“Ừm, thật mà, đợi còn làm xong việc, thời gian cụ thể sẽ nói với mẹ sau.”
“Được được được, con cũng lâu rồi không có trở về rồi, vừa hay về gặp ba con, con người ba con chính là già mồm, rõ ràng luôn nhớ con, còn cứ bày ra dáng vẻ không sao cả, thật ra ông ấy cũng nhớ con từ lâu rồi.”
Vừa nghe con trai nói muốn trở về, Mặc Ỷ Lan lập tức vui vẻ giống như trẻ con.
“Được.”
“Vậy con mau đi đi.” Mặc Ỷ Lan từ ái liếc nhìn Âu Tử Duy, bỗng nhớ đến điều gì đó, lập tức bổ sung: “Con yêu, mẹ biết tuổi của con cũng đến rồi, chuyện ở bên phụ nữ, nhớ phải chú ý tránh thai.”
Mặc Ỷ Lan nhắc.
Trên mặt Âu Tử Duy vụt qua tia sửng sốt, sau đó gật đầu.
“Vậy con đi trước đây.” Âu Tử Duy sải bước, đi ra khỏi cửa.
Mặc Ỷ Lan khẽ thở phào, thật tốt, qua khoảng thời gian này thì có thể gia đình đoàn tụ rồi.
Âu Tử Duy lập tức lái chiếc Ferrari của mình vội vàng lao về phía khách sạn Đế Hào.
Mà trong phòng tổng thống, bộ quần áo Đồng Tuệ Lâm mặc đã sắp rách tả tơi, không động đậy được, cô cứ nằm gục trên đất, để mặc sự đau đớn trên cơ thể lan ra.
Bỗng tiếng bước chân truyền đến, Đồng Tuệ Lâm miễn cưỡng chống người ngồi dậy, dựa vào cạnh giường, một tay túm chặt quần áo của mình, che đi cơ thể của mình.
Là một nhân viên phục vụ.
Đồng Tuệ Lâm ngẩng đầu lên, phát giác nhân viên phục vụ này rất quen mắt, hình như là nhân viên phục vụ đã đỡ cô đến phòng này.
Nhân viên phục vụ nhìn thấy Đồng Tuệ Lâm đầu tiên thì sững ra, anh ta khả năng không ngờ đến, cô gái xinh đẹp vừa này bây giờ lại biến thành bộ dạng này. Gương mặt bị đánh sưng lên, quần áo bị đánh rách, trên người có rất nhiều vết quất chói mắt.
“Cái đó... cả khách sạn này đều được nhà Thượng Quan bao hết rồi, tối nay có thể ở đây.”
Đồng Tuệ Lâm cười lạnh một tiếng: “Kiếm được bao nhiêu tiền?”
Nhân viên phục vụ giống như đánh trúng tâm sự: “Cô đang nói gì, tôi không hiểu!”
“Anh không hiểu, vậy ai hiểu? Đồng Vân Thường cho anh bao nhiêu tiền? Để anh hại tôi như này!” Ngữ khí của Đồng Tuệ Lâm rất bình tĩnh.
“300 triệu.” Giọng nói của một cô gái từ sau lưng người phục vụ truyền đến.
Nhân viên phục vụ lập tức xoay người lại: “Cô Đồng!”
“Không có chuyện của anh, ra ngoài đi, tiền cho anh đã chuyển vào tài khoản rồi, anh đi kiểm tra đi.”
“Được, cảm ơn cô Đồng!” Nhân viên phục vụ vui vẻ đi ra ngoài.
Đồng Vân Thường cười tươi với Đồng Tuệ Lâm: “300 triệu thì có thể khiến chị biến thành cái đức hạnh này, có phải cảm thấy mình rất rẻ mạt không?”
Đồng Tuệ Lâm bỗng bật cười, tiếng cười đó vang vọng trong căn phòng tổng thống, rõ ràng rất rợn người.
Đồng Vân Thường cũng không biết Đồng Tuệ Lâm đang cười cái gì, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.
“Chị cười cái gì?”
“Tôi cười cô thật sự quá ngu ngốc, tôi cái gì cũng mất rồi, cô còn dốc lòng sắp đặt vở kịch này thì có ý nghĩa gì? 300 triệu? Cô cảm thấy tôi đáng nhiều tiền như vậy sao? Tất cả tiền của tôi cộng lại sợ cũng không được 300 triệu, ha ha!”
Đồng Vân Thường nhìn bộ dạng điên dại của Đồng Tuệ Lâm.
Phải, cô ta đã đính hôn với Thượng Quan Đằng rồi, ba mẹ chồng tương lai của cô ta rất hài lòng về cô ta, phần tiếp theo của vở kịch đã định cô ta là nữ chính, Đồng Tuệ Lâm chẳng qua ký hợp đồng với một công ty sắp phá sản, căn bản không có một chút uy hϊếp nào với cô ta cả.
Nhưng, cô ta vẫn lo lắng.
“Cô nhọc lòng sắp đặt ra tất cả chuyện này, ha ha nói rõ cô chột dạ, Đồng Vân Thường, cô chột dạ, cô sợ hãi...”
“Nói linh nói! Tôi không có!” Đồng Vân Thường lập tức phủ nhận.
Đồng Tuệ Lâm cười lạnh một tiếng: “Có hay không trong lòng tự rõ.”
“Đồng Tuệ Lâm! Chị nhìn lại cái bộ dạng đức hạnh này của chị đi! Chị có gì tốt đáng để tôi sợ hãi!”
“Phải, tôi có gì rốt đáng để cô sợ hãi?”
Đồng Tuệ Lâm hỏi ngược lại một câu.
Đồng Vân Thường lập tức trợn to mắt, trong ánh mắt đó rõ ràng viết đầy sự tức giận và hoảng sợ.
“Tôi nói cho chị biết, Đồng Tuệ Lâm, chị không tranh được với tôi đâu! Anh Đằng, chị không cướp được, ký hợp đồng với cái công ty nát đó, cũng đừng mơ bay lên được! Cả đời này chị đều chỉ có thể là thủ hại bại tướng của tôi thôi!”
Đồng Vân Thường nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xé Đồng Tuệ Lâm thành trăm nghìn mảnh.
Đồng Tuệ Lâm nhìn bộ dạng này của cô ta, chỉ cảm thấy càng thương hại thay cho cô ta.
“Tôi nói cho chị biết, Đồng Tuệ Lâm, cảnh vừa nãy giữa chị và anh Đằng tôi đã quay lại toàn bộ, cũng chụp ảnh sắc nét, tôi khuyên chị tốt nhất cút ra khỏi giới giải trí, nếu không, ngày nào chị chọc tôi phiền, tôi lập tức tung đoạn video này ra! Tôi và anh Đằng đã đính hôn, không lâu nữa sẽ kết hôn, đoạn video này tung ra, chị chính là tiểu tam câu dẫn người khác! Cả đời này đừng mơ rửa sạch được!”
Đồng Tuệ Lâm lạnh lùng nhìn Đồng Vân Thường mà cười.
“Cô thật sự đáng thương! Quả nhiên đầu năm này không thể làm chuyện xấu, nếu không tối ngủ đều mơ thấy ác mộng.”
“Chị nói năng linh tinh gì đó?!” Đồng Vân Thường rốt cuộc có hơi chột dạ: “Tôi nói lại lần nữa, tốt nhất rút khỏi giới giải trí, nếu không đừng trách tôi không khách khí!”
Nói xong, Đồng Vân Thường xoay người rời khỏi.
Đồng Tuệ Lâm ngây ngốc nhìn cửa phòng ngủ, hiệu lực của thuốc trên người cô bây giờ vẫn chưa hết, sức lực vẫn chưa có hoàn toàn khôi phục, cộng thêm vết thương trên người khiến cô cũng không dám manh động.
Đồng Vân Thường hạ thuốc dẫn đến cả người cô không còn chút sức lực, một chiêu này thật sự còn cao minh hơn cả xuân dược!
Như thế, cô có thể mặc người ta dày vò.
Có điều, bản thân cô rất may mắn, cô chỉ là bị đánh mà thôi.
Bỗng truyền đến tiếng chuông điện thoại, là của cô.
Đồng Tuệ Lâm nhìn xung quanh, điện thoại ở cạnh giường, cô chống người cầm lấy điện thoại, nhìn thấy số điện thoại trên màn hình.
Là Duy.
“Alo.” Cô nghe máy.
“Cô đang ở đâu, Đồng Tuệ Lâm?” Giọng nói lo lắng của Âu Tử Duy truyền đến.
“Anh ở đâu?”
“Tôi ở khách sạn, trong sảnh tiệc đã không còn ai, cô đi rồi sao?”
“Anh có thể mua giúp tôi bộ quần áo không? Đưa đến phòng của tôi.”
Âu Tử Duy ở đầu bên kia nghe thấy giọng nói vô lực của Đồng Tuệ Lâm, bình thường Đồng Tuệ Lâm cáu kỉnh đó đi đâu rồi?
Anh dường như ẩn ẩn nhận ra có điều không ổn.
“Cô làm sao rồi?”
“Mua giúp tôi bộ quần áo, tôi ở phòng tổng thống, cụ thể là phòng nào, tôi cũng không quá rõ.”
Đồng Tuệ Lâm trực tiếp cúp máy.
Giờ này đa số cửa hàng đều đã đóng cửa, Âu Tử Duy gọi một cú điện thoại, trong thời gian 10 phút, nhân viên cửa hàng lập tức mở cửa bắt đầu kinh doanh.
Âu Tử Duy mau chóng mua xong quần áo, quay lại khách sạn.
Đến tầng của phòng tổng thống, phát hiện có một cửa phòng đã mở.
Đồng Vân Thường cố ý mở cửa ra, hôm nay là tiệc đính hôn của cô ta, người uống rượu sau không thiếu, mọi người đều được sắp xếp ở trong khách sạn.
Ngộ nhỡ tên ma men nào say nhìn thấy cửa phòng mở, bên trong có Đồng Tuệ Lâm bán khỏa thân, vậy sẽ không phải có chuyện hay rồi sao?
“Đồng Tuệ Lâm?” Âu Tử Duy gọi một tiếng.
“Ở đây...” Giọng nói của Đồng Tuệ Lâm truyền đến.
Âu Tử Duy thở phào, bỗng đi vào trong phòng, khi nhìn thấy Đồng Tuệ Lâm, cả người đều ngây ra!
Đây còn là Đồng Tuệ Lâm sao?
Mặt mày sưng thành cái bộ dạng này, quần áo trên người sắp rách thành vải vụn, làn da lộ ra toàn là vết quất màu đỏ!
Đồng Tuệ Lâm miễn cưỡng nở một nụ cười: “Đến rồi?”