Tần Sắt muốn ly hôn, cuộc hôn nhân này cô không muốn sống thêm một ngày.
Nhưng cô biết, chuyện này không dễ như thế.
Muốn moi tiền ra từ kẽ răng nhà họ Thẩm không phải chuyện dễ làm.
Đừng thấy Tɧẩʍ ɖυệ vừa rồi hầm hừ muốn ly hôn mà nhầm, chỉ cần anh ta tỉnh táo lại thì sẽ nghĩ cách xử lý cô, Tần Sắt không dám khinh thường người như anh ta.
Tɧẩʍ ɖυệ không phải là túi rượu cơm trứng, nếu không, anh ta cũng không thể xử lý công ty nhà họ Thẩm coi như không tệ như thế.
Tɧẩʍ ɖυệ nhìn thấy hình trong tay Tần Sắt, mặt mày biến sắc, cắn răng mắng: "Tiện nhân..."
Mắng xong, trong mắt Tɧẩʍ ɖυệ lóe lên một tia sát khí dữ tợn, bỗng nhiên đánh về phía Tần Sắt.
Tần Sắt sớm đã có chuẩn bị, Tɧẩʍ ɖυệ này thẹn quá thành giận, không chừng sẽ tổn thương người khác.
Nhìn mặt anh ta biến sắc là Tần Sắt đã nhanh chóng né sang một bên, tay cô cố ý nhẹ nhàng phủ ở trên bụng, chậm rãi nói: "Chồng à, tôi khuyên anh đừng gấp như thế, làm tôi bị thương không có vấn đề, nhưng tổn thương đứa bé trong bụng tôi, anh có thể gặp xui xẻo đó, anh không muốn biết cha ruột của đứa bé trong bụng tôi là ai sao?"
Tɧẩʍ ɖυệ vồ hụt, bởi vì tức giận nên gương mặt anh ta méo mó: "Tần Sắt, cô đừng quá đắc ý, không sai, tôi đúng là lừa cô, nhưng cô cho rằng chuyện cô nɠɵạı ŧìиɧ trong hôn nhân mà bị phơi bày, cô có thể có kết quả tốt sao..."
Trước kia Tần Sắt đã từng mong đợi bao nhiêu với Tɧẩʍ ɖυệ, bây giờ lại càng chán ghét anh ta bấy nhiêu.
Trong hôn lễ, Tɧẩʍ ɖυệ thề son sắt: Sau này anh sẽ đối tốt với em cả đời, sẽ không để em chịu ấm ức, sẽ mãi yêu em.
Nhưng kết quả thì sao, con mẹ nó, tất cả đều là trò lừa bịp, sau khi cưới cô ở nhà họ Thẩm bị làm khó đủ thứ, không sống được một ngày thoải mái.
Nếu chỉ là lừa cưới, vậy thì thôi, ít nhất mục đích của Tɧẩʍ ɖυệ còn đơn giản, nhưng anh ta không chỉ như thế, anh ta quạt gió thổi lửa, thêm dầu thêm mỡ trước mặt cha mẹ anh ta, khiến Tần Sắt từng bước khó khăn.
Trên mặt Tần Sắt cười rực rỡ bao nhiêu thì trong lòng hận bấy nhiêu.
Cô mỉm cười nhún nhún vai, sao cũng được: "Vậy mọi người cùng nhau xem, tôi không sao cả, dù sao... Tôi không lừa hôn, cho dù ra ánh sáng, nhiều lắm bị người nhau đôi câu nói tôi không biết kiềm chế mà thôi, kết hôn sinh con như bình thường, nhưng anh thì sao... Hy vọng anh có thể còn sống đi ra từ trong tay cha chồng."
Loại chuyện đồng tính luyến ái này rất phổ biến ở nước ngoài, cái này không có gì.
Nhưng mức độ chấp nhận ở trong nước tương đối thấp, nhất là đối với người lớn tuổi mà nói, càng không thể tiếp nhận.
Nhất là Thẩm Chí Quốc, ông ta thật sự sẽ chặt đứt chân Tɧẩʍ ɖυệ.
Tɧẩʍ ɖυệ nhớ tới cha mình, không nhịn được rùng mình, nhưng anh ta lại không cam lòng bị Tần Sắt uy hϊếp như thế, cô mở miệng một cái muốn đi một nửa tài sản của anh ta, miếng thịt này làm sao anh ta cắt bỏ được.
Tần Sắt đến gần Tɧẩʍ ɖυệ, cầm hình trong tay vỗ vào mặt anh: "Tôi khuyên anh, chồng à, anh cũng đừng có ý đồ gì khác với tôi, anh cảm thấy chỉ bằng tôi có thể lấy được thẻ mở cửa phòng mà anh và tình nhân của anh thuê sao, có thể chụp được cảnh hai người lăn giường sao? Chậc, anh quá ngây thơ rồi, anh không biết gì về thực lực của nón xanh trên đỉnh đầu anh cả."
Trong tay Tần Sắt ngoại trừ điểm yếm này thì không có gì cả.
Một khi Tɧẩʍ ɖυệ thật sự muốn trở mặt, không đếm xỉa gì đến tất cả thì cô sẽ rất nguy hiểm.
Cho nên, Tần Sắt tạo cho Tɧẩʍ ɖυệ ảo giác cô và gian phu đã liên thủ với nhau, hơn nữa muốn cho anh ta biết, gian phu của cô rất lợi hại.
Tần Sắt nhớ tới gương mặt trong trẻo lạnh lùng của Cố Cảnh Uyên, khẽ run một cái.
Nghiêm chỉnh mà nói, gian phu của cô đúng là... Tương đối lợi hại!
…….