Chương 1

"Xin anh hãy giúp tôi!! Hạo Tổng!!" Một gái nhỏ bé đang quỳ gối trước mặt một người đàn ông gương mặt u buồn nhìn thoáng qua trông cũng rất xinh đẹp trong căn phòng tối, cô gái chỉ khẽ cúi gầm mặt.

"Tại sao tôi phải giúp cô?" Giọng nói như đang đùa cợt với cô gái trước mặt người đàn ông đó nhẹ nhếch môi cười.

"Chẳng phải lúc đầu anh muốn tôi sao? Tôi xin anh thả cha tôi ra!!"

Hạo Hiên ngồi dậy đi đến nâng gương mặt đang cúi xuống của Nhã Tịnh, vuốt ve gương mặt mịn màng không tì vết của cô. Nhã Tịnh đúng là một mỹ nhân khi nhìn cô ở trực diện như thế này.

Mùi thơm ngọt ngào của Nhã Tịnh làm Hạo Hiên say đắm, không hỗ danh là người con gái mà hắn nhìn trúng tất cả đều hoàn hảo cả tính cách ngang bướng ấy nhưng hiện tại cũng phải khuất phục dưới hắn đấy thôi. Thật muốn trêu đùa cô nhiều hơn nữa.

"Tại sao lại tìm tôi mà không phải người khác?" Càng nhìn gương mặt của cô hắn càng hứng thú trêu đùa.

"Anh còn hỏi ư? Cha tôi chẳng phải bị anh bắt giữ sao"

"À... tôi quên mất, cái ông già suốt ngày cờ bạc ấy cô lo chi cho tốn sức tôi thả ông ta thế nào ông ta cũng sẽ bị người khác xử thôi"

"Anh... anh không được nói cha tôi như thế!!" Cô tức giận tay nắm thành quyền cố kiềm nén cơn giận của mình đôi mắt đỏ ngầu nhìn Hạo Hiên như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

"Được rồi không nói, vậy cô muốn dùng cách nào để chuộc cha mình đây?" Hơi thở nam tính của hắn thổi nhẹ bên tai của Nhã Tịnh làm cô hơi rùng mình.

"Tùy anh tôi hiện tại chỉ là người làm theo mệnh lệnh" Nhã Tịnh cố mạnh mẽ để nói ra.

"Được, giao dịch thành công"

.......

"Làm sao để cho tôi vừa lòng thì cứ làm đi!!"

Hắn như muốn bức chết cô vậy, Nhã Tịnh hiện tại muốn đào một cái hố để chui xuống vậy tuy ý đồ của hắn không nói ra nhưng thực ra hắn muốn cô làm điều đó với hắn, com sói già này cũng không vừa đâu nhưng vì cha của cô, Nhã Tịnh cô phải nhẫn nhịn.

Cô đứng dậy đi đến gần hắn nhẹ cởi chiếc áo khoác trên người ra,tay cô run run từng chút cởi từng chiếc cúc áo bên trong thân hình nõn nà trắng mịn không tì vết của cô lộ ra dù trong bóng tối nhưng cũng đủ nhìn thấy sự xinh đẹp của cô từng chút được lộ ra.

Hạo Hiên mĩm cười hài lòng, nhìn cô cởi từng chút một, cô nhón chân lên ôm lấy cổ hắn từ đầu đến cuối cô đều chủ động gan cô cũng nhỏ lắm nhưng nghĩ đến cha mình bị giam cầm không biết sống chết ra sao, tấm thân nhỏ bé này có là gì chứ.

Hạo Hiên khẽ đưa tay ôm lấy Nhã Tịnh hưởng thụ, động tác của cô gái nhỏ này có chút sợ sệt nên không làm khó cô nữa. Thân nam nhân để một cô gái làm chuyện như thế này sao đáng mặt đàn ông đây chứ.

Hắn hôn lên đôi môi đang hé mở của Nhã Tịnh cảm nhận cả người cô đang nóng lên, hắn cũng vậy. Nhưng nhanh chóng hắn rời môi cô sau đó nhặt quần áo của cô lên khoác lại lên người cô.

"Cô cũng bạo lắm đấy, nhưng tôi không thích ép buộc chuyện này đâu"

"Anh không thích sao? Tôi... tôi hơi vụn về mấy chuyện này mong anh bỏ qua, tôi... tôi sẽ..."

"Tôi không cần cô phải làm chuyện này với tôi, tôi muốn cô gả cho tôi!!"

"......" Nhã Tịnh im lặng suy nghĩ.

"Thế nào? Nhẹ nhàng thôi mà, được ăn sung mặc sướиɠ cha cô cũng sẽ có tiền bài bạc rượu chè lời quá rồi còn gì"

Hạo Hiên ngồi xuống ghế sopha, đưa tay lấy chai rượu trên bàn rót ra ly và đưa lên miệng nhấp một ngụm chờ câu trả lời của Nhã Tịnh.

#wattpad:laclac8662