Ngụy Trường Hải thấy Trì Đường đã thành công nhận việc, biết rằng việc của mình hôm nay đã hoàn thành, liền đứng dậy chuẩn bị rời đi. Trì Đường cảm kích vì Ngụy Trường Hải đã giới thiệu cho mình một công việc tốt như vậy, bèn nói: "Anh Hải, tối nay để tôi mời anh bữa cơm cảm ơn nhé?"
Chưa kịp nói xong, cậu đã bị Ngụy Trường Hải ngắt lời: "Tôi chỉ cho cậu một cơ hội thôi, còn việc cậu nắm bắt được cơ hội này là do bản thân cậu. Vậy nên không cần cảm ơn tôi. Với lại, so với việc cậu đã làm cho ông cụ nhà tôi, chuyện này chẳng đáng gì cả. Thôi, sau này làm việc tốt ở đây, rảnh rỗi thì nhớ ghé nhà tôi ăn cơm nhé."
"Và nếu gặp phải chuyện gì không thể giải quyết hay có khách hàng vô lý, cậu cứ trực tiếp tìm Lão Vương, anh ta sẽ giúp cậu xử lý." Ngụy Trường Hải nói xong liền bước đi, đôi chân dài của anh gây sự chú ý của không ít cô gái đang tập luyện trong phòng gym.
Lúc này, Vương thiếu liền khoác vai Trì Đường, trưng ra vẻ mặt tò mò đầy kịch tính: "Nào nào, Tiểu Đường, kể cho anh nghe xem, cậu và anh chàng kia có chuyện gì thế? Tôi chưa bao giờ thấy Lão Hải lại quan tâm, lo lắng cho ai như cậu đâu, cứ sợ tôi sẽ bạc đãi cậu vậy đó."
Trì Đường ngại ngùng một chút, nhưng cũng không giấu diếm: "Sáng nay, tôi ra ngoài mua bữa sáng, và cứu được ông cụ của nhà họ Ngụy khi ông ấy bị rơi xuống sông. Thật ra chuyện này cũng không có gì to tát, nhưng anh Hải cứ muốn tặng quà cảm ơn. Anh ấy thực sự là một người tốt."
Lão Vương, lần đầu tiên trong đời nghe có người khen Ngụy Trường Hải là "người tốt": "...Ừ, cậu vui là được rồi."
"Nhưng cậu cứu Ngụy lão gia à? Vậy thì tất cả chúng ta đều phải cảm ơn cậu rồi. Việc Lão Hải đưa cậu đến đây là điều đương nhiên. Như anh ấy đã nói, sau này có gì cần thì cứ tìm tôi. Nếu có ai dám bắt nạt cậu trên địa bàn của tôi, tôi thề sẽ lật ngược chữ "Vương" của mình lại!"
Trì Đường: "..." Vương lật ngược vẫn là Vương, anh tưởng tôi ngốc à?
"Hahaha, nào, để tôi dẫn cậu đi tham quan câu lạc bộ này. Đây là câu lạc bộ hàng đầu ở thành phố Trung Nguyên, cơ sở vật chất mọi mặt đều đẳng cấp nhất!"
Sau đó, Trì Đường theo chân Vương thiếu tham quan toàn bộ câu lạc bộ "Thâm Lam". Nằm ngay cạnh khu thương mại sầm uất nhất của thành phố, câu lạc bộ tọa lạc trong một khu vực yên tĩnh giữa lòng đô thị ồn ào. Được xây dựng dưới dạng khối lập phương với ba tầng. Tầng một là khu bơi lội và thể dục, chia thành ba bể: bể bơi tốc độ, bể giải trí và bể cho trẻ em và người mới tập. Tầng hai là khu tập yoga, máy tập, khiêu vũ và đạp xe trong nhà. Tầng ba thì bao gồm các dịch vụ giải trí như mát-xa, buffet tự chọn và rạp chiếu phim KTV. Gần như tất cả đều có ở đây, ngoại trừ việc mua sắm.
Trong suốt chuyến tham quan, Trì Đường không khỏi ngạc nhiên khi nhận ra rằng tất cả các huấn luyện viên ở tầng một và tầng hai đều có ngoại hình không tệ. Rõ ràng Vương thiếu rất coi trọng nhan sắc. Ngay cả các nhân viên lễ tân và phục vụ ở tầng ba cũng trông khá ổn, ít nhất sau khi trang điểm cũng khá xinh. Đây hẳn là thiên đường cho những "con nghiện sắc đẹp".
"À này, tôi phải nói trước nhé, vì nơi này có nhiều trai xinh gái đẹp nên có rất nhiều hội viên giàu có đến đây. Mấy chuyện giao lưu riêng tư thì tôi không quản, nhưng ở câu lạc bộ, tuyệt đối không được phép có hành vi quyến rũ, không đứng đắn. Câu lạc bộ của chúng ta là một nơi chính trực, trẻ trung, lành mạnh. Tôi không chấp nhận ai không giữ được bản thân trong giờ làm việc đâu."
Lúc Vương thiếu nói câu này, mặt vẫn cười đùa, nhưng Trì Đường nhận ra sự nghiêm túc trong lời anh ta. Cậu gật đầu đồng ý: "Anh cứ yên tâm, tôi sẽ nhớ."
"Hahaha, vậy là tốt rồi. Hôm nay cậu có thể về chuẩn bị, mai quay lại chính thức làm việc. Tôi sẽ để Trình Tiêu hướng dẫn cậu. Cậu ấy sẽ cho cậu biết cụ thể công việc của huấn luyện viên bơi là gì. Tôi có hẹn buổi trưa, phải đi đây!"
Nói rồi, Vương thiếu nhanh như cơn gió rời đi.
Trì Đường: "...Con cua của tôi!"
Bỗng nhiên cậu nhớ ra hai con cua và rổ ốc mà cậu đã giao cho cô lễ tân khi đến cùng Ngụy Trường Hải. Trì Đường vội vã chạy tới quầy lễ tân, và dưới ánh mắt đầy ý cười của cô nhân viên, cậu đi tới khu vực phục vụ hội viên để lấy lại "bữa ăn" của mình từ tủ lạnh.
Khi cậu xách cua và ốc, đạp xe về nhà trên con đường đông đúc và nhộn nhịp, Trì Đường không khỏi mỉm cười. Dù buổi sáng đến trưa có hơi bận rộn một chút, nhưng kết quả thật không tệ, phải không?
Cậu đã gặp được một gia đình tốt, ăn bánh bao nhân cua ngon tuyệt, và còn tìm được một công việc đãi ngộ tốt mà cậu lại thích… Nếu tối nay khi ngâm mình trong bồn tắm, không xuất hiện những thứ kỳ lạ nữa, thì đúng là một ngày hoàn hảo.
Mà nếu có điều gì kỳ lạ xuất hiện, hy vọng đó sẽ là một con tôm hùm.
Nghĩ đến đây, Trì Đường không khỏi bật cười, hát vu vơ một câu: "Biển cả ơi biển cả ~ là nơi tôi lớn lên~"