Chương 1: Ngoại hình cấp trên giống người yêu cũ

Ánh trăng trắng sáng như ngọc, xuyên qua cửa sổ hoa chạm trổ tinh xảo chiếu vào tòa lâu đài kiên cố không phá vỡ nổi, chiếu vào trên chiếc giường tròn mềm xốp màu lam rộng, chiếu vào hai cơ thể đang ôm nhau ở trên giường.

Lạc Tri mang theo dấu hôn đầy người, cẩn thận chui ra khỏi l*иg ngực ấm áp của người đàn ông, đôi chân mềm nhũn run run, anh rón ra rón rén bước xuống giường.

Bước lên tấm thảm nhung, Lạc Tri nhìn thoáng qua người đàn ông vẫn còn đang ngủ say, sau đó lặng lẽ rời khỏi tràn ngập không khí da^ʍ mĩ.

[Hệ ~ thống nhắc — nhở: Xin —— chào — ký chủ, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ ---- thành công, có……chọn -----rời—— khỏi thế giới khác không?]

“Rời khỏi”.

Giọng nói Lạc Tri ngừng lại mấy chục giây, sau đó mới đáp lại.

[Vâng, vui lòng…… chờ……]

Hệ thống này giống như một cái smartphone đã được xài hơn bảy năm, ngay đến khởi động máy cũng cần phải chờ ba phút, còn có thể mở không lên bất cứ lúc nào, tựa như một người già mắc bệnh Alzheimer vậy.

Lạc Tri kiên nhẫn chờ đợi, đợi mấy chục giây như lần trước.

Khác chính là, lần này, anh thành công rồi.

Thứ giống như đào hoa này, tin thì sẽ có, không tin thì không có, giống như số mệnh vậy.

Đây là gần đây Đinh Vân Vân u mê xem tử vi nói với anh, cũng tính ra tuần này anh có số đào hoa.

“Còn là một đào hoa lớn nữa.” Cô lời thề son sắt, không hề nghi ngờ quẻ tượng của mình.

Cô vừa mới nói xong, trưởng phòng liền dẫn một người trẻ tuổi vào, nói là tổ trưởng mới của bọn họ.

Lạc Tri nghe được Đinh Vân Vân nhỏ giọng nói với anh: “Đến rồi đó.”

Cái này cũng không phải đào hoa gì, mà là ôn thần.

Tân tổ trưởng Ân Kỳ Viễn, ngoại hình giống y chang với một vị cố nhân của anh ở thế giới khác.

Vị cố nhân này, tính tình không tốt, lại thích ghi thù, tàn nhẫn độc ác, anh đã từng đắc tội qua.

Nếu không phải đoạn nghiệt duyên kia, thì khuôn mặt và dáng người ưu việt của Ân Kỳ Viễn toàn toàn hợp gu thẩm mỹ của Lạc Tri, dù sao anh cũng nhìn thêm mấy cái, xem như phúc lợi của công ty đi.

Nhưng hiện tại, không quấy rầy.

Đinh Vân Vân không biết tại sao Lạc Tri không có hứng thú với tổ trưởng mới, đây rõ ràng là kiểu anh thích mà.

“Bởi vì ngoại hình có tý giống trai tồi à? Không đúng, trước nay cậu đâu có kén chọn ngoại hình.”

Lạc Tri bất đắc dĩ nói: “Ừm, hiện tại tôi thấy kiểu này là buồn nôn ngay.” Bà cô của tôi ơi, cậu đừng có nói chuyện lung tung nữa.

Nếu không phải Đinh Vân Vân nhắc nhở, Lạc Tri còn chưa phát hiện, anh lại có chút giống Sở Thiên Dật.

Sợ bị tổ trưởng mới để mắt đến, Lạc Tri vừa tan tầm đã chạy về nhà, mặc kệ có phải cùng một người hay không, khuôn mặt kia cũng đủ làm anh đau dạ dày rồi.

Mãi đến sau bữa tối, Lạc Tri mới ngâm mình trong bồn tắm, nước nóng ấm áp mới khiến người ta dễ chịu hơn một chút..

Điều khiến anh cảm thấy hài lòng hơn so với nước nóng chính là, ông chủ quán bar anh thường đến gửi WeChat cho anh, muốn hẹn cuối tuần này cùng đi ăn bữa cơm.

Đào hoa tại đây, không ở nơi đó.

Điều này cũng được coi là mọi chuyện trôi chảy.

Ân Kỳ Viễn có lai lịch không nhỏ, nghe nói là tổng bộ cử tới, còn cùng họ với chủ tịch của bọn họ, dòng họ này rất ít, hắn lại mới tốt nghiệp trở về từ nước ngoài là đã có thể lên làm tổ trưởng, rất rõ ràng phía trên có người, ngay đến trưởng phòng mặt thối cũng không dám lớn tiếng nói chuyện với hắn.

Nhưng người ta không hề lên mặt tý nào, giống như những sinh viên mới tốt nghiệp bình thường, khiêm tốn lịch sự, hòa nhã với người khác, có thể vui đùa, có thể làm được việc lớn. Vị tổ trưởng cao lớn đẹp trai này ở trong tổ nữ nhiều nam thiếu của Lạc Tri chưa đến ba ngày đã hoà nhập được rồi.

Hắn không hề giống người kia, khi chia cà phê cho mọi người, Ân Kỳ Viễn hỏi tên mỗi người trong bọn họ, khi hắn hỏi Lạc Tri cũng giống với giọng điệu hỏi những đồng nghiệp đó, hoàn toàn không có tình cảm khác.

Cái này làm cho Lạc Tri mới thoáng thả lỏng tâm tư muốn trốn tránh hắn, Lạc Tri từ trước đến nay mê trai đẹp bắt đầu trốn ở sau máy tính trắng trợn ngắm nhìn phúc lợi của công ty.

Nhưng mỗi khi nhìn Ân Kỳ Viễn, đều sẽ làm Lạc Tri không kiềm được mà nhớ đến người kia ở thế giới khác, không biết hiện tại hắn thế nào rồi.