Chương 3 - 2: Tiểu thiếu gia ngoan ngoãn chủ động mời gọi kim chủ

Editor: Zhou Zhou

Cốc cốc cốc ——

Bạch Lãnh ngẩng đầu lên, thấy đang có người gõ cửa, ngay sau đó có người mở ra. Cậu đã sớm ngồi ở trên giường mình, trong tay còn cầm một quyển sách. Giống như cậu ở trong phòng của mình yên bình trải qua một buổi trưa.

"Anh hai..." Bạch Lãnh vốn đang cúi đầu, hơi hơi ngẩng lên, đôi mắt mềm mại màu đen nhưng lại không ngăn được nét mờ mịt trong cặp mắt đào hoa kia.

Nhìn em trai ngoan ngoãn vô cùng trong phòng, lão nhị Bạch gia Bạch Diệc Hàn, từ trước đến nay tươi cười đều là giả tạo giờ lại thật sự phát ra từ nội tâm, anh chậm rãi đẩy cửa vào trong phòng em trai. Vừa vào cửa là đủ để có thể ngửi được hương hoa hồng ngoài cửa sổ phòng em út, phối hợp bộ dáng em trai ngoan mềm, thật sự làm người thỏa mãn.

Bất quá tốt xấu gì ở trong vòng Bạch Diệc Hàn cũng đặt là cáo già, rất nhanh liền đem rung động không nên có trong lòng kia điều chỉnh tốt, hắn đi tới bên cạnh em út đối với cậu ôn nhu nói, "Đi thôi, anh cả bảo anh lên gọi em xuống ăn cơm."

Nghe thấy những lời này, cặp đào hoa kia vốn đang mờ mịt ngây thơ, nháy mắt như nở rộ một đóa hoa nhỏ, Bạch Lãnh có chút vui vẻ nói: "Đêm nay đại ca có thời gian sao?"

Bạch Diệc Hàn không biết vì cái gì, bây giờ mình lại có chút ghen tị với anh cả, nhưng cái gì hắn cũng không nói, trên mặt bình thản gật đầu, nói: "Đúng vậy, cho nên bảo bối xuống nhanh đi."

Bạch Lãnh gật gật đầu, đi theo sau ngoan ngoãn đem tay nhỏ nhỏ nhắm lấy tay anh hai Bạch Diệc Hàn, hai người chậm rãi đi tới nhà ăn. Trong lòng Bạch Diệc Hàn bởi vì em trai chủ động nhắm lấy tay mình mà sung sướиɠ.

Giờ phút này ở trong bàn tay to bao bọc tay nhỏ ấm áp mềm mại, xúc cảm rất tuyệt. Bạch Diệc Hàn chưa bao giờ nhắm lấy tay nhỏ của em trai mình, trong lúc nhất thời không tự giác nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay cọ xát một chút với tay nhỏ em trai.

Bạch Diệc Hàn đang đi song song với tiểu gia hỏa đột nhiên dừng bước, đột nhiên Bạch Diệc Hàn tỉnh táo lại, trong nháy mắt thấy ảo não không thôi, hắn vừa mới làm cái gì?

Đúng lúc trong lòng hắn vì hành động vừa rồi của mình, đang tìm cái lý do hợp lí. Thấy em trai hắn hắn đối với hắn hơi hơi mỉm cười, sau đó lôi kéo tay hắn như là làm nũng mà quơ quơ, "Anh hai thích dắt tay Chi Chi sao?"

Em trai ngoan mềm nói lời như vậy, quả thực chính là muốn mạng của Bạch Diệc Hàn, hắn hít sâu một hơi, nơi đáy mắt đột nhiên hiện lên màu đen du͙© vọиɠ lại nhanh chóng biến mất, cười nói: "Đúng vậy, anh hai rất thích dắt tay Chi Chi, anh hai rất muốn đem thời gian 5 năm bỏ lỡ kia toàn bộ đều trở về, bảo bối nguyện ý không?"

Bạch Lãnh sửng sốt một chút, ngay sau đó thẹn thùng cười, gật gật đầu.

Bạch Diệc Hàn chịu không nổi bộ dáng thẹn thùng này của cậu, yêu say đắm sờ sờ đầu cậu, cảm giác từ sợi tóc mềm mại làm hắn nhịn không được dùng tay nhẹ nhàng xuyên qua.

Bạch Diệc Hàn không tiếng động thở dài một hơi, chỉ là ở cạnh em trai mình, tại sao ©ôи ŧɧịt̠ hắn lại không chịu khống chế mà đứng dậy? Nếu thật sự em trai thẹn thùng này của hắn phát hiện, chẳng phải là sẽ không bao giờ để ý tới mình nữa?

Nghĩ như vậy, sau khi Bạch Diệc Hàn liều mạng làm bản thân bình tĩnh lại, mới tiếp tục cùng Bạch Lãnh đi tới nhà ăn.

Vừa mới đi vào nhà ăn, đôi mắt Bạch Lãnh liền sáng lên, cậu thả tay nhị ca ra, thân mình nhỏ nhào tới nam nhân cao lớn đang đứng bên cạnh bàn ăn.

Bạch Ngạo Tùng chạy nhanh tới vững vàng đem em trai nhiệt tình ôm ở trong lòng, trên mặt khó nhịn được tươi cười, nhưng miệng lại nghiêm túc nói : "Chạy loạn như thế thì nếu ngã thì phải làm sao bây giờ?"

Bạch Lãnh ngọt nị nị đem đầu mình vùi vào cổ anh cả tràn ngập mùi hương nam nhân, hung hăng mà ngửi một ngụm mùi hương tuyết tùng nhàn nhạt. Lúc này mới cười khẽ đáp lại anh: "Đại ca sẽ ôm lấy em bảo hộ em, Chi Chi sẽ không sợ hãi đâu ~"

Vốn còn muốn nói vài câu giáo huấn cậu nhưng sau khi Bạch Ngạo Tùng nghe thấy được em trai mình nói như vậy, điều gì cũng không thốt ra được. Cuối cùng không thể không xuống nước trước, nhiều điều muốn nói cuối cùng biến thành: "Được, ngồi xuống ăn cơm đi."

Sau khi một nhà ba anh em không khí hài hoà trên bàn ăn giải quyết xong cơm chiều. Anh cả cùng anh hai muốn tiếp tục xử lý việc trong công ty, mà Bạch Lãnh ngoan ngoãn về phòng mình, cậu nhìn thời gian, đến giờ phát sóng trực tiếp còn hơn nửa tiếng nữa, thế là cậu liền lấy điện thoại ra, xem xét buổi thi đấu nổi tiếng hôm nay.

Khiến cậu không ngờ tới chính là, lúc này buổi thi đấu hôm nay của Hải Đường phát sóng trực tiếp, nhiệt độ lại cao như vậy, quả thực là đã chiếm đóng toàn bộ hot search. Hơn nữa làm Chi Chi hoàn toàn không nghĩ tới nhất là tên của cậu lại xuất hiện ở vị trí đầu tiên hot search!

Chi chi bấm vào xem, phát hiện tất cả đều là ảnh hôm nay lúc cậu phát sóng trực tiếp bị người ta chụp lại. Ảnh chụp tiểu mỹ nhân đeo một mặt nạ hình hoa đào, bình luận phía dưới đều là một trận tâm ngứa khó nhịn, sôi nổi muốn tận mắt nhìn thấy bộ dáng của tiểu mỹ nhân tuyệt thế này. Cũng có người nói cậu lớn lên xấu nên mới phải đeo mặt nạ, nhưng đều bị mọi người mắng lại, cãi cũng không dám cãi lại.

Bạch Lãnh một tí cũng đều không bị những người này ảnh hưởng, khi cậu đã quyết định tham gia lần thi đấu này, dù có bị nói xấu hay gì đi nữa thì cậu cũng đã chuẩn bị sẵn để đón nhận, điều này với cậu mà nói quả thực chỉ là gió thoảng.

Cuối cùng ánh mắt Bạch Lãnh đặt ở phòng phát sóng trực tiếp mình trên người đại kim chủ vung tiền như rác kia. Như vậy đại kim chủ một hơi tặng 100 quà 2000 đồng, liền tính là giúp phòng phát sóng trực tiếp được hạng cao, cũng là thiếu ân tình.

Như vậy xem ra, đại kim chủ này hình như rất thích xem mình tự an ủi...

Phịch một tiếng, khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Bạch Lãnh hiện lên một mạt đỏ ửng, cậu rất thích người khẳng định cảm giác tồn tại như vậy. Ở trước mặt mọi người bị đám nam nhân xấu xí kia nhìn ngắm thèm thuồng, chỉ là nghĩ lại cũng khiến cho l*и nhỏ của cậu không tự giác chảy ra nước nhờn.

Ở dưới sự chờ mong của nhiều người, vị tuyển thủ tên là Chi Chi kia, cuối cùng cũng đúng giờ mà mở phát sóng trực tiếp.

【 a a a a! Chi Chi!! 】

【 Chi Chi dũng cảm lên!! Mama và baba luôn ủng hộ con!!! 】

【 đêm nay Chi Chi muốn biểu diễn cái gì thế, anh đã rửa sạch cho ©ôи ŧɧịt̠ lớn, chỉ chờ cao trào cùng Chi Chi! 】

【 Chi Chi vì sao lại muốn đeo mặt nạ? 】

...

Làn đạn nghị luận sôi nổi, nhưng tiểu mỹ nhân trên màn hình vẫn ngượng ngùng nhìn làn đạn của bọn họ, đột nhiên thấy có người hỏi đêm nay biểu diễn, Chi Chi giương mắt nhìn màn ảnh.

Trong nháy mắt, Từ Tuý đầu bên kia màn hình, tự nhiên cảm thấy ngực mình như bị người chạm nhẹ nào, có loại cảm giác hưng phấn không rõ làm tim hắn đập loạn cả lên.

Quả nhiên, giây tiếp theo liền nghe thấy Chi Chi hướng camera chậm rãi nói: "Tui rất cảm tạ kim chủ chiều nay vì tặng quà cho tui, nên là không biết hiện tại anh có ở trong phòng phát sóng trực tiếp hay không, nếu anh ở đây, tui có thể đồng ý buổi tối hôm nay nghe theo anh..."

【 hả?!! Đây là ý tứ gì, kim chủ ở trong làn đạn bình luận, nhắn cái gì cậu đều làm sao? 】

【 không nghĩ tới còn có loại chuyện tốt như này! Đây không phải giống với làʍ t̠ìиɦ qua màn hình sao? 】

【 ai không muốn khống chế Chi Chi mềm mụp, trời ạ, tôi hận bản thân không có tiền! 】

【 ừm, bây giờ tặng quà còn kịp không? 】

Chi Chi hơi hơi mỉm cười, "Không kịp nữa, lúc này đã thuộc về ông chủ "Say" rồi, cho nên, anh đâu rồi kim chủ?"

Bên trong làn đạn đều là bình luận tìm kiếm Say, bọn họ quả thực là ghen ghét cái tên Say này đến điên rồi. Mà Từ Tuý bên kia đầu màn hình bị tiểu yêu tinh mê người kia làm cho gà con đứng lên?

Từ Túy cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng nhắc, tay kia bình luận.

【 say: Muốn tôi chơi em? 】

Hắn dùng bình luận cần tiêu tiền, ở chung với bình luận bình thường khác, bình luận của Từ Túy quả thực chính là hạc trong bầy gà, nhẹ nhàng làm Chi Chi nhìn thấy.

Chi chi đối với màn ảnh chớp chớp mắt, tựa hồ thắc mắc đối với lời nói của Từ Túy: "Sao vậy? Chẳng lẽ kim chủ không muốn chơi em sao?"

Vừa dứt lời, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thấy Chi Chi đã chủ động nằm trên đệm lớn cạnh ghế. Cậu như cũ chỉ mặc một cái áo ngủ màu trắng rộng thùng thình, đôi chân thon dài như bạch ngọc, một bên cậu cầm lên, thả một bên, hai bên đùi làm vô số nam nhân hôm nay thần hồn điên đảo vì cảnh đẹp liền xuất hiện trên màn hình.

Màn ảnh nhạy bén bắt giữ được phong cảnh tuyệt mĩ kia, trong nháy mắt mọi người liền phát hiện ra, Chi Chi không có mặc qυầи ɭóŧ! Hiện tại đôi chân trắng nhõn tách ra, l*и nhỏ nhu nhược đáng thương cùng c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ toàn bộ xuất hiện ở trước mặt mọi người.

【 ȶᏂασ!! Kim chủ không được à? 】

【 không được thì để tôi tới!! Tôi tới dạy dỗ tiểu Chi Chi làm như thế nào để chơi lỗ nhỏ mình! 】

【 thật thần kỳ, tôi chỉ nhìn thôi, gà con đã cứng rồi, tôi có phải đã bị bệnh hay không? 】

【 lầu trên, cậu không phải là bị bệnh đâu, là do Chi Chi quá mức mê người thôi ha ha ha ha 】

Từ Túy nhìn màn ảnh trước mặt Chi Chi câu dẫn hắn như vậy, hô hấp đều trầm trọng thêm. Bộ ngực rắn chắc của hắn đang rộng mở ở dưới áo ngủ tơ tằm, cũng có thể đủ nhìn thấy được tim đập có chút hỗn loạn.

Tiểu yêu tinh!

Từ Túy cầm lấy chén rượu trong tầm tay, hung hăng mà uống một hơi sạch toàn bộ rượu ngon bên trong. Hắn là một thương nhân thành công, người nào cũng không thể chiếm được lợi ích từ chỗ hắn, tiểu gia hỏa này lại dám khıêυ khí©h mình như vậy. Từ Túy đột nhiên rất muốn xem một đoạn thời gian sau, khi hắn gặp tiểu gia hỏa trong hiện thực, cậu còn có chủ động dụ hoặc người như vậy hay không.

Nhưng hiện tại, Từ Túy đã rất vừa lòng, chuẩn bị cùng tiểu Chi Chi của hắn cách màn hình chơi một chút.

Chi Chi nhìn trong làn đạn nửa ngày cũng không thấy có nam nhân tên Say kia nhắn lại, có phải đây là hắn cự tuyệt mời lời của mình, trong làn đạn lại xuất hiện một cái bình luận bắt mắt.

【 tác giả có lời muốn nói: 】

Chương sau kim chủ ba ba vì dạy dỗ Chi Chi kéo dài thời gian cao trào, đem Chi Chi khi dễ đến khóc chít chít

Đánh cái lăn! Cầu cái cất chứa ~ cảm tạ!!(?)