Ôn Hướng Dương lấy ra sở trường sống,mong chờ ít nhiều cũng sẽ nhận được một lời khen ngợi,nhưng không ngờ tới Mộ Lăng Khiêm chỉ cầm lấy đôi đũa lên,ăn một miếng rồi buông xuống luôn.
Ôn Hướng Dương khó hiểu nhìn phía Mộ Lăng Khiêm.
“Không thể ăn sao?”
Mộ Lăng Khiêm cũng không có trả lời mà chỉ lãnh đạm nhìn cô.Thời điểm Ôn Hướng Dương khẩn trương chờ đợi đáp án của hắn,hắn lại đứng dậy,bước chân đi đến sô pha cầm lấy một phần hồ sơ cao quý lãnh diễm lên lầu.
Ôn Hướng Dương đứng ở tại chỗ,sau khi Mộ Lăng Khiêm lên lầu,cô liền cầm đũa gắp một miếng cá,cho vào miệng,đủ tươi ngon,đủ cay nồng,trước sau như một mĩ vị a,Mộ Lăng Khiêm rốt cuộc có ý tứ gì a?
Vốn tưởng rằng bị bao dưỡng một tháng bồi ngủ vài lần,lại không nghĩ rằng Mộ Lăng Khiêm cho người đem cô tới nhà hắn quét dọn biệt thự,hiện tại cô ngoài bối ngủ còn đảm đương chức bảo mẫu cho hắn.
Vấn đề là,căn bản cô không biết hắn rốt cuộc muốn cái gì,từ sau khi cô cùng hắn đưa ra phân chia giới hạn,hắn trở nên lạnh lùng hơn,đối với cô còn thường thường lộ ra chán ghét cùng ghét bỏ.
Một khi đã như vậy,vì sao cứu cô?Vì sao còn đáp ứng bao dưỡng cô?
Ôn Hướng Dương bực bội gãi gãi đầu tóc.
Tiền này như thế nào khó kiếm như vậy?
…
Kim chủ cũng chưa ăn,còn cô chỉ là một tiểu tình nhân bị bao dưỡng thì sao dám ăn một mình?Ôn Hướng Dương đứng lên,đi vào phòng bếp,nhìn một vòng xung quanh phòng bếp xem hiện có gì có thể làm nguyên liệu nấu ăn,cô nấu riêng cho Mộ lăng Khiêm món cháo ngao trứng muối thịt nạc.
Ở phòng bếp chờ cháo ngao chín,cô hít sâu một hơi,bưng cháo lên lầu.
Biệt thự trên lầu có mười mấy phòng,cô có chìa khoá,trước tiên đều đi vào xem,quét dọn qua,thực ra cô đã đoán được cái nào là phòng ngủ của Mộ Lăng Khiêm,cô đến trước cửa phòng ngủ hắn,gõ gõ cửa.
“Có việc?”
Mộ Lăng Khiêm cũng không có ra mở cửa,mà là cách cửa phòng hỏi một câu.
“Tôi đã nấu cháo ngao trứng muối thịt nạc.Ôn Hướng Dương không biết xưng hô với Mộ Lăng Khiêm như thế nào,chỉ có thể trực tiếp mở miệng vào thẳng vấn đề.
“Rời khỏi cửa”.
Ôn Hướng Dương nghe được 3 từ đó,cô nhíu nhíu mày,nhưng Mộ Lăng Khiêm đây là không nghĩ. Sẽ có ý mở cửa cho cô,cô không nhất thiết phải mặt dày như vậy,việc nên làm cô đã làm rồi.
“Tôi đem cháo để trên bếp nhiệt trong phòng bếp,Nếu anh đói bụng,liền xuống ăn một chút”.Ôn Hướng Dương tận lực nói.
Cô đợi một hồi,Mộ Lăng Khiêm cũng không có trả lời.
Cô không khỏi nhún vai,thật là tên quái thai a.
Đi xuống lầu,đem cháo giữ ấm,lại đem cá chưng tương nấu lại một lần nữa.Ôn Hướng Dương trước đem chính mình ăn no đã.
Dựa theo tính huống này,cô cảm thấy mình vẫn là cần thiết tìm thêm mấy công việc khác,ai biết khi nào Mộ Lăng Khiêm sẽ đá cô đi chứ.
Ôn Hướng Dương ăn no,thu thập tốt,trở về phòng.
Mới vừa vào phòng,lấy di động ra,thấy trên màn hình điện thoại hiển thị mấy cuộc gọi nhỡ,sáu cuộc gọi là của Nghiêm Khắc,mười cuộc là của Nghiêm Hân.
Ôn Hướng Dương thấy thế,trước tiên gọi gấp cho Nghiêm Hân.
“Uy,tiểu Hân”.
Nghiêm Hân “Uy,Hướng Dương.Sao cô không nghe máy?Tôi gọi cho cô hơn mười cuộc,cô không sao chứ?”
“Không có việc gì,tôi mới vừa nấu cơm nên không nghe máy được”.
Nghiêm Hân “Như vậy đi.Hướng Dương,nếu cô không muốn đổi điện thoại,tôi liền mua cho cô cái tốt hơn,gần đây tôi cũng không liên lạc với cô,cô cũng không biết tôi và anh trai đã lo lắng biết bao