Buổi sáng hôm sau, Hạ Tử Vi liếc thấy Tô Tiểu Mễ chân trước đi phòng giải khát, cô chân sau lập tức đuổi theo.
“Mau mau, đại mỹ nhân, vội vàng hồi báo hồi báo cho gia!” Hạ Tử Vi mặt vui mừng, thiết nghĩ tối hôm qua Tô Tiểu Mễ đã thất thân, đặc biệt tới chia xẻ chiến quả với cô. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Đọc Truyện chấm cơm.
“Không có tâm tình, mình bận rộn nhiều việc.” Tô Tiểu Mễ chìm một cục tức, tất cả xảy ra tối hôm qua cô thật không muốn trách hết ở trên đầu Hạ Tử Vi, nhưng lại không nhịn được hơi giận cô gần đây thật chõ mõm vào quá nhiều rồi, mặc dù cô biết tất cả mọi việc Hạ Tử Vi làm đều xuất phát từ lòng tốt.
“Không thể nào! Tối hôm qua lại không lấy được thỏa mãn a?” Hạ Tử Vi chưa từ bỏ ý định hỏi.
“Cậu thật muốn biết chân tướng sự thật?” Tô Tiểu Mễ nhìn cô, rất nghiêm túc hỏi.
“Đó là đương nhiên, nếu như cậu còn không hài lòng, chị đây nhất định sẽ giúp em gái nhỏ thân thường tìm một người tốt hơn nữa, cho đến khi cậu hài lòng mới thôi.” Cô cười xấu xa, mắt to lóe tia sáng quyến rũ, vô luận đối với đàn ông hay phụ nữ, Hạ Tử Vi đều là quyến rũ động lòng người đến như vậy.
“Tối hôm qua, mình thiếu chút nữa bị cường bạo!” Tô Tiểu Mễ thình lình nói ra những lời này.
“Có ý gì?” Hạ Tử Vi có chút không thể tin được nói: “Cậu đùa gì thế? Cường bạo? Cậu nói thật hay giả?”
“Hạ Tử Vi, mình hiện đang rất nghiêm túc, rất thành thật nói cho cậu biết, là thật, con mẹ nó Đỗ Tử Hào chính là tên lưu manh nhất mình từng gặp, mình không muốn bị hắn cường bạo, cậu hiểu không? Cái loại tư vị bị người cưỡng bách đó…” Tô Tiểu Mễ nghĩ đến tất cả những chuyện xảy ra trong xe tối hôm qua liền đột nhiên cảm thấy khó chịu.
“Tiểu Mễ… Cậu…” Hạ Tử Vi chưa từng nghĩ tới, giới thiệu người cho chị em tốt liền xảy ra chuyện như vậy, làʍ t̠ìиɦ phải là ý của cả hai người. Cô thật không tin Đỗ Tử Hào có thể làm chuyện như vậy, quan trọng hơn là cô không tin Hà Kính Vũ sẽ giới thiệu người như vậy bỏ đi như vậy cho chị em tốt của cô.
“Cậu không tin phải không? Nếu như không phải là mình tự thể nghiệm, mình nhất định cũng không tin.”
“Tiểu Mễ, cậu là đang trách mình sao?” Hạ Tử Vi nhạy cảm hỏi.
“Tử Vi, cậu thật cảm thấy người như Hà Kính Vũ có thể tin được?” Tô Tiểu Mễ không nhịn được lo lắng cho cô, chỉ sợ Hạ Tử Vi sẽ rơi vào.
“Cậu không phải bởi vì Đỗ Tử Hào mà liền hoài nghi người ấy của mình đi, mình đã nói với cậu, anh ấy tuyệt sẽ không phải là người như vậy, mình lấy nhân cách bảo đảm, anh ấy không phải là người như vậy!” Hạ Tử Vi tràn đầy tự tin nói.
“Bạn bên cạnh Hà Kính Vũ lại là cái loại công tử không khác gì lưu manh như vậy, cậu chẳng lẽ tuyệt sẽ không hoài nghi?” Tô Tiểu Mễ muốn cho cô ý thức được rõ ràng,thật chỉ sợ cô sẽ tiếp tục lún sâu vào.
“Được rồi, Tiểu Mễ, cậu không cần đem thương tổn chính mình trút bớt qua người ấy của mình.” Hạ Tử Vi có chút tức giận.
“Hạ Tử Vi, mình với cậu quan hệ thế nào? Mình làm thế là để phá quan hệ của hai người sao? Tin hay không tùy cậu!” Tô Tiểu Mễ cũng tức giận, giờ phút này trong đầu Hạ Tử Vi toàn là người ấy của mình, ở cô nghe tới thật chói tai, cảm giác như mình hoàn toàn bị quên mất là đồng đảng mà Hạ Tử Vi quen biết hai mươi bảy năm nay.
Đây là lần thứ hai Tô Tiểu Mễ hướng về phía Hạ Tử Vi phát giận rời đi. Hạ Tử Vi cũng rất tức giận, cô xoay người liền rời khỏi công ty, cô muốn biết rõ ràng, rốt cuộc là người nào đang nói láo.