Quyển 1: Ảnh đế ảnh hậu "Tương ái tương sát" (8)

Hai người đại diện đều đã nhận được tin tức, tự nhiên cũng thấy được phản ứng kỳ quái của các fan.

Từ ca không khỏi âm thầm giơ ngón cái với các fan của Dung Ngọc. Đúng là rất biết giúp đỡ mà.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn cười xấu xa hai tiếng rồi gọi điện thoại cho Quý ảnh hậu.

Nghĩ rằng tắt máy tôi liền không tìm được cậu chắc?

Lúc này, Tinh Nhan và Dung Ngọc đang dùng cơm.

Dung Ngọc ban đầu là định nấu cơm xong sẽ ra về, rốt cuộc lúc này đã khuya mà hắn cũng không phải rất đói. Nhưng thật ra Tinh Nhan hoàn toàn không thèm nghĩ nhiều, chỉ nghĩ người ta đã bỏ công nấu ăn rồi thì nên mời lại cùng ăn.

Vì vậy vẫn luôn có tư tâm Dung Ngọc liền không hề khách sáo mà ở lại.

“Ăn rất ngon.” Tinh Nhan sau khi ăn qua một bàn đồ ăn liền cảm khái, “Anh đúng là có lên phòng khách cũng xuống được phòng bếp.”

Cô vuốt ve phần bụng đã hơi căng, có chút tiếc nuối, đáng tiếc nguyên chủ trước giờ vẫn luôn ăn rất ít, cô cũng không thể ăn một lúc quá nhiều. Dù sao mới chỉ đến đây nửa tháng, cô còn chưa khôi phục lại sức ăn uống bình thường, lúc này dù muốn ăn nhiều cũng không được.

Chỉ có thể ăn ít một chút nhưng chia ra nhiều bữa trước.

“A, anh đừng dọn dẹp.” Tinh Nhan mở to hai mắt, “Bỏ xuống bỏ xuống.”

Nhìn Dung Ngọc không tình nguyện đặt mâm thức ăn xuống bàn lại cô mới nhẹ nhàng thở ra.

“Lát nữa tôi còn ăn một bữa nữa mới đi ngủ.”

“Còn muốn ăn?” Dung Ngọc có chút dở khóc dở cười, không biết là nên cao hứng cô yêu thích tay nghề của hắn hay là nên bất đắc cô không bỏ được một chút đồ ăn này.

Hắn nhìn trên bàn đã không còn nhiều thức ăn, rất nhanh đưa ra chủ ý khác cho cô,

“Còn lại chỉ sợ không đủ một bữa, hay là bỏ đi lát nữa tôi làm bữa khuya cho cô được không?”

Đã là buổi tối, ăn quá nhiều không tốt, nhưng thỉnh thoảng ăn một bữa sẽ không ảnh hưởng quá nhiều. Có điều thời tiết vẫn đang oi bức, để một lúc nữa có lẽ hương vị đồ ăn đều thay đổi. Không bằng hắn có thể làm một món khác dễ tiêu hóa hơn, vừa lúc cô cũng tiêu hóa bớt thức ăn lúc nãy.

“Vậy…” Tinh Nhan nhìn hắn một cái, khó được có chút ngượng ngùng mím môi, “Thật là ngại quá.”

Tuy nói ra là ngại ngùng nhưng cô cũng không hề từ chối, rõ ràng là muốn ăn nữa.

Chỉ đối với hắn ngoan ngoãn cười lấy lòng một chút, dáng vẻ giống như một con mèo bình thường kiêu ngạo, lúc này rốt cuộc vì bữa ăn mà hơi cuối đầu, quơ móng vuốt nhỏ khen thưởng.

Dung Ngọc vì chút tiểu tâm tư này của cô vừa buồn cười vừa tức giận. Đương nhiên còn có một chút vui vẻ vì lại thân cận cô một chút.

Hắn chỉ có thể dung túng mà quay vào bếp, trên mặt lại không che giấu được ý cười.

Cũng đúng lúc này, di động của Tinh Nhan vang lên.

Tinh Nhan cầm lên nghe mới biết là Từ đại diện.

“Là Tinh Nhan sao?” Từ ca ở đối diện tươi cười khách khí, “Có chút việc xảy ra nhưng tôi không gọi được cho Dung Ngọc, ha ha, cậu ấy còn ở chỗ cô sao?”

Tinh Nhan nhìn nhìn di động, sao cô cứ cảm thấy tiếng cười kia của Từ đại diện có chút đáng khinh.

“Để tôi gọi anh ta nghe điện thoại.” Nàng nhún vai, không nghĩ nữa mà hướng về phòng bếp gọi người.

“Dung Ngọc!” Nàng vừa kéo dép lê lạch xoạch chạy qua, thò người nhìn vào phòng bếp

“Có điện thoại từ người đại diện của anh.”

Dung Ngọc đang thong thả xào đồ ăn, nghe vậy chỉ quay đầu nhìn cô, tay cũng không ngừng lại mà chỉ hơi nghiêng người ra một chút, rất tự nhiên mà cười, “Giúp tôi cầm đi.”

Tinh Nhan nhìn tay hắn đang không ngừng đảo đồ ăn, ồ một tiếng gật gật đầu, lại gần đưa điện thoại đến tai hắn.

“Từ ca, có chuyện gì?” Dung Ngọc lúc này tâm tình rất tốt, gọi một tiếng Từ ca.

“Nha ~” Từ ca nghe được đối thoại của hai người bên kia, “Không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho cậu chắc?”

Nhưng phản ứng lại, hắn liền cười hắc hắc hai tiếng,

“Dung gia, ngài tiến triển rất nhanh nha, đều gọi nhau Dung Ngọc Tinh Nhan… Tôi chắc không phải làm phiền hai người chứ?”

Dung Ngọc không nhanh không chậm đảo chảo hai lần, đánh gãy hắn lải nhãi, “Nói trọng điểm.”

“Được rồi.” Từ ca có chút tiếc nuối chưa kịp bát quái gì, nhưng vẫn trở lại nghiêm túc nói rõ diễn biến trên Weibo.

Việc này nói dài thì không dài nói ngắn cũng không ngắn lắm, dù sao tay của Tinh Nhan giơ nãy giờ đã hơi mỏi, không chú ý mà rụt về một chút.

Thanh âm trong điện thoại các càng lúc càng xa, hình như đang hỏi cái gì lại không nghe được trả lời, có chút táo bạo, “A lô? Dung đại gia ngài vẫn đang nghe chứ?! Ít nhất cũng chít một tiếng đáp lại đi!”

Dung Ngọc nhìn Tinh Nhan lười biếng đứng ở kia, cũng không đành lòng trách cứ gì liền tự mình khom lưng nghiêng đầu theo điện thoại, “Tôi đang nghe, anh tiếp tục đi.”

Từ ca hít sâu một hơi nhắm mắt, nghiến răng, hắn nhịn.

“Tôi nói… cậu muốn xử lý như thế nào?”

Cái này chỉ là việc nhỏ, đặc biệt là dưới tình huống các fan còn đang vui vẻ nhảy nhót khắp nơi thì không làm sáng tỏ, không phản bác là tốt nhất.

Nhưng mà chuyện liên quan đến Quý ảnh hậu khả năng gì đều có thể xảy ra…… Không thấy bởi vì tiếp cận Quý ảnh hậu mà Dung Ngọc từ quý công tử biến thành nghiện game thiếu niên luôn rồi sao?

“Đợi tôi hỏi Tinh Nhan một chút.” Dung Ngọc nghĩ nghĩ, đáp lại một câu đồng thời bày thức ăn đã xong ra đĩa.

Từ ca phản ứng đầu tiên thế nhưng là:…… Quả nhiên là vậy.

“Chuyện gì thế?” Tinh Nhan lúc này mới phát hiện mình không biết lúc nào đã cách xa như vậy, chớp chớp mắt, đi lại gần đem điện thoại đưa lên.

“Không cần.”

Dung Ngọc buông chảo, cười kéo tay của cô xuống, đem sự tình nói hết một lần mới dò hỏi: “Cô muốn làm thế nào?”

Thái độ của hắn đã vô cũng rõ ràng chính là —— cô nói muốn làm thế nào hắn đều nghe theo. Mà không biết là vô tình hay cố ý, tay đang nắm cổ tay cô vẫn không chịu buông ra.

Còn Tinh Nhan cũng không để ý đến, cô chỉ thoáng suy nghĩ rồi nhanh chóng trả lời: “Cái này là công việc của Hứa tỷ, tôi chỉ nghe theo.”

Dung Ngọc không khỏi lộ ra ý cười. Trong tình huống như vậy, chỉ cần cô không phản đối, Hứa tỷ nhất định sẽ lựa chọn không làm sáng tỏ.

Mà đối với hai người bọ họ thanh danh và lịch sử sự nghiệp, có vài thứ chỉ cần không làm sáng tỏ, cũng đã gần như ngầm nói lên nhiều thứ.

—— đột nhiên muốn cảm ơn các fans.

Hắn làm ra vẻ bây giờ mới để ý mà buông tay cô ra, cầm lấy di động cùng người đại diện thương lượng một chút.

Từ ca cũng không phải người không thức thời, chỉ là bị Dung Ngọc chọc tức quá mức nên mới nhịn không được đi phá hư chuyện tốt một chút thôi, bây giờ được đến đáp án cũng không làm phiền mà đi liên lạc với Hứa tỷ bàn bạc bước tiếp theo.

Dung Ngọc cuối cùng vẫn về nhà.

……

Chỉ là, bọn họ không biết rằng ở một nơi khác hiện giờ đang bùng nổ một cuộc cãi vã.

Bạn trai cũ--Trình Nham hít sâu một hơi, gằn giọng nhìn về bạn gái hiện tại đang nổi điên đập phá đồ vật, “Tôi nói rồi, cô không cần đi trêu chọc cô ấy.”

Nhìn bạn gái cũ sau khi rời đi chính mình càng ngày càng tốt, thậm chí còn cùng Dung Ngọc ở bên nhau, hắn có thể không thèm để ý sao? Đương nhiên không có khả năng.

Lúc đêm khuya tĩnh lặng, phần tình cảm vẫn luôn cố tình lờ đi cùng hoài niệm, hối hận ùn ùn kéo đến, dù cho chỉ uống nước đều biến thành chua xót hương vị.

Nhưng mà, tất cả cũng không quan trọng bằng an nguy của bản thân.

Hắn nhìn ra được, cô đối với hắn đã không có một chút cảm tình, nói ra muốn trả thù tuyệt đối là thật sự, chỉ là có lẽ hiện tại chưa rảnh bận tâm đến hắn mà thôi.

Cô càng tốt, hắn càng bất an.

Nhưng những trò ngán chân nho nhỏ kiểu này còn có tác dụng sao?!

Địa vị của cô đã thực vững chắc, trừ bỏ phim nóng xuất quỹ hay hút chất cấm, tiểu đánh tiểu nháo không có tác dụng gì, chỉ làm cô thêm cảnh giác.

“Anh dám lớn tiếng với tôi?!” Người phụ nữ ở đối diện lộ ra vẻ mặt không thể tin được, giọng nói càng thêm chói tai: “Nếu không phải anh vẫn luôn nghĩ đến cô ta thì sao tôi phải đối phó chứ?!”

Người đàn ông chỉ biết thở dài xoa xoa giữa mày, “Chúng ta bình tĩnh một chút đã.”

Nhưng lúc phụ nữ đang tức giận sao có thể phân rõ phải trái, cô trực tiếp đánh gãy hắn, lần thứ hai hét ầm lên.

Trong phòng đèn sáng một đêm.

………

Cùng lúc đó, lúc này trong phòng ngủ của Tinh Nhan đèn cũng đang sáng.

Sau khi ăn xong bữa ăn khuya, cô đang no quá mà nằm ở trên giường ngủ không được.

Nghĩ đến lúc tối Dung Ngọc nói về chuyện trên Weibo, cô liền mở Weibo ra xem. Chuyện này vẫn đang được quan tâm, lưu lượng của cô và Dung Ngọc cũng không thể xem thường, lúc này đã đứng đầy hot search.

Cô tùy ý click mở một cái vào xem. Chính là mấy tấm ảnh kia.

Vừa nhìn cô liền nhận ra là siêu thị dưới lầu. Cô đến hiện giờ vẫn luôn ở lại chung cư do công ty cấp, bởi vì Quý Tinh Nhan lớn lên rất đẹp lại có tài vận khí cũng không tệ, lần đầu lộ diện liền đoạt được tốt nhất nữ phụ, công ty đối với cô cũng luôn ra sức bồi dưỡng.

Chung cư tự nhiên cũng là cao cấp, tất cả phương diện đều rất tốt, an ninh cũng vậy nên ở trong khu nhà cô vẫn lười đi che giấu.

Không nghĩ tới cứ như vậy bị chụp.

Ngay sau đó cô mở tấm ảnh thứ hai. Ngón tay có chút run.

Nhìn biểu tình của người trong ảnh, ngón tay đặt trên con chuột cũng thật lâu không có động đậy.

Hắn bình thường đều là nhìn cô như vậy sao?

Cô lúc đó không nhìn hắn nên cũng không biết.

—— biểu cảm này đúng là khiến người khác không thể bỏ qua.

Sau đó xem từng tấm từng tấm, bình thường cô vẫn luôn làm việc nhanh chóng quyết đoán nhưng lúc này chỉ xem vài tấm ảnh đã mất nhiều thời gian. Sau khi xem xong, cô suy nghĩ một chút liền mở Weibo của Dung Ngọc

Lúc này mới biết được, hình tượng của Dung Ngọc … đã hòan toàn sụp đổ.

Cô nhớ lúc chú ý đáp lại có xem qua Weibo hắn, khi đó vẫn là một mảnh hoang vu, cao lãnh tự phụ, cực kỳ xa cách. Nhưng mà cũng trong khoảng thời gian đó, Dung Ngọc liền bắt đầu thay đổi, liên tiếp hai ngày bắt đầu phát Weibo.

Nhưng này chưa phải trọng điểm. Tinh Nhan nhìn bình luận phía dưới của các fan, chớp mắt vài cái.

Lần lại bình luận các fan của hắn trước đó đều là truy thê công lược, như thế nào làm con gái thích, còn có…… làm sao bắt được Quý ảnh hậu.

Cùng với, hắn vừa mới phát ra mới nhất Weibo, cảm ơn các fan.

Dung Ngọc v: Có câu “Tam nhân hành, tất hữu ngã sư yên*”, rất nhiều chuyện đều phải cảm ơn các bạn vẫn luôn ủng hộ.



(* Trích câu nói của Khổng Tử: Trong ba người đồng hành ắt có người trở thành thầy của ta)

Rất nhiều việc đều hiện ra trước mắt cô. Tinh Nhan nhướng mày, nhịn không được đứng dậy, nhìn chằm chằm trên màn hình hai chữ rất nhiều giấu đầu lòi đuôi kia, khóe môi đỏ tươi không tự chủ mà nhếch lên.

—— có một tiểu khả ái yêu thầm cô làm sao bây giờ?

—— đương nhiên là phải ăn nha.

Tác giả có lời muốn nói:

Ăn dưa quần chúng bị dọa giật nảy: Tiểu khả ái là ai?

Dung ảnh đế giơ lên móng vuốt, cao hứng quơ quơ: Ta! Là ta là ta! Ta chính là tiểu khả ái!