Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Chương 42: Gặp phải người hèn hạ 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mặc dù không ôm hi vọng, nhưng cô vẫn liều mạng gõ cửa sổ, dùng chân đá Đỗ Tử Hào.

Người đàn ông nhìn qua ưu nhã kia, giờ phút này cư nhiên biến đổi hoàn toàn, trở nên cường tráng mà bạo lực, hai cánh tay khống chế cô thật chặt.

“Đừng nháo, lập tức em sẽ thích, anh biết em thật lâu không có làm rồi, anh biết em chính là thiếu đàn ông, anh sẽ giúp em biết được cái gì gọi là cá nước thân mật.” Đọc Truyện

“Đồ biếи ŧɦái, anh là tên biếи ŧɦái, mau buông tôi ra!” Chân Tô Tiểu Mễ đá đạp, lại bị hai chân của hắn hung hăng kẹp lại, hiện tại cô chỉ là một con mèo nhỏ mặc cho người ta khi dễ.

“A…” Áo của cô bị xé ra, cái miệng của hắn không ngừng gặm cắn ở bả vai cô, thân thể hắn đè chặt lấy cô, dường như muốn lập tức cường hành yếu thế cô.

“Khốn kiếp!!!…” Thanh âm Tô Tiểu Mễ yếu ớt, thừa dịp hắn sơ hở, cô dùng sức gõ cửa sổ lần nữa, hung hăng, tuyệt không buông tha cho bất kỳ một cơ hội nào, dù là nhỏ nhoi.

“Không cần phản kháng vô lực. Em không biết à? Em càng phản kháng anh càng thích, trước kia phụ nữ đều là ngoan ngoãn, nhưng bây giờ em đột nhiên lại phản kháng, khiến cho cả người anh cũng kích động theo.” Hắn càng thêm đắc ý và liều lĩnh, một tay cỡi xuống áo khoác của mình, tay kia lại dùng sức hướng bộ ngực của cô đánh tới.

Rất nhanh, áo Tô Tiểu Mễ liền bị cởi hết, nhìn bộ ngực gần như hoàn mỹ của cô, trong mắt của hắn đều là du͙© vọиɠ, đưa ra đôi môi không ngừng cắn gặm.

Tô Tiểu Mễ hướng về phía bờ vai của hắn dùng sức cắn xuống, chết không há ra.

“A a…” Đỗ Tử Hào đau đến oa oa kêu to, lập tức buông cô ra, nhưng ngược lại hắn càng thêm hưng phấn, tay hắn bắt đầu cởϊ qυầи của cô, Tô Tiểu Mễ muốn nhân cơ hội đá vào “lão nhị” của hắn, ai ngờ không có chuẩn bị tốt khiến hắn nhanh chóng né được.

“Khốn nạn, tôi nhất định sẽ kiện anh, anh con mẹ nó khốn kiếp, anh nếu dám cường bạo, hai ta hẹn gặp ở toà án!” Tô Tiểu Mễ rống giận, ngay một khắc này, cô không khóc cũng không có thỏa hiệp, trong đầu của cô làm tính toán xấu nhất, coi như bị cường bạo cô cũng nhất định sẽ kiện hắn.

“Ha ha… Anh để cho em kiện, bây giờ để anh xử em trước!” Dứt lời, quần của cô liền bị cởi ra.

Tô Tiểu Mễ liều mạng chống cự không để cho hắn được như ý. Cứ hễ tây cầm được thứ gì liền hung hăng hướng hắn đập tới, nhưng vẫn như cũ không có tạo thành tổn thương lớn khiến hắn ngừng tay.

Đang ở một khắc cuối cùng, chợt bên ngoài xe có người hung hăng gõ cửa, hơn nữa không ngừng đánh, cầm công cụ đập vào kính xe BMW.

“TMD, người nào a!” Đỗ Tử Hào mắng to, mắt thấy thịt đến tay cư nhiên vào lúc này bị người quấy rầy, một bụng tức, muốn mặc cho người bên ngoài đánh, nhưng dù sao cũng là BMW, vì ăn được một người mà làm hư cả một chiếc BMW thật không đáng giá.

“Cưng à, chờ anh, anh đi ra ngoài xem tình huống thế nào?” Hắn giống như là đối đãi tình nhân, căn bản không có cảm giác mình đang là một kẻ cường bạo.

Tô Tiểu Mễ dùng tốc độ nhanh nhất đem áo mặc vào che đi cơ thể, chỉ sợ nắm không tốt cơ hội trong nháy mắt hắn mở cửa xe.

Đỗ Tử Hào còn không có đẩy cửa xe ra, Tô Tiểu Mễ cũng chỉ là mới vừa đem áo hở cổ che kín một chút địa phương bí ẩn, cửa sổ đã bị người đập bể.

Khi cô chật vật chống lại với hai tròng mắt người nọ, một khắc kia, cô chỉ cảm thấy ngày tối lại, rồi lại cảm thấy an toàn.

“Lâm Khải, cứu tôi!” Khi cô khạc ra bốn chữ này, nước mắt trong nháy mắt chảy xuống, Tô Tiểu Mễ không biết mình ở một khắc đó, nước mắt làm sao có thể mãnh liệt chảy như nước sông Trường Giang.
« Chương TrướcChương Tiếp »