Quyển 5: Ác long cùng "công chúa" (11)

Nam? Nữ?

Ors mơ màng hồ đồ, vốn dĩ một vương tử thật tốt giờ đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Tự nhiên cũng không biết, chính hắn đang mơ mơ màng màng, thật sự đem vấn đề này hỏi ra miệng.

Công chúa: “………”

Tinh Nhan: “………”

Beers: “………”

Beers yên lặng một chút, híp mắt nhìn Ors, đột nhiên cười khẽ, “Vấn đề này chúng ta có thể tham thảo thật kỹ một chút.”

Công chúa: “………”

Công chúa thật bất đắc dĩ đỡ trán, “Nhị ca, hắn vừa rồi bị quăng ngã, đầu có chút hồ đồ, không cần cùng hắn so đo đâu.”

Nàng vốn dĩ cũng có chút kinh ngạc, nhưng đầu óc nàng xoay chuyển rất nhanh, tự nhiên biết nhị ca làm như vậy khẳng định không phải cùng giới tính có quan hệ, lại nhìn kỹ hơn, kỳ thật nhị ca cũng không phải mặc nữ trang, chỉ là tà áo hơi dài rộng, phía trên lại có quá nhiều châu báu lấp lánh mà thôi.

Vừa nghĩ đến sự si mê của Hắc Long đối với châu báu là có thể hiểu ra lý do nhị ca làm vậy.

Đến nỗi, thân là một vương tử đeo nhiều châu báu như vậy đi dụ dỗ Hắc Long, vấn đề này có mất mặt hay không hay là có tiết tháo hay không……

—— nàng luôn luôn biết rằng nhị ca ở trước mặt Hắc Long… Là không có tiết tháo cùng điểm mấu chốt gì cả.

Đáng tiếc người bên cạnh sao lại không hiểu ra vậy chứ? Thật là ngốc đến muốn đánh……

Ý niệm xoay nhanh, công chúa tiếp tục mở miệng, “Thật sự, vừa rồi lúc leo lên cây hái ít trái cây, muội không cẩn thận đánh vào đầu hắn, hắn liền té xuống……”

Beers không có phản ứng gì, ý cười trên mặt ngược lại trở nên càng nhẹ nhàng một chút. “Vậy cũng không sao.”

Cũng không trở ngại hắn muốn đánh người.

Nói xong liền trực tiếp đem người xách ra ngoài.

Công chúa: =_=

Công chúa cũng không còn cách nào, chỉ có thể thu tay, ở trong lòng yên lặng vì vương tử thắp thêm hai cây nến.

Không phải nàng thiên vị đâu, tuy rằng danh tiếng của vương tử so với nhị ca vang xa hơn nhiều, nhưng mà trực giác của một nữ nhân nói cho nàng, kết cục của vương tử chỉ có một thôi……

Lên đường bình an.

Đúng lúc này, ở ngoài sơn động truyền đến một tiếng lại một tiếng kêu thảm thiết… Công chúa không khỏi nghĩ đến việc một hồi nên làm sao an ủi vương tử, ví dụ như còn may không có thiếu cánh tay hay thiếu một chân, chịu đau một thời gian đều là việc nhỏ, người còn sống là tốt rồi.

………

Vương tử vừa trở về liền nghe đến mấy lời an ủi này:……

Này thật sự đang an ủi mà không phải nguyền rủa hắn chứ??

Nhìn gương mặt đầy vẻ chân thành của công chúa, xác nhận nàng là đang nói thật, vừa rồi thiếu chút nữa bị đánh nát lòng tự tin .....vương tử…… rất muốn khóc.

............

Khoảng thời gian sau đó, ba người cùng một rồng thật sự bắt đầu ở chỗ này sinh sống.

Beers là bởi vì Tinh Nhan, khoảnh khắc gặp được Tinh Nhan hắn liền quyết định, ý nghĩa cuộc sống này của hắn là bởi vì nàng, về sau hắn sẽ thân thủ chiếu cố nàng, chờ nàng thành người, sau đó kéo nàng vào trong lòng.

Mà công chúa vừa lúc tuổi xuân tự nhiên không thể luôn chịu vây ở chỗ này, nhưng cũng không thể trực tiếp đi ra ngoài, chờ đến khi sự tình bình ổn đồng thời nàng cũng có chút năng lực tự bảo vệ mình, liền có thể tự mình đi ra ngoài ngắm nhìn thế giới.

Mà vương tử… Chính là bởi vì công chúa.

Ba người cứ vậy ở lại nơi này.

Dần dần, đồ vật trong sơn động càng ngày càng nhiều, trong phòng của vương tử cùng công chúa cũng bắt đầu càng ngày càng xinh đẹp.

Bên ngoài sơn động cũng có một mảnh nhỏ đất hoang được khai khẩn, trồng thêm vài thứ, tuy không nhiều lắm nhưng cộng thêm thứ có sẵn trong rừng rậm cũng đủ cho cuộc sống của ba người.

Còn có đủ các loại cây ăn quả trong rừng rậm, vương tử cùng công chúa đã thăm dò đến vô cùng quen thuốc, gần như nhắm mắt cũng có thể sờ qua đi.

Vốn dĩ ba người thân phận cao quý cẩm y ngọc thực, hiện tại sinh hoạt thôn dã như vậy cũng là ra dáng ra hình.

Duy nhất có một chút không tốt.

Vương tử xụ mặt, tú ân ái gì đó, đặc biệt là trước mặt cẩu độc thân tú ân ái, ghét nhất!

……

Từ sau sự kiện lần đó, sợ vương tử lại lần nữa tìm đường chết, công chúa vẫn quyết định tìm lúc thích hợp kéo hắn qua một bên, giảng giải triệt để một lần 108 thức không tìm đường chết sống và cách sót thật tốt ở đây.

Thật ra tư tưởng trung tâm chỉ có một, nhị ca cùng Hắc Long là trời sinh một đôi đất dựng một cặp, không gì có thể ngăn cách.

Còn lại chi tiết bao gồm:

Thứ nhất, quấy rầy người khác nói chuyện yêu nhau là phải bị lừa đá, không có việc gì không cần mò lại gần, quan trọng nhất chính là không cần làm gì để hấp dẫn lực chú ý của Hắc Long.

Nhị ca nhà nàng kỳ thật là người lòng dạ hẹp hòi…..lòng chiếm hữu vô cùng mạnh đến mức bệnh tâm thần.

…… Đừng tưởng rằng nàng không biết nhị ca chẳng qua là đang ghen tị với đống châu báu kia thôi.

Thứ hai, thời khắc ghi nhớ, Nhan Nhan tốt nhất Nhan Nhan đáng yêu nhất.

Ở trong mắt nhị ca, Nhan Nhan làm gì cũng đáng yêu, ăn cũng có thể đáng yêu, uống cũng có đáng yêu, đánh hắt xì cũng là đáng yêu, cho nên không thể nói ra một câu nói bậy nào.

Bằng không sớm hay muộn cũng phải ăn đau khổ.

Thứ ba, tất cả thứ tốt đều là của Hắc Long……

Vẫn luôn nói đến vương tử đầu choáng mắt hoa, thế giới quan đều bị đánh nát rồi xây lại, công chúa mới ngừng.

Có lẽ nam nhân luôn là tương đối qua loa, cho rằng một người cùng một con rồng thì có thể có cảm tình sâu đậm gì được, huống chi vẫn là một rồng chưa hóa hình người, thời gian ở chung cũng chẳng bao lâu.

Có lẽ nghĩ là cảm giác mới mẻ, thậm chí cho rằng đây chỉ là sự yêu thích dành cho thú cưng.

Cho nên bản năng hắn không tin phần cảm tình này, thái độ đối với Hắc Long cũng không coi trọng nhiều, cho nên hắn sẽ vì thái độ của nhị ca mà kinh ngạc đến hoài nghi nhân sinh, cũng đương nhiên cho rằng tất cả những thứ kia đều là tìm về cho nàng……

Nhưng mà đối với công chúa mà nói, nữ nhân thường tâm tư tinh tế cùng với trực giác nhạy bén không biết từ đâu ra, lại làm nàng nhìn rõ hết thảy.

—— cảm tình của nhị ca nhà nàng đối với Hắc Long hoàn toàn ngược lại, không chỉ không cạn, hơn nữa còn rất sâu đậm.

Có lẽ là để ý đến Hắc Long còn hơn sinh mạng của mình đi………

Sau khi thế giới quan bị cưỡng chế đổi mới một lần, vương tử lại đi xem tình cảnh Hắc Long cùng Beers ở chung…… Cả người đều không tốt.

Trước kia hắn nhìn một người một rồng gần nhau cũng chỉ là hơi kinh ngạc, hiện tại đã biết cảm tình của Beers đối Hắc Long, liền cảm thấy không đúng.

Dính dính đút đồ ăn, một bên bị liếʍ một bên dung túng gì đó, trước đó chỉ là cảm thấy giữa một người một rồng có chút thân thiết, hiện tại xem ra… mỗi một hành động đều là đang trào phúng đối với cẩu độc thân.

Ngay cả bộ dáng nữ tính chẳng ra sao đầy người châu báu kia…… Cũng biến thành chút tình thú giữa cả hai.

Hắn cứ luôn cảm thấy, thời thời khắc khắc đều có một mũi tên từ bọn họ bên kia, bay qua tới cắm ở trên người hắn.

Hư không, tịch mịch, lạnh lẽo.

Đặc biệt là nhìn Hắc Long không ít lần nhiệt tình nhào lên, lại thân lại liếʍ, nhìn nhìn lại khoảng cách giữa mình cùng công chúa đến gần bằng một hệ Ngân Hà……

Đặc biệt là ba năm này… Rõ ràng cảm giác được công chúa đã bắt đầu thích hắn, lại, nhất, quyết, không, chịu, đáp, ứng!

Ors tức muốn hộc máu.

Hắn không cần ôm ấp hôn hôn gì, chỉ cần có một người bạn gái cũng được rồi…

................

Thịt đã nướng chín.

Beers động tác thong thả lưu loát đem phần lớn thịt thú tách ra, thuận tiện cắt bỏ đầu đuôi, sau đó thuần thục đem một phần thịt trên cổ cắt xuống, vẻ mặt tự nhiên đưa qua: “Ors, cái này cho ngươi.”

Nếu ai không biết tình huống thực tế nhất định sẽ cho rằng đây là một bằng hữu thân thiết, yêu quý bọn họ cỡ nào.

Nhưng mà trên thực tế…… Hắc Long ngẩng đầu ngao một tiếng, vừa lòng vỗ vỗ cái đuôi.

Nàng không thích phần thịt trên cổ, vui vẻ.

Ors: Hắn cũng không muốn cùng đối phương nói chuyện, đồng thời ném qua chỗ đối phương một đống nguyền rủa ác độc của cẩu độc thân.

—— ha hả, còn tận bảy năm, chỉ có thể xem chứ không thể ăn, chờ xem.