Chương 17

[Chó con ba đầu rất tức giận và quyết định về nhà mắc vốn với ba mình. 】

Hệ thống cẩn thận lặp lại hai lần.

Ôn Khinh sửng sốt.

Chó con ba đầu...bé con?

Chó con ba đầu cao hai mét đó có giống là em bé không trời?

Cậu thực sự đã mách bố mẹ mình à?

Cha mẹ của cậu là chó năm đầu hay tám đầu?

Ôn Khinh đang suy nghĩ lung tung thì ngoài cửa đột nhiên vang lên một loạt tiếng gầm trầm thấp.

Rất gần, Chó con ba đầu dường như đang ở ngay ngoài cửa.

Ôn Khinh run rẩy, sợ nó xông vào.

Chẳng mấy chốc, tiếng gầm gừ trở nên nhẹ nhàng hơn và biến mất.

Hệ thống lại lên tiếng: [Các người chơi thân mến, xin lưu ý, chó ba của chó con ba đầu đã nhận được tin tức. 】

Ôn Khinh đợi rất lâu, không đợi sau khi mách bố sẽ xảy ra chuyện gì, cậu căng thẳng đến mức nhịp tim đập kịch liệt.

Cậu nhìn những người khác, lắp bắp nói: “Đúng, là tôi Chó con ba đầu.”

“Xin lỗi……”

Cậu thực sự nghi ngờ Chó con ba đầu này...

Ôn Khinh gấp đến mức suýt khóc, bắt đầu có những suy nghĩ hỗn loạn, Chó con ba đầu bắt tay xong liền rời đi, nhưng ba của Chó con ba đầu thì không chắc chắn.

Ngay cả khi hệ thống đưa ra giải pháp thì họ cũng có thể không giải được câu đố thành công.

Có thể sẽ có người khác bị ăn thịt hoặc bị cắn chết...

Ôn Khinh càng nghĩ càng sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, chóp mũi đau nhức.

Thấy vậy, ngồi đối diện Quý Dư liền nhiệt tình an ủi hắn: “Ôn Khinh, cậu đừng suy nghĩ nhiều, hệ thống đã không nói gì sau khi khiếu nại nên tạm thời sẽ không có chuyện gì xảy ra.” .”

“Trước khi thả ba Chó con ba đầu ra, nó đã thông báo rõ ràng về thời gian cụ thể.”

Ôn Khinh chậm rãi gật đầu.

Thầy Quý nói có lý, nhưng hắn thực sự không khỏi yên tâm, tựa như có một thanh kiếm Damocles treo lơ lửng trên đầu, không biết khi nào sẽ rơi xuống.

Tất cả những gì Cậu đang suy nghĩ đều được phản ánh trên khuôn mặt của Cậu, những người khác đều có thể nhìn thấy rõ ràng, Quý Dư nói thêm, “Có lẽ phụ huynh đó rất hiểu chuyện và sẽ không làm gì nên hệ thống không kể phần còn lại của câu chuyện.”

Ôn Khinh sửng sốt: “Hả?”

Chó con ba đầu có khôn ngoan đến vậy không?

Sau đó cậu nghĩ lại, Chó con ba đầu có thể mách lẻo, xem ra ba Chó con ba đầu có lý cũng không phải là không thể?

Úc Hình không khỏi trợn tròn mắt khi nhìn thấy Ôn Khinh ngơ ngác gật đầu, tựa hồ thật sự tin tưởng lời nói của Quý Dư.

Cậu gõ gõ bàn, thản nhiên nói: “Cũng có thể là cái gọi là ba mẹ kia đang bận làm một số chuyện thầm kín.”

Quý Dư liếc anh ta một cái, mỉm cười gật đầu: “Xem ra Úc

Hình biết một chút về cha mẹ của Chó con ba đầu bé con.”