng nói của trợ lý vang vảng đang nói điều gì đó cùng với anh.
- Ông chủ hiền lắm tin tôi đi. Cậu chỉ là chưa thấy mặt tốt của ngài ấy mà thôi. Tuy mặt đẹp trai với hơi khó nhai tí nhưng đừng lo tôi tin ngài ấy không ngược đãi cậu đâu.
Trợ lý của hắn nói rất hăng, cậu ta có vẻ khá thích anh vì trông anh có vẻ mặt dễ tình với chăm chịu đựng như vậy có thể dụ dỗ được trợ lý của hắn cũng đã được gọi là một loại tài năng. Hắn mở cửa bước vào bên trong phòng, vẻ mặt hắn vẫn luôn đáng sợ và nghiêm túc như ban đầu.
- Chúng mày nói chuyện có vẻ hăng nhỉ?
Hắn quét qua một lượt thấy anh vẫn đang ngồi im lặng ngoan ngoãn chờ đợi hắn mà không dám hó hé hay phàn nàn thứ gì. Đương nhiên là không dám phàn nàn càng không dám hó hé vì chỉ một lời nói ngu ngốc nào được phát ra thì chính hắn sẽ không tiếc một giây phút nào chỉ để gϊếŧ chết anh một con người nhỏ bé đáng thương.
Hắn ngồi xuống ghế, tên đàn em mang vào cho hắn một cốc nước ép rồi lại ra ngoài cửa đợi lệnh tiếp theo vì còn một con chó nữa chưa xử lý. Hắn cho người đánh ngất nó để giải quyết xong hai thằng kia. Bàn tay của nó sau trận đánh hôm qua bị gãy xương nặng giờ không thể dùng được nữa.
- Tí nữa mày tốt nhất nên ngoan ngoãn không thì chính tao sẽ vặn răng mày.
Hắn nói một lời đe dọa với anh làm tâm trạng anh căng thẳng vốn càng thêm sợ hãi hơn. Anh im lặng coi như đã tiếp nhận mệnh lệnh của hắn. Anh không biết hắn sẽ làm gì anh nhưng bản thân anh tự chắc chắn rằng đó là điều thật sự rất đáng sợ và bản thân anh lại đang rất sợ hãi nó.
Tiếng cửa mở ra, trợ lý cười vui vẻ ra bên cạnh tên đàn em to lớn mà lau mồ hôi cho tên đàn em. Một cơ thể đã bị đánh ngất được lôi vào bên trong. Nó im lặng được lôi đến sau đấy nằm lê lết cái xác của nó trước mặt anh đại. Nó như một con chó thảm hại máu và mồ hôi vẫn còn dính trên áo nó.
- Gọi nó dậy.
Tên đàn em đấm thẳng vào mặt nó một cái, làm nó đau đớn thức dậy. Mắt nó mờ mờ mở ra, trước mắt nó bây giờ là một căn phòng xa lạ. Anh ở trước mắt nó bên cạnh chính là con quái vật kia. Hắn nhìn nó cười khinh, lưỡi hắn đưa ra trước mặt anh. Bàn tay thô ráp của hắn bóp mặt anh sau đấy hắn đưa lưỡi ra liếʍ má anh nhìn hắn khıêυ khí©h.
- Mày thích phá hoại đồ chơi của tao lắm nhỉ? Nó có giá năm tỷ còn phí sửa chữa chắc tao lấy giá rẻ thôi, công ty của bố và anh trai mày nha?
Hắn cong mắt cười như trăng lưỡi liềm vừa đẹp nhưng lại rất lạnh lẽo và tàn độc. Hắn nhìn thẳng vào mắt nó sau đấy hắn cười cợt. Mặt nó giờ vặn vẹo hơn ai khác. Nó nhăn nhó nó khó chịu, mắt nó trừng lớn nhìn hắn. Hắn đang làm cái quái gì với người mà nó yêu vậy chứ.
- MÀY ĐANG LÀM GÌ VẬY THẰNG CHÓ!
Nó mất kiểm soát chửi Anh Đại cũng chính là hắn đang ở ngay trước mắt. Nó dường như đã quên rằng hôm qua chính nó cũng đã làm điều kinh tởm như vậy với anh. Vốn nó nói yêu anh nhưng bản thân nó cũng làm điều đó với anh.
- Mày mất kiểm soát gì chứ? Mày thích chơi nó à? Vậy để tao chơi nó trước mặt mày. Quay mặt ra đây.
Hắn ra lệnh cho anh bắt anh quay mặt về phía hắn. Anh sợ lắm nhưng vẫn phải nghe theo vì hắn chính là chủ nhân của anh. Anh run mặt quay ra sợ hãi nhắm mắt lại. Một cảm giác mềm mại trên đầu môi anh. Anh giật mình mở lớn mắt.
Hắn ôm lấy vai anh, một tay giữ lấy sườn mặt gầy gò ốm yếu sau đó liếʍ một cái lên môi anh. Lưỡi hắn chạm qua vết thương mà ngậm vào một cái, vị máu tanh nhàn nhạt tan nhẹ trên đầu lưỡi, hắn nhìn anh như dã thú nhìn con mồi của hắn.
- Mày thấy thế nào? Nhìn này người mày yêu đang phục tùng tao đó.
Hắn cười cợt đùa bỡn con chó trước mắt còn nó thì đang bị trói chỉ có thể trơ mắt nhìn anh mà gào thét. Nó hỏi tại sao anh không đẩy hắn ra anh đâu phải là con chó của hắn càng không phải thuộc hạ hay là gì của hắn cả trừ khi anh là thể loại đó.
Mắt nó đỏ ngầu trừng lớn muốn hét lên nhưng rồi lại rơi vào im lặng. Nó đã từng tìm hiểu qua về anh và gia đình anh. Chính anh đang mắc nợ một khoản tiền lớn do thằng súc sinh em trai anh làm ra. Chẳng nhẽ anh vì để trả nợ mà đã gieo thân mình trở thành con điếm cho hắn sao như những hình ảnh trước mắt nó đấy ư? Nó suy nghĩ.
Anh vẫn vậy chỉ ngồi im đấy can tâm tình nguyện cho hắn trêu đùa anh như đang phục tùng một mệnh lệnh lớn. Anh bị hắn nắm lấy cằm bị hắn hôn. Cổ anh bị hắn mυ"ŧ lấy sau đó liếʍ lên một đường ướŧ áŧ. Ánh mắt hắn nhìn anh đắm đuối, anh có thể thấy hắn đang cười trên chiến thắng của hắn.
- Ngoan nào.
Hắn vén áo anh lên, một vùng eo bị thương nặng có những mảng tím bầm to lớn còn có thêm cả những vết thâm từ vết thương cũ. Nhìn qua có thể hiểu anh đã chịu đau đớn như thế nào càng khiến nó thêm hận hắn hơn. Hắn đích thị chính là con quái thú chính là thứ phải bị gϊếŧ chết.
Cơ thể anh còi cọc ốm yếu ngay cả vết xương cũng có thể thấy được thật sự anh thống khổ đánh thương thế nào. Băng thương trên mặt anh được hắn dùng miệng cắn ra thuốc đã ngấm vào vết thương để lại chút màu vàng pha vào vết thâm tím trông xấu xí cực kì. Hắn đưa tay lên vuốt nhẹ lấy vết thương của anh.
- Chà chà vết bầm này là do mày đã đấm nó ngày hôm qua đấy con súc sinh.
Hắn cười khinh miệt nhìn nó còn nó thì lại đang run lẩy bẩy muốn chạy lên cấu xé hắn. Nó muốn đấm chết hắn nhưng rồi nó cũng muốn đấm anh. Nó hận anh nhưng rồi nó lại đi hận chính bản thân nó.
- Chương 26-
Hắn xé toạc áo anh ra rồi nhìn đến những vết tím xanh trên cơ thể anh, phần cổ bị nó bóp cũng đã dần hiện lên vết thương chứng tỏ hôm qua nó bóp anh rất mạnh. Hắn chạm vào đầu ngực anh, ngón tay hơi đẩy lên làm cho ngực anh theo đó mà nghiêng theo. Đầu ngực mềm màu hồng nhạt hơi nhô lên. Hắn nhìn rồi cúi đầu xuống gặm lấy nhưng mắt vẫn liếc mắt nhìn nó mà nhếch miệng lên cười sau đó cắn mạnh một cái khiến anh đau đớn bám chặt vai hắn mà rên lên.
- A!
Anh bị hắn bóp chặt ở vết thương tại bụng khiến anh đau đớn, nước mắt cứ vậy chảy ra, anh bỗng dưng khóc lên. Hắn nhìn anh một cái rồi hắn lại nhìn nó đang đau sót. Cảm giác kí©h thí©ɧ này thật tuyệt đặc biệt là đối với một kẻ như hắn. Hắn nhướn cổ lên tách môi ra khỏi đầu ngực bị cắn in dấu răng hắn, tay hắn đặt trên đầu ngực dính nước của anh mà đẩy đẩy vài cái, ngón tay hắn vê lấy đầu ngực ướŧ áŧ của anh.
Liếʍ lấy giọt nước mới chảy ra từ khóe mắt, vị nhạt y như chủ nhân nó vậy. Hắn cúi xuống hôn anh sau đấy mυ"ŧ bao quát lấy bờ môi anh tạo lên tiếng chùn chụt nhọp nhẹp trong không gian tĩnh lặng. Tiếng của hắn và anh vang ra làm cho nó chết lặng. Toàn cơ thể nó run lên vì đau. Nó khóc lóc, nó chết lặng chẳng thể thốt lên lời.
Phía hắn sau khi rời khỏi môi anh thì liền hôn vào cổ anh, phà hơi mạnh lên mảng da trơn mượt có dấu vết tím đỏ đáng thương mà liếʍ một cái rồi hôn lên. Hắn đưa tay trái lên rồi vén ngược tóc anh ra sau. Khuôn mặt anh dần hiện rõ trước mắt hắn. Anh hiện tại đang khóc, cổ bị nghẹn lại không nói ra được câu nào. Toàn thân anh run rẩy trước mắt hắn.
- Em yêu sao em lại khóc? Ngoan ngoãn nào.
Hắn nói thêm vài câu như đang muốn đâm thẳng vào trái tim nó mà chọc tức nó làm nó khó chịu gào thét thêm. Nó cố gắng đứng dậy muốn chạy đến cắn hắn muốn cào hắn ra rồi cấu xé hắn thành trăm mảnh.
- Mày nhìn gì? Thèm à? Nếu có thèm chí ít cũng phải là lúc tao chán nó mày hiểu chứ?
Hắn một lần nữa cười khıêυ khí©h, tay hắn chủ động kéo quần anh xuống thẳng một đường. Chân anh cũng rất bé còn có vết cắn do nó để lại đêm qua khiến hắn ngứa mắt. Hắn cạ răng vào đùi anh rồi cắn một cái thật mạnh đến đấy làm anh giật mình ưỡn người lên. Tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng khóc nấc vang lên ngày càng nhiều. Chỉ còn qυầи ɭóŧ của anh nữa thôi và hắn không ngại khai phá nó.
- Chao ôi nhìn này còn cái qυầи ɭóŧ nữa thôi đó. Bất ngờ quá tao muốn lột nó ra ngay để xem con chim này.
Hắn vừa nói tay vừa luồn vào mép quần cọ cọ vào bên trong nơi vật của anh đang ngủ say rồi nở điệu cười biếи ŧɦái.Mắt hắn liếc về phía nó thấy nó tròn mắt nín họng lại thì hắn dừng giữa chừng. Anh ôm cơ thể chính mình rồi co ro trong im lặng mà khóc. Anh thật sự rất ngại cũng rất sợ hãi chỉ muốn kết thúc mọi thứ thật nhanh. Điều này khiến anh muốn chết chôn mình vào sự nhục nhã của chính bản thân. Tại sao cuộc sống của anh lại trở nên hỗn loạn như vậy cơ chứ.
Đứng trước mặt của nó, hắn thấy nó im lặng mở to mắt nhìn hắn như con có đang ôm hận chỉ cần có lệnh sẽ lập tức lao lên cắn người. Hắn dơ chân lên đạp vào đầu nó một cú mạnh rồi vung tay đấm nó một cái. Hắn ngồi xổm xuống nắm tóc nó giật mạnh.
- Mày có vẻ thèm khát lắm nhỉ? Mày nhìn cơ thể nó chăm chú như vậy cơ mà. Muốn chết không thằng đĩ điếm? Nếu mày đã thèm khát việc chơi nó như vậy hay là để tao cắt chim mày đi cho mày chuyển giới nhé? Tất nhiên là số tiền chuyển giới tao sẽ chi trả cho mày rồi con súc sinh.
Hắn mở lớn mắt nhìn nó mà nói. Tay hắn không tự chủ mà đập nó thêm phát nữa. Hắn vứt nó xuống sàn, chân hắn dẫm lên đầu nó sau đấy sút một phát khiến cho răng nó gãy rồi hắn quay lưng đi về phía anh. Mặt nó bây giờ như con lợn sưng vù xấu xí hơn bao giờ hết có khi là cả bố nó cũng không nhận ra nó là ai nữa rồi.
Hắn đi ra phía ghế anh đang im lặng, nằm ôm lấy cơ thể chính mình mà khóc anh thật sự cảm thấy nhục nhã lắm rồi. Sự sợ hãi lan tràn khắp người anh trông anh bần hèn bẩn thỉu như nạn nhân của mấy vụ tra tấn tìиɧ ɖu͙© giới trẻ vậy đáng thương vô cùng nhưng thật may mắn cho anh vì người tra tấn anh chính là hắn.
Hắn đặt tay lên thành ghế, mắt hắn nhìn thẳng vào anh. Hắn kéo anh lên sau đó chỉnh cho an ngồi thẳng dậy. Hắn liếʍ môi một cái như đang nhìn một món ăn thơm ngon có tể kí©h thí©ɧ vị giác làm cho con người ta thèm khát chỉ muốn nuốt trọn trong bụng mình. Tuy rằng đây chỉ là giả nhưng điều hắn làm thật sự cũng khiến đàn em của hắn phải rùng mình một chút Anh Đại cũng quá chân thực rồi.
Hắn kéo khóa quần thoát ly cho cự vật bên trong, ánh mắt hắn lặng lẽ nhìn anh sau đấy nâng chân anh lên. Anh nằm trên ghế cố gắng chống cự lại hắn nhưng vốn anh không thể làm được điều đó. Bản thân an đang bị hắn nắm lấy chỉ cần bứt nhẹ một cái là sẽ chết không toàn vẹn càng không thế biết xác anh sẽ đi về đâu.
Hắn nhìn xuống quần anh rồi cười nhếch mép anh vậy mà có phản ứng rồi. Dang chân anh ra sau đấy tự tháo caravat của bản thân chuyên nghiệp trói hai cổ chân anh lại tự như hành động mà con súc sinh kia đã làm vào đêm qua hắn tiếp tục quay sang nhìn nó khơi dậy cho nó từng hình ảnh kinh tởm mà nó đã làm với anh thứ mà nó gọi là tình yêu.
- Tao hứa sẽ không chơi chết mày đâu.
Hắn buông một câu xuống sau đấy quàng chân anh qua cổ hắn. Tay anh đang để lên mặt chôn mình trong nước mắt. Hắn cười một cái tạo ra âm thanh khe khẽ. Tay hắn luồn qua eo anh ôm lại cự vật cứ vậy đâm thẳng vào bên trong anh. Vết rách mới lành liền có lại anh đau đớn rêи ɾỉ. Nước mắt tuôn trào cùng máu tươi ở miệng dưới anh chảy ra thành dòng với nước ở đầu vật của hắn vừa nhớp nháp lại có mùi hương riêng của anh và hắn. Của anh cái đó cũng chảy nước rồi.
Con hàng của hắn đâm vào khe qυầи ɭóŧ anh đưa đẩy khiến quần anh bị ướt. Máu tràn đầy cùng với nước rỉ ra, anh vừa rên vừa khóc trong đau đớn còn hắn thì cười sung sướиɠ. Ánh mắt hắn chú ý đến nó, nó đang nằm trơ mắt nhìn. Trông nó bây giờ thảm hại hơn bao giờ hết có khi chỉ một tí nữa tôi nó cũng sẽ bắn ra và tự thủ vì điều hắn làm với anh trước mắt. Bộ phim tình cảm này thú vị biết bao nhiêu.
Hắn cứ vậy mặc cho nó đang nhìn anh mà khóc cũng mặc kệ ánh mắt thù hận mà nó đang nhìn hắn. Hắn tin rằng nó muốn gϊếŧ hắn lắm rồi nhưng nó không thể làm được. Bàn tay nó bị hắn đập đến gãy xương như vậy thì còn có nổi sức để gϊếŧ hắn nữa đây? Tốt nhất là nó nên chờ chết thì tốt hơn đó sẽ là kết cục đẹp cho nó.
Trong cơn kɧoáı ©ảʍ, hắn sung sướиɠ bắn ra tràng tinh hoa của chính hắn vào bên trong anh rồi thỏa mãn rút ra. Hắn ngoái đầu nhìn nó đã khóc cạn nước mắt mà thoải mái cười thêm. Cho người vào dọn dẹp hắn thấy anh đã ngất, cơ thể gầy yếu của anh trơ trọi trước mặt hắn, dưới mông có vết rách máu chảy cũng không ít.
Lũ đàn em hắn không giỏi trong việc dọn dẹp nên để cho trợ lý của hắn thay vào dọn dẹp rồi mang theo một cái chăn mỏng đắp lên người anh để anh nghỉ trên ghề nằm cạnh chỗ hắn. Anh vẫn còn đang khóc có lẽ do vết thương khá lớn nhưng hắn biết sao bây giờ sự nghiệp của hắn vốn quan trọng hơn.
Hắn đề anh nằm quay đầu về phía hắn ngồi sau đấy cho người chuẩn bị đồ để làm việc. Tầm năm phút sau, cha và anh trai của thằng súc sinh kia đến rồi. Bọn chó dại này có vẻ đang rất háo hức đây.
- Chương 27-
Bên ngoài đã có người đến, hắn ở bên trong nhấp một điếu thuốc tay trái hắn vòng xuống xoa mặt anh trong lúc anh đang ngủ. Cửa được mở ra khách khứa đã đến đông đủ. Bọn đàn em đứng chặn bên ngoài còn hắn ở bên trong dập điếu thuốc đi sau đó ra hiệu bảo hai cha con kia ngồi.
Trước cảnh bọn họ là hình ảnh thằng con út bị trói nằm dưới đất trông khổ sở đáng thương vô cùng còn hắn thì lại đang ngồi trên ghế sô pha dài bên cạnh có một người bị che thân đang nằm dường như đã ngủ rồi.
- Chuyện này là sao đây?
Lão cha nó mở lớn mắt hỏi hắn, anh trai nó bên cạnh trừng lớn mắt chó mà nhìn rồi chết lặng. Chuyện gì đã xảy ra với thằng út vậy cơ thể bị đánh đập rồi còn dấu vết tìиɧ ɖu͙© trong căn phòng này còn chưa dứt. Bọn họ sốc tới não nhìn hắn muốn xác định xem trước mắt họ là con quái vật hay là con người.
- Chả là thằng con lão hôm qua nó có một vài hành động khiến tôi rất vừa lòng. Nhìn sơ qua thì chắc ông đây cũng hiểu nhỉ? Nó đυ.ng vào đồ của tôi mất rồi.
Hắn nói nhẹ như tơ hồng mặc dùng nội dung của câu nói đó lại không nhẹ nhàng như vậy. Gã đàn em của hắn đẩy đồ vào. Gậy rồi dao còn có thêm máy nghiền ngay trước mắt. Vẻ mặt hai cha con nhà kia lập tức biến sắc mạnh.
Hắn nhìn biểu cảm ấy mà cười khinh thường trông bọn ngu này hài chết đi được. Tay đang ấm do xúc cảm từ da anh truyền đến hắn nhưng hiện tại phải rút tay ra hành sự chút rồi. Hắn đứng dậy cầm gậy cho người ra giữ chặt cha nó và anh trai nó còn hắn thì cầm gậy trước mặt hai người này phế đi cánh tay của nó.
Hắn cười dịu dàng càng đánh lại càng hăng. Tiếng gậy vang lên đều kèm theo tiếng va chạm kí©h thí©ɧ hắn.
Đập xong cánh tay phải rồi thì tất nhiên không được quên đi cánh tay trái nó cũng đánh anh ngày hôm qua, hắn tiến ra đập gãy xương cánh tay còn lại, thằm em hắn mang dao đưa lên trước mặt hắn. Cha nó và anh trai nó đã bị bịt miệng lại, sự sợ hãi và nước mắt chảy ra từ khóe mắt của cả hai người.
Ban đầu họ nghĩ hắn là vì hợp đồng nên đã rất phấn khởi nhưng không họ đã sai đã hoàn toàn sai. Trước mặt họ là thứ có lẽ sẽ ám ảnh cả đời họ, một con quái vật. Hắn cười rồi cầm lấy con dao quăng đến trước mặt họ mà để ý kĩ thêm một chút.
Hắn cởi trói cho thằng kia sau đó cầm người nó lôi lên để một cánh tay trước máy nghiền ánh mắt thích thú nhìn về phía hai cha con kia hắn cười dịu dàng. Hắn đặt tay thằng súc sinh kia trước máy nghiền chuẩn bị ấn khởi động thì thấy anh vẫn đang nằm ngủ. Thấy vậy hắn liền cho đàn em bê máy nghiền ra gần chỗ ghế anh đang nằm rồi đặt cánh tay nó lên máy nghiền cạnh đấy chỉ chờ hắn bấm nút.
Nó đã ngất khá lâu rồi giờ vẫn chưa biết nó sẽ mãi mãi mất đi một cánh tay. Cha nó và anh trai nó bao lâu nay không để tâm mấy đến nó lần đầu tiên biết được cảm giác đau đến xé gan xé ruột. Nó sắp trở thành người tàn tật rồi. Tại sao lại có loại người ác như vậy trên đời chứ, chính hắn cũng không biết được có lẽ là do phước trời nên hắn như vậy không có gì đáng ngại.
- Nhìn nè cánh tay sắp biến thành địa thịt tươi có thể mang đi sơ chế rồi đấy nha.
Hắn cười cợt nhìn lũ người đang sợ hãi kia, bọn họ hận hắn muốn gϊếŧ hắt bằm từng khúc xương miếng tủy của hắn ra rồi.Hắn nhìn họ rồi tiến tới bịp tai anh lại tay hắn khẽ vuốt vuốt má anh vài cái, để lũ đàn em châm thêm cho bản thân một điếu thuốc xong rồi hắn phả ra một hơi khói độc bay quanh căn phòng có cả mùi hôi và một mùi tanh tưởi bốc lên.
Nút ấn khởi động màu đỏ rõ rệt hiện lên trước mắt của hắn cùng với những người trong phòng ngoại trừ anh vẫn còn đang ngất đi do quá mệt. Hắn nhéo nhéo má anh rồi lại hớp một hơi thuốc nữa mọi thứ trước mắt hắn kịch tính như một bộ phim không tên, phải nói rằng hiệu xuất của cái máy nghiền thật sự rất tốt không tốn mấy trăm triệu hắn bỏ ra mua về dùng.
Tay hắn đặt thuốc lá trên miệng rồi với ra chỗ nút ấn sờ sờ, trước ánh mắt sợ hãi của cả hai cha con nhà kia, hắn chú ý từng chút một rồi dùng tay ấn nút một cái nhẹ tâng cái tay nó đang bị nghiền từ từ rồi. Nó bị cơn đau tiến đến khiến nó bất chợt tỉnh dậy muốn hét lên nhưng vì quá đau khiến nó khó mà hét lên được. Nó trừng mắt nhìn thấy cha và anh trai nó vì nó mà bị bắt làm lòng nó đau sót. Nó đã đυ.ng phải ai thế này.
Nó nhìn về hướng anh thì thấy anh cũng đã tỉnh dậy, mắt anh sưng lên do khóc vì đau. Ánh mắt anh vô thức nhìn về phía nó rồi lại chảy nước mắt thêm một lần nữa. Anh im lặng cúi mặt rúc mình vào trong chăn, cánh tay nó đã bị nghiền mất một nửa.
Anh cầm lấy góc áo hắn khẽ giật làm hắn để ý, hắn cúi xuống muốn xem anh tính làm gì thì thấy anh ngửng đầu lên môi anh và môi hắn quẹt nhẹ lên nhau. Anh hơi run rẩy sau đấy lại mở miệng khẽ nói một câu với hắn như đang cầu xin.
Máy nghiền dừng lại, hắn ra lệnh cho lũ đàn em lôi nó ra với nửa cánh tay đang chảy máu. Nó sợ hãi khóc và rồi nhìn về phía anh có lẽ anh đã trao đổi với hắn ta một điều gì đó để cứu nó. Điều này khiến tình yêu nó dành cho anh vượt bậc.
- Coi như lũ xúc vật chúng mày may mắn.
Hắn nói xong thì chuyển lời cho đàn em sau đó bế anh đang nằm im lặng trên ghế rời đi. Bọn đàn em nghe lệnh xong cũng tha cho gia đình ba người kia, chúng nó đến trước mặt lão cha nó và anh trai nó nói.
- Anh đại bảo về sau còn cài người vào thì món quà tiếp theo sẽ là đầu của những người đó kèm theo tài liệu mật mà các vị đang cất giấu. Mong các vị về sau để ý nhiều hơn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Mắt Mù
3. Phu Quân Của Ta Có Hai Sợi Dây Duyên Phận
4. Kết Hôn 8 Năm, Trên Đầu Tôi Là "Thảo Nguyên Xanh Mướt"
=====================================
Nói rồi bọn họ rời đi. Anh bị bế đi trên hành lang, mặt anh đỏ lên kèm theo bản thân anh còn đang sợ hãi chỉ im lặng để hắn bế vào trong xe. Hắn đắp áo hắn lên người anh rồi cho trợ lý lái xe đưa hắn và anh về. Không khí trên xe khá im lặng, anh chỉ im lặng quấn cả cơ thể anh lại bằng áo của hắn vì anh không còn gì để mặc nữa. Hắn nhìn anh rồi cũng im lặng.
- Tại sao mày lại cầu xin tao tha thứ cho nó?
Hắn hỏi anh. Đáng lẽ nó sẽ bị mất đi cánh tay ấy, đó là một cách trả thù rất tốt vậy thì tại sao lại phải tha thứ cho loại đã xâm hại mình, còn có loại người ngu ngốc lo chuyện bao đồng đến vậy sao. Hắn ngầm nghĩ cảm giác an tốt bụng một cách quá đáng và cũng có cảm giác như đây là một sự tốt bụng giả tạo, nhưng nó cũng không quá giả tạo như vậy.
Anh im lặng một lúc rồi lại đưa mắt lên nhìn hắn, anh cúi đầu không dám nói gì chỉ sợ nói xong mạng sống của anh cũng chẳng còn. Tuy vậy thì bây giờ anh chết đi nó lại là một điều tốt, cuộc sống bây giờ chẳng còn ý nghĩa gì với anh nữa rồi từ gia đình đến bạn bè mọi thứ đều đã sụp đổ. Sự cố gắng bao lâu nay của anh như công cốc không còn gì để luyến tiếc nữa vì vốn không còn gì để cho anh tiếc cả.
- Sao mày không trả lời tao?
Hắn hỏi anh rồi lại im lặng chờ đợi anh trả lời hắn. Hắn biết anh vẫn còn đang rất sợ hãi nhưng phục vụ hắn chính là bổ phận của anh thế nên anh không trả lời thì sẽ nhận lấy hai sự lựa chọn và cả hai đều không có cái nào tốt cả.
- Ít nhất vẫn còn có người khóc vì cậu ta.
Anh im lặng một hồi rồi mới trả lời hắn. Giọng nói của anh khá nhẹ, câu trả lời đó khiến hắn thoáng bất ngờ. Anh đơn giản là đang ghen tị với tên súc vật đó. Vẻ mặt vô hồn ánh mắt luôn thẫn thờ như vậy đẹp tựa như một con búp bê không thể nêu ra cảm xúc của bản thân chỉ có thể im lặng chịu đựng tất cả. Bị người ta điều khiển bị người ta cào cấu đánh đập cũng không thể chống cự càng chẳng thể đánh lại vừa yếu ớt vừa đáng thương.
- Mày cũng không cần phải thương sót gì cho một con chó cả. Nó vốn chưa vào đời càng không biết thế nào mới là xã hội thật sự. Nhìn mày thương cho nó như vậy làm tao càng muốn nghiền nát bét cả cơ thể thằng súc sinh đó đấy.
Hắn nói rồi mặc cho anh run rẩy sợ hãi mà nhắm nghiền mắt lại. Anh trải đời cũng đã hơn năm năm vậy mà vẫn có thể được như vậy chứng tỏ anh vẫn còn rất có ý chí. Một lần nữa trong đầu hắn hiện lên câu hỏi nếu anh được tiếp tục đi học thì bây giờ anh có phải một viên ngọc quý không? Người như anh xứng đáng có cuộc sống tốt hơn nhưng cuộc đời lại không cho ai được phép lựa chọn mình sinh ra ở đâu và kết thúc thế nào.
Hắn lại mở mắt thêm một lần thấy anh đã tựa người vào thành ghế mà ngủ thϊếp đi dưới cái lạnh lẽo bởi không khí trong xe. Hắn lấy đồ trong túi của trợ lý coi như mở lòng một lần giúp anh mặc đồ. Về sau anh vẫn sẽ còn rất nhiều lợi ích đối với hắn.
Xe chạy thêm một đoạn thì dừng trước cổng nhà. Hắn xuống xe bế anh trên tay rồi cùng trợ lý theo sau mở cửa vào bên trong nhà. Ngôi nhà vẫn như lúc chưa rời được anh dọn dẹp sạch sẽ không có một vết tích ghê rợn nào từ đêm qua chỉ có duy nhất một điều khác biệt.
- Con bây giờ mới vác mặt về à?
Mẹ hắn uống một ngụm trà rồi quay ra nhìn hắn khiến hắn cũng bất ngờ. Mặt đối mặt, mẹ hắn bỗng dưng mở lớn mắt khi thấy trên tay hắn có người đang nằm.
- Mẹ chờ chút. Con đưa nó lên phòng.
Hắn nhanh chóng né tránh phụ huynh nhà mình mà đi thẳng về phòng. Hắn không thể tin được mẹ hắn lại về bất ngờ như vậy. Đặt anh ở trên giường, hắn ngồi một lúc mắt nhìn về anh bỗng lóe sáng lên. Hắn dần thấy anh có ích lợi hơn hắn tưởng rồi.
Phía bên dưới, mẹ hắn bất ngờ. Lần đầu tiên bà thấy hắn bế một người trên tay, người này trông rất gầy yếu là con trai có vẻ như đã ngủ rồi. Trước bà đã nghe Bác Sĩ nói về người này nhưng tận mắt thấy được thì vẫn bất ngờ trong nhà hắn thế mà có một cậu trai ốm yếu gầy tới da bọc xương như vậy thật sự thằng con bà cho dù có là LGBT cũng không thể cầm thú như thế được. Nhất định phải dạy bảo lại một tháng nay hắn dám bạo hành cả một đứa nhóc có khi còn chưa đến tuổi vị thành niên cơ chứ. Thằng con đáng chết này.