Chương 1-1. Tiểu Duyên (bị sư phụ sờ tiểu huyệt, ấn vào điểm nhạy cảm khiến tiểu huyệt phun nước)

Ta không có tên, tên hiện tại là do sư phụ đặt.

Gần đây sư phụ bế quan tu luyện, tự nhốt mình ở phòng đã nhiều năm.

Ta thường xuyên nhớ lại khi còn nhỏ, lần đầu tiên gặp sư phụ.

Khi đó ta còn là một tên nhóc ngây thơ hơn năm tuổi, không biết vì sao cha mẹ lại vứt bỏ ta ở chân núi sư phụ tu hành, để ta ở một nơi nhiều người qua lại, vô tình đã xâm nhập vào địa giới của sư phụ.

“Tiểu hài tử?”

Ta mở to hai mắt nhìn nam nhân cả người tỏa ra tiên khí trước mặt, nước miếng trong miệng lập tức trào ra.

“Tiên…… Tiên tử thúc thúc……”

Tiên tử thúc thúc bị cách xưng hô này của ta làm cho sửng sốt, sau đó người giơ tay triệu hoán, ta liền không thể khống chế mà tự động bay đến bên người tiên tử thúc thúc.

“Ngươi tên là gì?”

“Ô……” Ta nghiêng đầu, mơ màng hồ đồ lắc đầu.

Tiên tử thúc thúc bất đắc dĩ lắc đầu, nhu hòa nói: “Ngươi và ta cũng coi như có duyên, sau này gọi ngươi là Tiểu Duyên đi.”

"Tiểu Duyên?" Ta nghiêng đầu, hiểu ra bản thân đã có tên, cao hứng ôm lấy tiên tử thúc thúc.

Tiên tử thúc thúc cười: "Nếu đã như vậy thì ngươi và ta coi như đã quen biết, ta sẽ truyền thụ cho ngươi pháp quyết tu hành."

Ta ngoan ngoãn gật đầu, học theo lời kịch trong mấy quyển thoại bản nói: “Vậy…… Vậy người chính là sự phụ của Tiểu Duyên… Sư phụ, xin người nhận của đồ nhi một bái!”

Nói xong ta liền quỳ trên mặt đất, xiêu xiêu vẹo vẹo khấu đầu với sư phụ đã cho mình cơ hội tái sinh.

“Tiểu tử nhà ngươi, tuổi còn nhỏ như vậy nhưng hiểu không ít chuyện. Đứng lên đi, sư phụ là Tán Tiên Ngọc Ương chân nhân của núi Ngọc Ương này, sau này ngươi đi theo vi sư tu hành đi.”

Ta tự nhiên gật đầu, khó khăn nói: “Tu hành~ chính là, chính là có thể trường sinh bất lão, giống như Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm, tiểu yêu quái ăn thịt Đường Tăng…… Sau đó…… Sau đó chính là giống như thần tiên…… Trảm yêu trừ ma, đánh chết những tên khốn kiếp đó!”

Ngọc Ương bị ta làm cho dở khóc dở cười, cúi người bế ta lên, mang theo ta trực tiếp bay vào tận trời.

……

Nghĩ như vậy khiến ta bất đắc dĩ thở dài: “Ai~”

Đã năm năm rồi không nhìn thấy sư phụ.

Lúc này, ta đột nhiên phát hiện phòng trong sư phụ hiện ra hồng quang, lòng ta nhộn nhạo, khẩn trương đi đến ngoài cửa phòng sư phụ. Chỉ thấy ánh hồng quang này kỳ kỳ cổ quái, dựa theo lý giải ngày thường của ta, đây hình như là dấu hiệu của tẩu hỏa nhập ma!

Ta nôn nóng không chịu được, bất chấp dặn dò của sư phụ, trực tiếp xông vào phòng trong.

“Sư phụ!”

Chỉ thấy sư phụ bình thường ôn nhu tiêu sái, lúc này cả người đầm đìa mồ hôi, giống như đang lạc vào huyễn cảnh khủng bố.

Ta vô cùng đau lòng, chạy nhanh đến đỡ lấy sư phụ, đem toàn bộ chân khí của mình chuyển vận cho người, sắc mặt sư phụ mới tốt hơn một chút.

“Thật tốt quá, sư phụ người cảm thấy thế nào rồi, thanh tỉnh hơn chưa?” Ta vừa hỏi vừa dùng bàn tay sờ lên trán sư phụ.

Đột nhiên ta cảm thấy tay mình bị sư phụ nắm lấy, sau đó liền cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, ta liền bị sư phụ đè ở dưới thân.

“Ách? Sư phụ, người làm sao vậy, người nặng quá, mau đứng lên.”

Nhưng sư phụ căn bản không để ý tới ta, chớp mắt đã nắm lấy cằm ta, không nói gì đã ngậm lấy cái miệng nhỏ của ta.

“Ô!”

Ta trừng lớn mắt, không dám tin mình lại có thể hôn môi sư phụ.

Ta chỉ cảm thấy cánh môi của mình bị sư phụ cạy ra không chút khách khí, đầu lưỡi ướt hoạt đảo qua hàm răng, hàm trên, cuối cùng đυ.ng đến đầu lưỡi của ta, liếʍ liếʍ ở trên đầu lưỡi.

“Ô ô~”

Cả người ta thiếu chút nữa thì hoá đá, cảm giác chạm lưỡi cùng sư phụ làm ta bay bổng tận trời, khiến ta nhịn không được cũng động động đầu lưỡi, cũng liếʍ lên đầu lưỡi của sư phụ một cách cẩn thận.

“Ưm!” Tiếng thở dốc khàn khàn nam tính, nổ tung ở bên tai ta, làm ta mặt đỏ tai hồng.

Âm thanh này của sư phụ thật gợi cảm……

Tiếp theo, ta cảm thấy cả đầu lưỡi của mình đều bị sư phụ ăn trong miệng, dùng sức mυ"ŧ vào.

Ta lại cùng sư phụ ăn đầu lưỡi của nhau……

Đầu lưỡi sư phụ thật ngọt, nước bọt cũng thật ngọt a……

Sư phụ……

“Con…… Con rất thích người……”

Ta không tự chủ được liền nói ra lời nói trong lòng mình.