Thấy Âu Tử Duy bình chân như vại, Quyền Nam lại nói: “Tổng giám đốc Âu, tớ gọi cậu một tiếng anh Âu được chứ? Thượng Quan Đằng luôn muốn kết giao với cậu, tớ đã né mấy lần rồi, thực sự né không được nữa, huống hồ, tính tình ông cụ nhà chúng tớ cậu cũng biết mà, cứ xem như giúp đỡ chút đi, được không?”
Âu Tử Duy thầm thở dài, do thân phận nên bạn bè của anh không nhiều, Quyền Nam xem như là một trong những người bạn thân nhất, anh cũng hiểu được khó xử của Quyền Nam.
Nhà họ Quyền ở thành phố Z cũng là nhà có máu mặt, sản nghiệp của dòng họ cũng bao gồm nhiều lĩnh vực, trong nhà anh ta là đứa thứ hai, trên còn có một anh trai.
Ông cụ nhà họ Quyền luôn xem trọng đứa con cả, mà Quyền Nam lại giỏi mấy chuyện ăn chơi đàn đúm, không biết gì về chuyện kinh doanh của gia đình, ông cụ cảm thấy anh ta không làm được trò trống gì, Quyền Nam bị mắng khá nhiều, còn bị dùng gia pháp mấy lần.
“Được rồi.”
“Tớ biết cậu rất nghĩa khí!”
Quyền Nam nhét tấm thẻ trên bàn vào túi quần của Âu Tử Duy: “Vậy mau đi thôi, đừng để em gái người ta đợi sốt ruột.” Âu Tử Duy chau mày, đứng lên, cúi đầu nhìn Quyền Nam.
“Đi đi, đi đi, cậu bán sắc vì anh em, anh em nhất định nhớ ơn cậu!” Quyền Nam giơ ngón cái với Âu Tử Duy. Âu Tử Duy lắc đầu rồi rời đi.
Lúc này Quyền Nam mới thở phào một hơi, lập tức tê liệt ngã xuống sofa.
Khách sạn Hoàng Gia ở kế bên Thất Nguyệt Hoa, ra khỏi cửa là tới, Âu Tử Duy nhìn số phòng rồi bước vào thang máy.
Thực ra mà nói, từ lúc lên giường với Đồng Tuệ Lâm, phá bỏ tấm thân trinh tiết của mình, anh dường như mất kiểm soát với chuyện nam nữ.
Vì vậy, Đồng Tuệ Lâm mới đi mấy ngày, trong lòng anh đã ngứa ngáy không chịu được.
Quyền Nam đã từng nói rất nhiều lần, phụ nữ ấy mà, đơn giản là để giải quyết nhu cầu sinh lý, đổi thành ai cũng như nhau.
Thật là như vậy sao?
Nhưng vì cớ gì mỗi bước anh đi lại khó khăn như thế?
Vì cớ gì mỗi khi anh cất một bước, trong đầu lại một lần hiện lên Đồng Tuệ Lâm chứ?
Đã đến 808.
Anh đứng yên trước cửa phòng, bỗng nhiên muốn lùi bước.
Nhưng, nhớ đến lời của Quyền Nam, Thượng Quan Đằng chắc chắn đã sớm dặn dò kỹ càng người phụ nữ bên trong, nếu anh cứ đi như vậy, lúc đó Thượng Quan Đằng chắc chắn sẽ biết anh không đến, chắc chắn sẽ đổ tội lên đầu Quyền Nam.
Lúc đó Quyền Nam cũng sẽ xui xẻo.
Nếu đã đồng ý Quyền Nam, vậy hay là…
Âu Tử Duy rút thẻ phòng từ túi ra: “Tít tít” hai tiếng, cửa đã mở, anh đẩy cửa bước vào.
Trong phòng không bật đèn, duỗi tay không thấy được năm ngón, một mùi hương thanh khiết xộc vào mũi, Âu Tử Duy bất giác khẽ sờ mũi, sau đó bật đèn.
Chỉ thấy dưới chân có một con đường rải đầy hoa hồng.
Anh cười lạnh lùng một tiếng, không ngờ Thượng Quan Đằng sắp xếp cũng thật chu đáo.
Đi thẳng theo con đường hoa hồng, thì đến cửa phòng ngủ, miễn cưỡng mở cửa ra, trong phòng vẫn tối tăm như cũ. Không có người nói chuyện, cũng không có bất kỳ động tĩnh nào!
Việc này khiến Âu Tử Duy hơi nghi ngờ, trong này không phải có phụ nữ sao?
Sao không lên tiếng chứ?
Anh lập tức mở đèn phòng ngủ, chỉ thấy một chiếc giường tròn ngay đối diện cửa, tấm rèm mờ đυ.c màu đỏ đung đưa theo gió lùa vào từ cửa sổ.
Trên chiếc giường tròn, có một người đang nằm.
Bởi vì cách một tấm màn, lại thêm trên cơ thể người kia dường như cũng rải đầy hoa hồng, Âu Tử Duy nhìn không rõ.
Anh không nhúc nhích, cứ đứng ở cửa.
“Đừng giả vờ nữa, dậy đi!” Âu Tử Duy quát một tiếng.
Người trên giường không động đậy.
“Cô chết rồi hả?!” Âu Tử Duy lại quát.
Kết quả là người trên giường vẫn không nhúc nhích.
Nhất thời Âu Tử Duy chau mày, không phải là bị chuốc thuốc rồi chứ?
Anh và Quyền Nam thường đi chung với nhau, Quyền Nam là chuyên gia về phương diện này, không lạ gì chuyện chuốc thuốc phụ nữ.
Âu Tử Duy mau chóng sải bước đến bên giường, kéo mạnh tấm rèm ra.
Người phụ nữ trên giường mặc trang phục hầu gái đen trắng, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ hồ ly nhỏ, anh có thấy qua trang phục hầu gái này, nhân viên phục vụ cấp thấp nhất trong Thất Nguyệt Hoa đều mặc như vậy.
Lấy cô làm trung tâm, hoa hồng được rải thành hình trái tim.
Đúng là lãng mạn thật nhỉ!
Đổi thành người đàn ông khác, sớm đã xuân hoa một khắc đáng giá ngàn vàng.
Nhưng khả năng kiềm chế của Âu Tử Duy cũng xem như khá mạnh.
“Hừ” Âu Tử Duy không kiềm được hừ lạnh một tiếng.
Âu Tử Duy lập tức lùi khỏi tấm màn, vừa định gọi điện cho Quyền Nam, Quyền Nam đã gọi đến.
“Tử Duy, sao rồi? Người phụ nữ Thượng Quan Đằng chuẩn bị cho cậu có phải là hàng cao cấp không? Có phải thân hình bốc lửa không? Ngực thế nào? D? E? F?”
“Anh ta bị cái gì vậy? Chuẩn bị cho tớ một cô người hầu ở Thất Nguyệt Hoa, còn là màu trắng đen.”
“Cái gì?” Quyền Nam cảm thấy hơi khó tin: “Không thể nào chứ? Thượng Quan Đằng này sao lại có thể cho cậu một cô… Cậu nói với anh ta, lần này anh ta xem như đã đắc tội với tớ rồi.”
“Yo, đừng đừng đừng! Theo hiểu biết của tớ về Thượng Quan Đằng, nếu là phụ nữ bình thường, anh ta tuyệt đối sẽ không đưa cho cậu, ông trời làm chứng, anh ta nằm mơ cũng muốn kết giao với cậu! Tướng tá thế nào, cậu chụp hình cho tớ xem, tớ giúp cậu đánh giá một chút.”
“Đeo mặt nạ, mặc đồ hầu gái, nhìn cũng chẳng thấy gì.”
Âu Tử Duy liếc nhìn người phụ nữ trên giường.
“Aiyo! Cả mặt nạ cậu cũng không cởi ra xem thử, làm sao biết có hợp gu cậu không chứ! Mau mở ra nhìn xem!”
Âu Tử Duy ngồi trên sofa đơn trong phòng ngủ: “Chẳng có gì thú vị, kiếm một đứa phục vụ đến chơi tớ!”
“Cậu nghe tớ, mau đi xem thử, không chừng anh ta đã chuẩn bị cho cậu bất ngờ gì khác đó! Nhìn một cái, không thích thì cậu lập tức đi, ngày mai tớ nói với anh ta, phụ nữ hắn đưa tới, cậu không thích!”
Âu Tử Duy hơi mất kiên nhẫn: “Hầu gái của Thất Nguyệt Hoa không phải đều như nhau sao?”
“Aiyo, coi như tớ xin cậu! Cậu đi nhìn thử đi! Để tớ mở mang tầm mắt, tớ thật sự không tin, tên Thượng Quan Đằng này còn tinh ranh hơn hồ ly!” Quyền Nam khổ sở van nài.
Âu Tử Duy đành đứng lên: “Được rồi, vậy tớ đi xem thử.”
Nói xong, anh lại đi đến chiếc giường tròn, lại đến bên giường, tay từ từ gỡ mặt nạ của người phụ nữ kia xuống. Không biết tại sao, lại cảm thấy tay hơi run.
Âu Tử Duy kiên quyết dứt khoát tháo mặt nạ xuống rồi vứt sang bên, lần nữa nhìn người trên giường!
Nhất thời anh trừng lớn hai mắt!
Người phụ nữ trên giường…
Đồng Tuệ Lâm!
“Nè, cởi cái mặt nạ thôi sao lâu như vậy? Có nhìn thấy không vậy?” Quyền Nam thúc giục trong điện thoại.
Lúc này, điện thoại của Âu Tử Duy vẫn kê bên tai, một bàn tay đang duy trì tư thế nghe điện thoại.
“Alo, cậu ngốc rồi hả? Có phải nghiêng nước nghiêng thành đến nỗi cậu mê đắm rồi? Mau chụp hình cho tớ!” Tiếng cười xấu xa của Quyền Nam truyền đến từ đầu dây bên kia.
“Quyền Nam! Mẹ nó, cậu giải thích cho tớ, tại sao vợ tớ lại nằm trên giường?!”
“Cái gì? Cậu nói cái gì? Cái gì mà vợ cậu?” Quyền Nam bối rối ở đầu dây bên kia.