- Chương 142 -
Tư Bản cay mắt, hắn mặc kệ mọi người đang hỏi han con đàn bà kia có đau hay không mà nhanh chóng bế anh chạy thẳng lên trên nhà. Chân anh hiện tại đã bị đạp xưng tím nổi lên hai cục u. Anh im lặng ôm chặt lấy cổ hắn chịu đựng cơn đau mà không nói một lời.
Mẹ hắn đã thấy hết tất cả.
Trong phòng ngủ chung của cả hai, hắn để anh ngồi trong lòng, tay hắn chạm lên vết thương của anh nhẹ nhàng xoa vuốt. Con mụ kia đã đi quá giới hạn của hắn. Chính hắn cũng tự trách bản thân vì quá hồ đồ mà khiến anh bị thương.
Hắn bôi thuốc cho anh xong thì ôm anh thật chặt. Cả hai người đều im lặng không ai nói được một lời nào. Anh thì do vì đau cũng có một phần do anh suy nghĩ vẫn vơ còn hắn thì lại thấy bản thân có lỗi, cảm thấy đau lòng muốn mở miệng hỏi thăm anh nhưng hắn không biết phải hỏi sao mới đúng.
Cứ vậy hai người trầm tư một lúc lâu. Phải đến khi anh nín khóc và rồi anh nghiêng đầu dụi vào cổ hắn, anh mới mở miệng rụt rè hỏi hắn một câu.
- Em có phải lại phá hỏng chuyện của anh rồi không?
- Sao em lại nghĩ vậy? Em bị ốm sao? Hay em mệt ở đâu?
- Không phải... chỉ là..cô ấy không được thân thiết với em cho lắm. Cô ấy chướng mắt em sao? Hay vì em yêu anh...nên khiến anh bị bạn anh ghét bỏ.... Có phải do em lại sai rồi không?
- Đừng nghĩ như vậy chứ. Em yêu, nó là đang ghen tị với em mà. Vì nó thích anh nhưng anh lại chỉ có thể yêu em thôi. Tình yêu không phân biệt giới tính, ai cũng có quyền hạnh phúc. Vì sao em lại nhận mọi thứ về em rồi?
- Em...
- Đáng nghẽ ra bây giờ em phải trách anh vì anh đã làm em bị đau chứ.
- Không có mà... anh không sai!
Khi nghe anh nói về cô ả kia, hắn một lần nữa lại thấy bản thân quá sai lầm. Anh đã đủ khổ rồi. Hắn ôm chặt lấy anh trong lòng, bản thân hắn càng ngày lại càng thêm ngứa mắt ả ta. Có lẽ hiện tại anh vẫn chưa cảm thấy an toàn. Mỗi ngày tặng hắn một bó hoa hắn biết vì anh luôn muốn vun đắp tình cảm của cả hai thế nên hắn không ngần ngại ôm lấy những bó hoa ấy vào lòng. Hắn cũng yêu anh mà. Nhưng có thể vì cuộc sống này còn có quá nhiều trở ngại bởi vậy nên nhiều lúc anh vẫn luôn cảm thấy thiếu an toàn cho dù có hắn ở bên và an ủi anh đi nữa.
Hắn càng nghĩ trong lòng lại càng cảm thấy bản thân hắn lại thương anh nhiều thêm rồi. Hắn đưa tay lên nâng mặt anh sau đó hắn hôn nhẹ lên má anh. Thịt má mềm mềm còn có hơi ấm từ trong cơ thể anh khiến hắn cảm thấy thoải mái. Anh hiện tại đã trở nên phát triển hơn, tất cả đều do một tay hắn chăm anh. Hiện tại là thành quả, hắn rất trân trọng điều này.
Bữa ăn kết thúc trong sự thất vọng. Cô ta ngồi ở dưới chờ hắn xuống hỏi thăm nhưng đáp lại cô ta là sự khiển trách của mẹ cô ta và tiếng cười của hai đứa con trai khiến máu trong lòng cô ta sôi sục. Cô ta thầm nghĩ anh là con trai tại sao lại yếu đuối như thế, đạp có cái mà tỏ ra đau đớn rồi còn để hắn ôm lên phòng. Đáng nhẽ ra vị trí ấy phải là của cô ta mới đúng.
Cô ta càng ngày càng trở nên chán ghét và căm thù anh hơn nữa. Trong lòng cô ta chứa đựng một đống suy nghĩ ngu dốt, đó chính là khiến anh biến mất khỏi thế giới này.
Càng ngồi chờ, cô ta càng cảm thấy khó chịu. Xung quanh cô ta lại toàn là tiếng ồn của mẹ cô ta, mẹ hắn cùng lũ trẻ con. Tại sao mãi mà hắn cả anh lại chưa xuống chứ. Cô ta thầm nghĩ có phải anh nhân cơ hội này mà nói xấu cô ta chia rẽ tình cảm của cô ta và hắn rồi hay không.
Tầm một lúc lâu sau, hắn ngồi cùng anh, chỉ anh làm bài thì cảm thấy đói nên quyết định vác xác xuống kiếm đồ ăn cho cả anh và hắn.
Hắn bước vào trong bếp, lấy hai chai nước ép cùng với tí đồ ăn vặt chuẩn bị mang lên trên nhà cho tình yêu của hắn và hắn cùng ăn chung thì bỗng dưng cô ta xuất hiện. Cô ta tiến đến cạnh hắn, bàn tay cô ta nắm chặt lấy cổ tay hắn và rồi cô ta đưa cái ánh mắt đáng thương lên ghìm chặt lên mặt hắn.
Trước loạt hành động lấy lòng của cô ta, hắn cảm thấy sống lưng hắn lành lạnh. Hắn nói cô ta buông tay ra nhưng cô ta vẫn cố chấp. Thấy vậy không nói đến lần thứ hai, hắn giật mạnh tay hắn ra, ánh mắt cảnh cáo cô ta. Hắn mở lời đe dọa, giọng hắn lạnh lẽo tựa như cô ta chính là thứ sinh vật kinh tởm nhất trên đời.
- Mày tốt nhất là nên tránh xa tao ra. Mày đã có chồng và có con, tao cũng đã có người tao yêu. Phiền mày cút về Canada và ở đấy mãi mãi đi. Nơi đây không chứa chấp mày. Chuyện của tao và mày vốn chẳng có gì để nói cả.
- ...Cậu đang đùa tớ à? Nhưng tại sao chứ? Tớ có gì sai sao?
- Mày mãi mãi sai. Cút ra!
- Chương 143 -
Hắn mang khay thức ăn lên trên phòng, mọi thao tác đều rất nhanh chóng tránh cho việc cô ả kia lại dở trò níu kéo hắn.
Sau khi hắn rời đi, cô ả liền cảm thấy khó chịu, trán nổi gân xanh và những ngón tay của cô ta cuộn lại thành nắm đấm. Móng tay dài và sắc chọc vào da thịt cô ta nhưng cô ta lại không có hề hấn gì. Cô ta trách mẹ hắn tại sao bà lại chấp nhận cho hắn yêu một thằng Gay kinh tởm chẳng ra gì. Rõ ràng ngày trước bà còn thấy cô ta và hắn hợp nhau cơ mà.
Nỗi oán hận trong cô ta càng ngày lại càng thêm lớn. Ở thời điểm hiện tại, từng giờ từng phút từng giây trôi qua cô ta càng ngày lại càng thêm ghét anh hơn nữa.
Bọn trẻ con ngồi chơi bên ngoài thấy mẹ nó chưa ra nhưng lại thấy hắn ra rồi thì liền chạy đến hỏi hắn rằng mẹ bọn chúng đâu. Hắn trả lời cho có sau đó mang đồ ăn lên phòng cùng anh ngồi vừa ăn vặt vừa nói chuyện.
Anh ngồi trong lòng hắn, đấu anh tựa vào ngực hắn rồi cùng hắn xem phim. Cả hai người cùng nhau xem khoa học viễn tưởng, cùng nhau bàn bạc nội dung mà không biết chán.
Đến gần tối, mẹ hắn nói với hắn rằng bà cùng cha hắn sẽ đi ra ngoài ăn cơm, nói hắn cùng anh ở nhà ăn cơm tối sớm.
Sau khi nghe mẹ dặn xong, hắn vui vẻ ôm chặt lấy anh mà hôn hôn vài cái. Kể từ sau lần anh bị bắt cóc, hắn với anh có làm duy nhất một lần đó còn lại thì những lúc muồn giải tỏa, hắn đều chỉ nhờ anh dùng tay giúp hắn giải quyết một chút và hôm nay hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để cả hai cùng trao yêu thương cho nhau.
Hắn cùng anh xuống bếp để ăn cơm. Đêm nay chắc chắn sẽ là một đêm đẹp tuyệt vời. Hắn nghĩ vậy cho tới khi ngoài cửa có tiếng chuông.
Bên ngoài cổng của Sao A, hình ảnh người phụ nữ quen thuộc đang nói chuyện qua micro kết nối bluetooth gắn ở ngoài cổng. Cô ta nói tối nay cô ta ở nhà một mình, muốn cùng hắn đi ăn để bù đắp lại tình bạn. Nghe cô ta nói xong, hắn phải công nhận cô ta đúng thật là một con ngu.
Hắn để anh là người trả lời. Anh nói với cô ta rằng hắn đã đi ra ngoài cùng mẹ hắn thế nên hiện tại ở nhà chỉ có anh. Cô ta mới nghe xong, hai mắt liền tối lại nhưng ngẫm nghĩ lại một hồi cô ta lại cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để khiến anh rời xa hắn mãi mãi.
Thế rồi cô ta hẹn nói chuyện với anh.
Cô ta thấy rằng anh là một người trông khá yếu đuối, vậy nên chỉ cần sỉ nhục anh và dạy dỗ anh thì anh sẽ nghe theo cô ta và cảm thấy tổn thương thôi. Thế nên cô ta chờ anh trả lời. Đáp lại ảo tưởng chiến thắng của cô ta lại là một lời từ chối thẳng thừng. Anh nói anh phải học vì sắp có buổi kiểm tra sau đó liền tắt mic đi.
Phía ngoài cổng, cô ta nghe xong thì chửi anh. Cô ta hét to, nói anh là đồ thằng gay ghê tởm và rồi cô ta nói hắn chỉ chơi đùa anh thôi. Cô ta rất tự tin vào bản thân mình, cô ta còn thách thức anh và nói rằng chỉ cần cô ta ly hôn hắn sẽ liền bỏ anh mà đi cùng cô ta. Cô ta cứ vậy nói lên một cách rất tự hào và rồi cô ta còn bảo anh mau cút đi đi vì tất cả điều tốt mà mọi người làm với anh chỉ là giả.
Cô ta cứ như một con điên mà gào thét thách thức anh. Tất cả đều đã bị hắn thu âm lại. Hắn ôm anh vào lòng rồi hôn lên má anh một cái. Anh đứng bên cạnh hắn thì chết lặng trước lời nói của cô ta. Hóa ra lời nói của hắn là đúng, người phụ nữ này thích hắn.Nhưng cô ta có chồng rồi cơ mà tại sao cô ta vẫn còn yêu hắn đến vậy cơ chứ. Anh cảm thấy khó hiểu.
Bữa tối của hai người là do hắn nấu. Hắn gần đây cũng đã tập tành nấu ăn, mặc dù chưa thể nấu ngon như anh nhưng hắn biết dùng đồ có sẵn với đặt hàng.
Sau khi ăn tối xong, hắn tỏ ra lãng mạn bế anh lên phòng, hắn bế anh thẳng vào phòng tắm, đặt anh dưới vòi sen sau đó còn tiện tay giúp anh cởi đồ. Nhận ra ý định của hắn, anh nhanh chóng giữ tay hắn lại nhưng sức của người trẻ thì làm gì có như người già chứ, hắn hơn anh hẳn sáu tuổi thế nên anh dĩ nhiên là không địch nổi hắn rồi.
Sau các bước phụ là lại đến bước chính. Hắn đẩy anh áp sát vào tường, dưới làn nước ấm của vòi hoa sen hắn cùng anh môi lưỡi chạm nhau rất cuồng nhiệt.
Đầu lưỡi hồng nhạt của hắn tựa như con rắn nước chuyên nghiệp luồn vào trong môi anh lướt đều. Nước bọt trơn trượt thúc đấy sự giao nhau của hai đầu lưỡi. Hắn đưa tay đỡ lấy đầu anh, miệng hắn ngậm lấy môi dưới của anh mυ"ŧ một cái sau khi tách khỏi nụ hôn ướŧ áŧ kia, hắn hôn lên má anh sau đó chỉnh vòi nước chảy từ trên đầu hắn xuống.
Trong khoảnh khắc ấy, bỗng dưng thấy thấy hắn đẹp trai hơn thường ngày mặc dù không biết tại sao.
- Chương 144 -
Cả hai người cùng nhau tắm trong khung cảnh ngượng ngạo. Anh được hắn chăm sóc từ chân đến đầu mà sợ hãi, đến cả da đầu anh còn tê lên, chân đau bỗng dưng lại không có cảm giác đau nữa. Anh bỗng dưng cảm thấy bản thân rất khỏe muốn lẩn đi chỗ khác. Mỗi lần vươn tay ra giúp hắn cả hai bàn tay anh đều đỏ lên rất khó khép lại còn xưng lên. Vì nó mà lúc viết bài anh không thể nào viết nổi hai trang.
Hắn có thể thấy anh đang phản kháng, nhưng hắn lại không cho anh quyền phảng kháng ấy. Hai tháng chỉ có một lần được giải tỏa, là một thằng đàn ông đích thực, hắn đành phải khiến tình yêu của hắn mệt mỏi ngày hôm nay rồi.
Nghĩ là làm, người đàn ông mang tên của những kẻ giàu có là Tư Bản đã nhanh chóng kéo anh vào lòng. Lúc nãy hắn còn chưa để anh mặc qυầи ɭóŧ, tất cả đều vì đêm hôm nay.
Nụ cười trên miệng hắn còn chưa dứt, hắn bế anh nằm lên trên giường. Nhìn người yêu bé nhỏ nằm gọn trên giường cùng với mái tóc dài đặc trưng của anh xõa ra, hắn bỗng nghĩ nếu anh là người mẫu ảnh, có phải hắn sẽ mất anh luôn không.
Anh đưa tay lên trước ngực hắn phản đối nhưng rồi nghĩ lại hai tháng hắn mới nhờ anh giúp một lần. Thế rồi anh cam chịu thả lỏng tay. Dù sao thì hắn cũng giúp anh sau khi bản thân hắn được thoải mái thế nên cũng được cho là công bằng mà nhỉ.
Anh nghĩ xong liền di chuyển từ vị trí tay ở ngực lên trên má hắn, anh nhìn hắn. Dưới ánh đèn, mắt anh sáng lên như nhìn hắn đầy hi vọng. Điều này khiến hắn không rét mà xưng. Hắn cảm thấy quần hắn đã hơi chật nhưng hắn vẫn kiên nhẫn chờ anh nói.
- Anh ơi...
- Sao vậy em yêu?
- Hôm nay..hai lần thôi được không?
- Vì em đang đau chân đấy nhé.
- Dạ.
Tiếng ""dạ"" nghe mềm mại ngọt ngào chết đi được, hắn vừa nghe xong thì liền cháy bừng khí thế dùng hết sức "bú sữa" của bản thân mà lao vào hôn anh hư con hổ đói tìm được miếng ăn ngon nhất trần đời.
Cánh tay anh chưa kịp hạ xuống, hắn đã lao vào hôn anh ngấu nghiến không cho anh kịp ổn định cảm xúc. Tiếng rêи ɾỉ mềm mại vang vọng trong căn phòng ngủ rộng lớn mà chỉ có hai người. Hắn hôn anh cho sướиɠ sau đó liền tách môi anh ra đưa lưỡi lên liếʍ môi anh một cái mới thỏa mãn được cơn thèm.
Tay hắn vạch áo anh lên từ bao giờ, ngón tay thon dài chạm lên đầu ngực hồng nhạt mân mê. Đầu ngón cái và ngón trỏ chạm vào đầu ngực anh mân mê, hắn dùng ngón tay đẩy đẩy đầu ngực anh lên mấy cái sau đó hạ lưỡi xuống liếʍ.
Môi hắn bao quanh lấy quầng vυ" anh. Đầu lưỡi trơn trượt đảo một vòng sau đó thì cắn cắn hút mạnh một cái khiến anh đau đớn rên lên một tiếng lớn.
Thế rồi anh ngại ngùng đưa tay lên che miệng anh lại. Hắn thấy anh như vậy bỗng dưng thấy anh đáng yêu hết sức. Hắn dùng tay mình gỡ tay anh ra sau đó hôn lên môi anh một cái nhẹ nhàng. Hắn véo má anh một cái rồi lại cúi xuống cắn lên thịt trên ngực anh.
Vì người yêu hắn cũng có cơ thế nên khi ngậm lấy ngực anh mυ"ŧ mυ"ŧ hắn lúc nào cũng thấy ngực anh rất mềm còn đầy đủ cả thịt nên sờ vào đều rất thoải mái. Hắn cảm thấy nuôi anh như vậy thật sự rất tốt.
Vân vê anh một lúc hắn mới chịu chuyển nơi. Môi hắn di chuyển xuống bụng anh rồi để lại một dấu hôn trên khối cơ bụng săn chắc của anh. Tuy chưa được rõ như cơ bụng của hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy rất tự hào khi nuôi anh trở nên béo tốt, khỏe khoắn như vậy. Hắn cực kỳ cảm thấy bản thân hắn đã làm được việc tốt.
Đã đến khúc quan trọng, vì để cả hai đều trải qua cảm giác giải quyết việc trọng đại trong an toàn, hắn lấy từ dưới gối ra bốn cái áo mưa rồi choàng cho cả anh lẫn hắn. Anh thấy số lượng thì bất ngờ suýt ngất.
Hôm nay hắn muốn thay đổi cách chơi.
Hai tay hắn nâng chân anh lên sau đó chen con hàng của hắn vào giữa hai cánh đùi trắng có vài vết sẹo nho nhỏ. Hắn khép hai chân anh lại sau khi chỉnh sửa tư thế. Hắn liếʍ môi nhìn người yêu bé nhỏ nhút nhát như chú thỏ nhỏ đứng trước sự uy mãnh của báo đen mà nhếch mép cười. Không phải hắn biếи ŧɦái mà do anh quá tuyệt vời mà thôi.
Hắn tự bào chữa cho sự hư đốn của bản thân và rồi bắt đầu quá trình chơi của chính bản thân hắn. Hông hắn bắt đầu đẩy lên theo từng nhịp từ chậm cho đến nhanh dần. Mỗi nhịp đẩy của hắn là mỗi lần anh cảm thấy cái nóng giữa hai đùi và vật kia của hắn tăng lên gấp đôi.
Vị trí hắn chen chim vào là ở ngay phần đầu đủi của anh nằm giữa hai đùi lại chính là thân dưới cũng là Thất Bại nhỏ,hắn đẩy con hàng vào cọ xát với cả thân dưới của anh khiến anh ngại ngùng không giám nhìn.
Tiếng rên khẽ vang vọng cùng với âm thanh va chạm khiến hắn càng ngày càng cảm thấy kí©h thí©ɧ không chịu được. Hắn đâu nghĩ rằng làm chuyện này cùng với người yêu lại mang đến cảm giác tuyệt vời như thế. Vốn dĩ ngày trước hắn còn cảm thấy rằng việc yêu đương là việc vớ vẩn nhất mà hắn từng thấy. Giờ hắn lại đi chấp nhận rằng bản thân hắn đang tự vả.
Sau hai lần xuất, thứ hắn giải phóng ra dính đầy trên bụng và trên ngực anh. Có một chút còn dính cả ở trên môi, anh thì khóc trong âm thầm cảm thấy hắn thật sự quá khỏe. Anh đâu ngờ bao hắn đeo bị thủng một lỗ to thế nên khúc cao trào tất cả đều hạ cánh an toàn trên người anh. Thế rồi anh lại phải đi tắm thêm một lần nữa.
Hắn nhìn anh với vẻ mặt hối lỗi, giúp anh tắm rửa xong thì liền nhanh chóng bế anh lên giường. Cả hai ôm nhau như thường ngày, cùng nhau chìm vào giấc ngủ sau ngày dài mệt mỏi.
Hắn chờ anh ngủ rồi thì hôn anh một cái lên má, tay hắn mò lấy điện thoại gửi thằng đoạn thu âm kia cho chồng cô ta. Dù sao thì cả hai người coi như có chút quen biết, vợ anh ta bị gì thì hắn cũng lên thông báo cho người ta một từ chứ.
Hoàn thành xong mọi việc, hắn lúc này mới thật sự ôm anh đi ngủ, cùng anh chìm trong giấc mộng dài.
____________________
Tôi thi Khảo Sát rồi. Tạch toán rồi:"_____
Khi Thất Bại làm người mẫu ảnh.