Chương 17.1

Nhìn thấy cảnh này, thư ký trưởng Aisha không khỏi cảm thán một phen, nếu đổi lại là người khác, nếu là giám đốc Quý, nếu tổng giám đốc Mục đang trong cuộc họp mà cắt ngang lời, anh ta nhất định sẽ không thể chịu nổi, cô Tô này rốt cuộc có lai lịch gì, mà lại đặc biệt như vậy.

Tô Vãn Hạ chào Aisha rồi lao xuống lầu.

Cuối cùng cũng đến cái gọi là văn phòng, Tô Vãn Hạ đặt mông ngồi xuống chiếc ghế xoay, nằm sấp trên bàn buồn bực muốn chết.

"Summer! Có chuyện gì vậy? Chán nản."Mạnh Xán mỉm cười bước vào.

Tô Vãn Hạ ngẩng đầu lên, nhìn đại soái ca Mạnh Xán bước vào, không khỏi cảm thán, thật đúng là người cũng như tên, trên khuôn mặt tuấn tú lúc nào cũng nở nụ cười rạng rỡ.

"Không có việc gì, chỉ là rất buồn bực." Tô Vãn Hạ nằm ở trên bàn rầu rĩ nói.

“Cô là bạn học cùng với anh em nhà họ Mục kia sao?” Trong bữa tiệc thời điểm nghe được anh ta cũng vô cùng kinh ngạc.

"Đúng vậy, nhưng mà tôi chưa có tốt nghiệp đã chuyển sang Anh."

Sau đó lại nặng nề nói: "Tất cả đều rất tệ!"

"Ha ha, tôi thấy cô có mối quan hệ rất tốt với họ." Mạnh Xán nói.

"Ừm, vẫn tốt chứ! Đừng nhắc đến những đám người thương tổn người khác nữa." Tô Vãn Hạ lúc này vô cùng buồn rầu.

“Mang những cảm xúc tiêu cực vào công việc không phải là phong cách của cô.”

Tô Vãn Hạ nghe thấy vậy, liền đứng thẳng dậy khỏi bàn: “Anh nói đúng, tôi sẽ không để bất cứ điều gì ảnh hưởng đến công việc của mình.”

“Ha ha” Mạnh Xán chỉ vào bàn làm việc trống rỗng của Tô Vãn Hạ:

"Mau dọn dẹp đi, sắp bắt đầu làm việc rồi."

"Ừm, anh cũng mau làm việc đi."

"Có cần hỗ trợ không?"

"Không cần, sẽ xong ngay đây."

Tạm thời chia ra ba khu vực của toà nhà, một là khu trang trí kiến

trúc, hai là khu lập kế hoạch xây dựng, ba là dành cho công trình xây dựng, thuận tiện cho văn phòng.

Sau đó, họ có ba nhà thiết kế chính để trang trí kiến

trúc, đó là cô, Mạnh Xán, còn một người tên Ôn Linh Nhã, mỗi người một phòng làm việc, sau này có thể bố trí một số trợ lý.

Một lúc sau, tài liệu đã được chỉnh lý xong, mở máy tính đăng nhập QQ, thật ra cô cũng không đăng nhập QQ nhiều lắm, những người được thêm vào đa phần là vì công việc.

Sau đó bắt đầu tải xuống một số tài liệu, vật liệu, phần mềm, v.v. cần thiết cho công việc, thuận tiện cho việc sử dụng.

Cô rất nghiêm khắc với bản thân trong công việc, không để xảy ra sai sót dù là nhỏ nhất nên hiệu quả làm việc của cô khá tốt, khi còn ở Anh, hầu hết mọi người đều thích gọi cô là kẻ cuồng công việc.

Một lúc sau, chiếc điện thoại chuyên dụng bên cạnh máy tính vang lên.

“Xin chào, ai vậy?”

“Vãn Hạ, là tôi đây, thế nào, môi trường làm việc có hài lòng không?” Nghe thấy giọng nói trong điện thoại, cô lập tức nghiến răng nghiến lợi.

"Được, rất tốt." Tô Vãn Hạ nghiến răng nghiến lợi nói.

"Ách…Ha ha, vậy thì tốt, cô cần gì cứ gọi cho tôi, tôi cam đoan sẽ đến."

"Bảo đảm của cậu là đem thẻ của tôi vào văn phòng tổng giám đốc?" Giọng nói của Tô Vãn Hạ càng trở nên âm trầm hơn.

Quý Hoa xoa xoa mũi: "À, tôi vô tình đánh rơi ở đó ngày hôm qua, ách, ha ha."

"Có việc gì thì nói, nếu không có việc gì thì cúp máy." Tô Vãn Hà lười để ý đến mánh khóe nhàm chán và trẻ con của anh ta.

“Đừng cúp máy, đừng cúp máy, cái kia, cô cũng biết dự án đảo Bali đại ca giao cho tôi phụ trách, cho nên, tôi cần chuyển một vài tài liệu cho cô, QQ của cô là gì? Tôi sẽ gửi cho cô."

Tô Vãn Hạ đảo mắt: "Không phải có email sao?"