Chương 100: Thế giới 7: Bạo quân

Bởi vì hắn đã học cách sống của Thẩm Minh Diệp.

Trong cuộc sống không chỉ có lợi ích và tranh đoạt mà còn có những chuyện bình dị nhưng ấm áp khác. Chỉ có Phong Phỉ Minh biết ai đã thay đổi hắn, thiếu niên đã dạy cho hắn sự tín nhiệm, dạy hắn cách cho đi, cũng dạy hắn cách yêu.

Nhưng Phong Phỉ Minh lại trước sau luôn lẻ loi một mình, bởi vì dù cuộc sống của hắn đã đi vào đúng quỹ đạo, nhưng khi hắn tiến vào giấc mộng lúc đêm khuya, thứ hiện lên trong đầu Phong Phỉ Minh vẫn là đôi mắt màu hổ phách tràn ngập ánh nắng kia.

Lúc hắn phát ngốc, hắn sẽ nghĩ, nếu có thể làm lại lần nữa, hắn nhất định sẽ coi thiếu niên cùng tình yêu của cậu như trân bảo.

Bồi Ahas sống hết một đời, Khanh Vân lại về không gian của mình.

Cho dù ở thế giới này hai người có thể có con của mình nhưng bọn họ đều ngầm hiểu ý không nhắc tới. Suy cho cùng đối với Khanh Vân, cuộc sống thỉnh thoảng dỗ dành lão nam nhân trái tim pha lê đã khiến cuộc sống của cậu khá bận rộn rồi.

Tâm tư của người đàn ông kia càng rõ như ban ngày, hắn sẽ không bao giờ cho phép người khác phân tán đi sự chú ý của Khanh Vân với hắn, thỉnh thoảng khi cậu quá tập trung vào việc sáng tác cũng khiến hắn ghen chứ đừng nói đến việc tạo ra một đứa trẻ...

Sau khi hai người chết, Ahas tình nguyện giao sản nghiệp trong tay cho một thanh niên trẻ tuổi xuất sắc của chi thứ cũng không gọi Yodel từ công ty phía bắc trở về.

Không còn cách nào, tính chiếm hữu của người đàn ông này có chính là lớn như vậy, hắn sẽ không bao giờ cho phép Yodel, người đã từng ôm tâm tư không nên có với Khanh Vân trở lại ngôi nhà của hắn và cậu.

Hồi tưởng lại đủ loại sự việc trong các thế giới trước, lại nhớ đến thân phận của hai người tại thế giới này, Khanh Vân không khỏi buồn cười: "Hy vọng ở thế giới tiếp theo người đàn ông này sẽ không xuất hiện với thân phận kỳ lạ gì nữa."

Lần này Khanh Vân vừa mở mắt ra liền được một cỗ huân hương nồng đầm xông vào mũi, huân đến mức hô hấp khó chịu, hắn phải ho khan hai tiếng mới cảm thấy thoải mái.

Nghe được tiếng ho của cậu, Trần công chúa đang chờ ở bên ngoài lập tức dùng giọng nói âm nhu lên tiếng: "Điện hạ, ngài tỉnh rồi sao? Ngài có muốn tắm rửa không?"

Nghe được xưng hô của thái giám bên ngoài, Khanh Vân lúc này mới híp mắt, đánh giá hoàn cảnh chung quanh mình, giường lớn cổ xưa điêu khắc hoa văn tinh xảo, màn lụa mỏng manh như cánh ve, gian phòng thanh nhã cổ kính, đây rõ ràng là khung cảnh thời cổ đại.

Hắn cách màn lụa phất phất tay, ý bảo Trần công công đi xuống: “Đem huân hương cất đi.”

Có lẽ do nguyên chủ trời sinh tính tình quái đản, thấy hắn ngữ khí không kiên nhẫn, trong giọng nói của Trần công công không khỏi mang theo thấp thỏm, lập tức sai sử cung nữ đứng bên đem huân hương đem xuống.

Sau khi cẩn thận xem xét những thông tin mà linh hồn vừa nhận được, Khanh Vân nhếch lên khóe miệng một cách thích thú, sau nhiều lần làm tiểu khả ái cuối cùng cậu cũng được xuyên đến nhân vật phản diện có uy tín danh dự rồi.

Thân phận hiện tại của Khanh Vân là Đại hoàng tử Đại Yến đế quốc, Yến Táp, mẫu thân của hắn là chính cung Hoàng Hậu, cùng hoàng đế đương nhiệm Đại Yến, Hoành Minh Đế tình cảm cực tốt.

Hoành Minh Đế cực kỳ sủng ái Yến Táp, thường khen hắn thông tuệ, nói hai vị ấu đệ đều không bằng hắn. Theo lý thuyết, hành trình đi đến hoàng vị của Yến Táp hẳn là phải thuận buồm xuôi gió mới đúng, dù sao hắn cũng là đích trưởng tử của Hoành Minh Đế, lại có được sủng ái của hoàng đế.

Nhưng theo sự trưởng thành của vai chính thế giới này, cũng chính là Tam hoàng tử Yến Lam, mọi thứ dần thay đổi, Hoành Minh Đế nguyên bản muốn lập Yến Táp thành Thái Tử lại dần do dự.

Đại hoàng tử Yến Táp tuy thiên tư thông minh, mưu kế hơn người, nhưng tâm tư lại quá mức thâm trầm, khiến tâm Hoành Minh Đế chậm rãi hướng về phía Tam hoàng tử Yến Lam lòng dạ trống trải, có tướng đế vương.

Ngoài ra còn một nguyên nhân khác quan trọng khác, Yến Táp từ khi trong bụng mẹ thân đã mang bệnh, sức khỏe cực kỳ yếu ớt, sau khi trưởng thành thậm chí đi lại một chút cũng khó khăn.

Thân thể yếu ớt như vậy, làm sao có thể đảm đương trách nhiệm gách vác toàn bộ quốc gia, ngồi lên ngôi vị hoàng đế?

So sánh hai bên, Hoành Minh Đế cuối cùng đã chọn Tam hoàng tử Yến Lam. Ông ta sợ sau khi Yến Táp biết tin tức sẽ xuống tay Tam hoàng tử Yến Lam, vì vậy chỉ âm thầm chuẩn bị thánh chỉ, nhưng cuối cùng tin tức vẫn đến tai Yến Táp.

Yến Táp trong lòng bi phẫn, hắn thiên tư thông minh, kiến thức rộng rãi, đối với thời thế càng có cách giải thích độc đáo, chỉ vì thân thể yếu ớt liền vô duyên với ngôi vị hoàng đế sao?

Phụ hoàng nói hắn tâm tư âm trầm, không bằng Tam hoàng tử lòng dạ rộng rãi, cởi mở bao dung, lại không biết hắn bởi vì thân thể trời sinh yếu ớt, ở trong cung phải chịu biết bao lời đàm tiếu sau lưng.

Sau khi thân mẫu hắn qua đời, Hoành Minh Đế lại độc sủng mẫu thân của Tam hoàng tử Thục phi, khiến địa vị của Đại hoàng tử trong cung là hắn giảm sút không phanh.

Nhưng Yến Táp chưa bao giờ nảy sinh tâm tư ác độc, hắn chỉ tập trung hết sức vào việc đọc sách, thậm chí trong các lớp cưỡi ngựa bắn cung mà hắn không am hiểu cũng là dốc hết toàn lực.

Tam hoàng tử cũng đúng lúc bắt được tính hiếu thắng của Yến Táp, hắn lập tức động tay chân vào ngựa khiến Yến Táp ngã ngựa, cũng tạo thành kết quả không thể đi lại trong một thời gian dài.

Yến Táp hắn khắc khổ vạn phần, liều mạng muốn vùng vẫy thoát khỏi sự khiếm khuyết bẩm sinh của thân thể, nhưng ở trong mắt của phụ thân lại là tâm tư thâm trầm, âm thầm mưu toan, thủ đoạn độc ác, còn Yến Lam lại được phụ hoàng khen ngợi là lòng dạ rộng lớn?

Tâm lý Yến Táp cuối cùng hoàn toàn vặn vẹo, hắn cứ như vậy cùng vai chính hoàn toàn đối nghịch. Hắn làm giả thánh chỉ, bày kế khiến Tam hoàng tử phải rời cung làm việc, đợi đến khi Hoành Minh Đế băng hà, trực tiếp lấy ra thánh chỉ giả đăng cơ.

Nhưng Hoành Minh Đế đã sớm có đoán trước, trước khi chết hắn đã đem thánh chỉ mà mình đã chuẩn bị tốt, sai người bí mật đưa đến trong tay Tam hoàng tử Yến Lam.