Quyển 4: Nữ hoàng và Nguyên soái "ghét nhau như chó với mèo" (11)

Gặp được sự tình này đội hộ vệ đương nhiên sẽ không ngồi yên, đề cao cảnh giác đem Tinh Nhan vây quanh chặt chẽ, lập tức có người đi kiểm tra xe bay.

Tiểu hắc long tựa hồ cảm giác được cái gì, cái đuôi cọ cọ cổ tay của cô, như là đang trấn an.

Tinh Nhan sờ sờ đầu nó, hơi hơi mỉm cười.

Nhưng ra ngoài dự kiến, ngay lúc mọi người đề cao cảnh giác, cũng không có phát sinh chuyện gì.

Xe bay đã được tu sửa, đội hộ vệ không tự giác thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong chớp mắt Tinh Nhan cúi đầu lên xe, không biết từ nơi nào thổi qua một làn gió nhẹ, lướt qua tiểu hắc long còn đang ỷ lại cọ cọ trên cổ tay…

Tinh Nhan tức khắc xoay người, chân dài đá ra mang theo tiếng gió đánh úp về một góc.

Không biết từ nơi nào toát ra tới hai tay hợp lại đỡ lấy đòn này, nuốt xuống trong cổ họng tanh ngọt, ý đồ mượn lực đạo này bay nhanh lùi lại.

Bởi vì cảm giác được hơi thở quen thuộc, tiểu hắc long hơi dừng một chút, lại phát hiện chỉ là trong khoảng hắc, nó liền cách tức phụ nhi càng ngày càng xa, mắt thấy hơi thở cũng sắp nghe không được.

“Grào ~”

Tiểu hắc long ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, cũng bất chấp quen thuộc hay không quen thuộc, trong tiếng gầm áp lực chấn động, không trung cũng xuất hiện sấm sét, nguyên bản thân thể chỉ có một bàn tay theo tiếng gió vươn ra, xông thẳng tận trời.

Tiếng gì?!

Tất cả mọi người đều khống chế không được thú hồn trong đầu, cảm giác căng thẳng truyền đến, kinh hãi quay đầu nhìn lại.

Giờ khắc này, mọi người đều nhìn thấy trên bầu trời, một thân hình màu vàng xông lên bầu trời, thân rồng khổng lồ như ẩn như hiện, ánh mặt trời chiếu vào từng mảnh vảy càng thêm rực rỡ lấp lánh.

Đôi mắt cũng là màu vàng, ở trên tầng mây lướt xuống, rống lên một tiếng, ẩn chứa cảnh cáo.

Ba người trong góc bị nó nhìn chằm chằm tức khắc cảm giác áp lực càng tăng mạnh, rõ ràng cũng là ở trong quân bộ cũng là số một số hai, lúc này lại một mảnh mồ hôi, đặc biệt là người ở giữa vừa đỡ đòn lúc nãy.

Bóng dáng ba người đã có chút lộ ra.

“…Đi.” Người ở giữa cố hết sức từ kẽ răng thả ra một chữ.

Không có do dự, ba người vội vàng thối lui.

Tinh Nhan nhướng mày nhìn thoáng qua bóng dáng bọn họ, đem hồn thú đã sắp lao ra thu về.

Đôi mắt màu vàng lúc này mới hài lòng thu lại, lại mở miệng rống lên một tiếng, xuyên qua tầng mây, bay thẳng đến chỗ Tinh Nhan.

“Bệ hạ!” Quần chúng bên cạnh kêu lên.

Bọn họ cũng không biết lai lịch loại hồn thú cường đại này.

Đội hộ vệ cũng khống chế không được mà rùng mình, sắc mặt gần như vặn vẹo, mồ hôi chảy xuống.

Tinh Nhan vẫy vẫy tay, vẫn đứng tại chỗ.

Ngay lúc mọi người trợn tròn mắt, cho rằng giây tiếp theo sẽ nhìn thấy cảnh tượng bệ hạ bị nuốt vào….

Chỉ thấy đầu rồng khổng lồ chỉ còn cách nữ hoàng một chút thì hơi dừng lại, tức khắc trên người sáng lên, thu nhỏ lại cỡ eo người, một vòng lại một vòng từ dưới chân đem người quấn quanh, đầu rồng từ sau bả vai vòng đến trước mặt, đối diện với đôi mắt của Tinh Nhan, giống như đang làm nũng rầm rì vài tiếng.

Như thể đang canh giữ bảo vật trân quý nhất, quấn quanh đem bảo vật đặt ở giữa tầng tầng thân thể.

Tinh Nhan hơi hơi mỉm cười, lại vươn tay xoa xoa đầu rồng.

Chỉ là, không giống như lúc còn nhỏ, rồng hóa thành nguyên hình có được lớp vảy vô cùng kiên cố sắc bén, chỉ là nhẹ nhàng vuốt một chút, lòng bàn tay Tinh Nhan đã bị xước một chút, thấm ra vết máu.

Cô cũng bất ngờ dừng lại, còn không kịp phản ứng đã thấy rồng vàng nhỏ giọng rống lên một tiếng, móng vuốt nhẹ nhàng bắt lấy bàn tay, trong mắt đều là đau lòng, thật cẩn thận liếʍ liếʍ.

Từng chút từng chút, nghiêm túc mà thành kính.

Tinh Nhan nhìn hắn, ngón tay không khỏi run rẩy.

Đột nhiên cô cười rộ lên, từ đuôi lông mày đến khóe mắt, giống như một đóa hoa đang nở rộ, tràn ra từng đợt ôn nhu ý cười.

Chỉ xem cặp mắt kia, liền cảm thấy đáy lòng cũng bị mềm hóa, dường như muốn đắm chìm bên trong ôn nhu kia.

“Không có việc gì…”

Cho nên, không cần đau lòng.

Giờ khắc này, dù là đội hộ vệ đang gánh áp lực hay là quần chúng xung quanh đang chú ý bên này, đều thấy được tình cảnh này, ánh mặt trời vàng nhạt chiếu vào một người một rồng cũng có vẻ nhuộm sắc nhu hòa, yên tĩnh không thể tưởng tượng, chỉ nhìn bọn họ cũng cảm nhận được ấm áp.

Hoảng hốt làm người hiểu ra thế nào là năm tháng yên tĩnh, thiên hoang địa lão……

Quần chúng vốn dĩ đang lo lắng đột nhiên có chút hoảng hốt, đây là… Hoàng phu sao?

Tất cả mọi người biết, có thể chạm vào được chỉ có hồn thú đã hợp thể, nói cách khác, đây không thể nghi ngờ là do một người đàn ông rất mạnh hóa thành.

Mà nhìn nhìn không khí giữa hai người cũng không ai hoài nghi quan hệ giữa bọn họ.

Cho nên…… nữ hoàng của bọn họ kỳ thật có hoàng phu?

Sau khi sắp xếp mọi thứ rồi kết luận, vây xem quần chúng không nhịn được mà hô to.

Kim long trên người tất cả đều là bảo vật, miệng vết thương được liếʍ qua chỉ vài giây đã khép lại, sau đó lập tức biến hoá thành một tiểu kim long, cả người chỉ còn lại vài điểm màu đen nhỏ, quấn lên trên cổ tay của cô.

Tinh Nhan cũng lấy lại tinh thần, hướng quần chúng xung quanh gật gật đầu, trấn an nói hai câu liền nhanh chóng vào xe bay.

Tận mắt nhìn thấy tiểu kim long quấn lên cổ tay của nữ hoàng, quần chúng lại bắt đầu hét lên, hưng phấn không thể tưởng tượng, mắt thấy bọn họ tiến vào xe bay, trên Tinh Võng gần như lập tức bắn ra tin tức của hai người.

# a a a! Nữ hoàng có hoàng phu a a a a a! #

# cứu mạng! Vì cái gì nhìn bệ hạ cùng hoàng phu tim tôi lại đập nhanh như vậy! Siêu! Mau! #

# nếu đây không tính là yêu! #



Ngay từ đầu chỉ mười mấy người nói như vậy, còn có người trào phúng bọn họ có bệnh, không biết chân tướng mà dám nói bậy bạ, nhưng chỉ qua vài phút, một lần nữa tin tức được cập nhật, liền phát hiện hàng trăm hàng ngàn tin tức giống như vậy.

Tuy rằng ngữ khí bất đồng, nhưng đều là có quan hệ đến tin tức này, trong lòng dần dần có chút không xác định.

Thẳng đến khi có người phát ra một video.

Lông gà ân: A a a! Không biết nói gì!! Cứu mạng! / video /

Trong video là toàn cảnh, từ lúc rồng vàng khổng lồ ở tầng mây xuyên qua, uy nghiêm cao quý, đến khi lao xuống quấn lên người nữ hoàng, lại đến khi nữ hoàng duỗi tay đi sờ đầu rồng, lòng bàn tay đổ máu, kim long thật cẩn thận đi liếʍ, đến cuối cùng là Tinh Nhan cúi đầu cười.

Trên Tinh Võng dân chúng đều yên tĩnh một hồi, ngay sau đó gần như điên rồ mà phát ra bình luận.

Hạn mua lệnh Hồ tộc: Quá ngọt! Đều đừng nói chuyện, nụ cười này tôi có thể liếʍ một trăm năm!

Hamster nhỏ thích ăn dấm: Trời ạ! Quá mức ngọt ngào rồi! / phát điên / độc thân cẩu muốn điên rồi!

Chiến sĩ giáp thiên hạ: Không, bệ hạ cưới tôi đi cưới tôi!!

Lúm đồng tiền 1: Khóc lớn / khóc lớn / khóc lớn / thế giới này đối độc thân cẩu tràn ngập ác ý!

Lập chí thoát đơn độc thân cẩu: A a a! Nếu này đều không phải là yêu thì cái gì! Bọn họ nếu là không yêu nhau tôi liền phát sóng trực tiếp gặm tường!!

……

Bình luận điền cuồng nhảy ra, bất quá vài phút liền thổi quét toàn bộ tin tức bên lề có liên quan đến nữ hoàng, đặt biệt nghiền ép qua tà giáo mới ngoi lên hôm nay, chỉ để lại một ít ngoan cố fan tà giáo còn khóc lóc kiên trì.

Chuyện nữ hoàng có hoàng phu, mặc dù đây cũng không phải là chuyện của toàn dân, nhưng Đế quốc là có chế độ, chuyện này thực mau lên men, gần như chiếm lĩnh toàn bộ Tinh Võng.

Có kích động không kềm chế được, có tỏ vẻ chúc phúc, có độc thân cẩu hâm mộ ghen ghét, đủ loại cảm xúc cũng ập đầy vào mặt ba người Hoa Trạch.

Ba người hành động thất bại thì lui về, nhìn cục diện trên Tinh Võng khắp chốn mừng vui, bỗng nhiên liền bắt đầu…… hoài nghi nhân sinh.

Toàn bộ thế giới… Tựa hồ đều không đúng rồi.