Chương 1

“Ha! Cuối cùng thì ngày mai cũng không cần phải tăng ca!”

Nguyễn Tương dựa người vào cửa của căn phòng trọ, đối với việc tăng ca điên cuồng mấy ngày nay trong lòng cô vẫn còn sợ hãi, không nhịn được mà thở ra một hơi.

Tay trái cô cầm hoa quả mới mua được trên đường đi làm về, tay phải móc chìa khóa ra cắm vào trong ổ khóa.

Cửa vừa mở ra một loạt âm thanh rêи ɾỉ mềm mại liên tiếp vang lên, tiếp đó là hình ảnh vô cùng kiều diễm, Chương Kỳ bạn cùng phòng của cô đang cùng với bạn trai mình là Trần Thạc trần trụi quấn quýt nhau trên sofa.

Là thâm nhập từ phía sau.

Chương Kỳ nằm bò giống như chó, Trần Thạc ở phía sau nắm lấy cánh mông cô ấy ngay tại âʍ ɦộ lộ ra ở khe mông đâm mạnh vào.

Bạch bạch bạch, âm thanh da thịt va đập vào nhau vang lên, nghe tiếng thôi cũng có thể thấy Trần Thạc đã dùng rất nhiều sức, thân thể Chương Kỳ ở trên sofa bị anh ta đâm cho dúi mạnh về phía trước.

Không thể ngờ được rằng đây là phim trường AV trực tiếp, Nguyễn Tương thất kinh cả người căng thẳng.

Dươиɠ ѵậŧ to lớn của Trần Thạc liên tục đâm ra đâm vào, hình ảnh ấy đập vào mắt cô.

Kích cỡ này thực sự vừa dài vừa thô…

“A!”

Bạn cùng phòng thoải mái rên lên một tiếng, Nguyễn Tương nhìn thấy kích cỡ khi hoàn toàn hưng phấn của Trần Thạc, khuôn mặt lập tức nóng lên đỏ hồng, cô cảm thấy thẹn mà trốn chạy về phòng mình.

Khi vừa mới kí hợp đồng thuê nhà, Chương kỳ còn đảm bảo với Nguyễn Tương rằng sẽ không dắt bạn trai về nhà, kết quả không quá mấy ngày, lập tức phá vỡ quy củ, bây giờ lại còn làʍ t̠ìиɦ với nhau trong phòng khách…

Hai người kia ham muốn tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt đến thế sao, cũng không sợ bị cô nhìn thấy?

Nguyễn Tương gắt gao chống vào cửa phòng, che lại trái tim đang nhảy thình thịch trong l*иg ngực, chậm rãi ngồi xuống đất.

Nguyễn Tương đưa tay bóp bộ ngực đẫy đà của mình một cái, nhũ hoa ở các khe của ngón tay lộ ra, tiếng thở dốc kịch liệt mà phập phồng.

Nguyễn Tương cố gắng chống đôi chân mềm nhũn của mình đứng dậy, lảo đảo mà ngã ngồi lên đầu giường, khuôn mặt trắng như sứ đã ửng đỏ, tim đập nhanh mà đem gối đầu giường xốc lên.

Ở phía dưới gối là một bức ảnh, trong hình là là một người đàn ông đang tự sướиɠ, không mặc áo để lộ nửa thân trên.

Là Trần Thạc.

Trần Thạc là nhϊếp ảnh gia, chắc hẳn là phải thường xuyên làm việc ở bên ngoài, làn da màu bánh mật khỏe mạnh, thân hình cao lớn tráng kiệt, khuôn mặt anh tuấn, mỗi lần anh nhìn thấy Nguyễn Tương chỉ lãnh đạm mà liếc liếc một cái coi như chào hỏi.

Nguyễn Tương suy nghĩ, bàn tay vô thức mà cọ xát vào bức ảnh kia, hành động thật sự không tốt.

Không sai, cô có cảm giác với Trần Thạc.

Lần đầu tiên nhìn thấy Trần Thạc đưa Chương Kỳ trở về, Nguyễn Tương liếc mắt một cái liền lập tức ham muốn cơ thể anh, ảo tưởng được cùng anh… làʍ t̠ìиɦ.

Thèm muốn bạn trai của bạn cùng phòng, Nguyễn Tương mặc dù biết là không đúng, nhưng cô đã không thể khống chế được tình cảm của mình, càng không thể khống chế được du͙© vọиɠ của mình.

Nguyễn Tương nhìn vào gương thấy gương mặt nhỏ đang đỏ ửng lên của mình, trong đầu nhịn không được mà nghĩ đến Trần Thạc.

Nghĩ đến sườn mặt anh tuấn của Trần Thạc, thân hình thon dài, hình dáng cơ bụng hiện rõ ràng, từng khối cơ bắp vận động ẩn hiện sau lớp mồ hôi.

Còn có, nơi đang không ngừng to lớn ở giữa chân Trần Thạc.

Nếu cắm vào trong huyệt nhỏ của cô, không biết sẽ có cảm giác như thế nào.

Nguyễn Tương suy nghĩ, tiểu huyệt nhỏ giữa hai chân lại từng đợt co thắt, chảy ra một ít chất lỏng.

Ngay khi đứng trong phòng khách, qυầи ɭóŧ của cô đã ướt nhẹp.

Cô cúi đầu, nhìn đến chiếc qυầи ɭóŧ nam bị mình vô tình đá vào trong phòng.

Đây chắc hẳn là qυầи ɭóŧ của Trần Thạc.

Nguyễn Tương tự khuyên nhủ trong lòng mình đừng để ý đến, nhưng tay trái lại không nghe lời cầm lấy qυầи ɭóŧ, tay phải nhẹ nhàng mở cửa phòng ra một chút.

Tong nháy mắt, âm thanh rêи ɾỉ của bạn cùng phòng, cùng với tiếng bạch bạch bạch khi làʍ t̠ìиɦ, cùng nhau truyền tới.

Một tay cô siết chặt chiếc qυầи ɭóŧ nam, tay còn lại lặng lẽ lần mò vào bên trong váy mình.

Tay nhỏ cách một lớp qυầи ɭóŧ mà ma sát tiểu huyệt.

Cô nhanh chóng đưa chiếc qυầи ɭóŧ nam lên chóp mũi, qυầи ɭóŧ nồng đậm một mùi của đàn ông, như đang nhắc nhở cô về kích cỡ thô dài của Trần Thạc.

Không đủ.

Không kịp cởϊ qυầи lót, chất vải không được tính là mềm mại bị cô dùng ngón tay chọc vào trong huyệt hoa.

“N~”

Nguyễn Tương cắn môi rên một tiếng, siết chặt qυầи ɭóŧ của Trần Thạc.

Tay nhỏ ở dưới váy cách một lớp qυầи ɭóŧ phấn nộn, không ngừng nghiền nát huyệt hoa.

Huyệt hoa chảy ra dịch ngày càng nhiều, qυầи ɭóŧ thô ráp làm cô khá thoải mái nhưng không đủ dài, cô vừa rồi có nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ của Trần Thạc rất dài…

Nguyễn Tương nhịn không được cong chân dài lên, ngồi hình chữ M ở trên giường, qυầи ɭóŧ màu phấn treo ở cẳng chân.

Cô hô hấp dồn dập, đầu nhũ hoa dựng thẳng trên bầu ngực căng tròn cũng đang lên xuống theo sự phập phồng của hô hấp, một bàn tay vói vào trong áo nắm lấy ngực mình tự bóp, hai mắt cô dần mất đi tiêu cự.

Trong đầu nghĩ đến sườn mặt anh tuấn của Trần Thạc, sống mũi cao thẳng cùng một lớp mồ hôi tinh tế, tuy gầy nhưng rắn chắc, còn có cả dươиɠ ѵậŧ to lớn kia.

Ngón tay ra vào huyệt nhỏ ướŧ áŧ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh!

Tiếng nước òm ọp òm ọp vang lên từng trận, làm cô nghe cũng tự mình thấy thẹn, nhưng mà càng cảm thấy thẹn lại càng không nhịn được.

Bên ngoài Trần Thạc kêu rên một tiếng, cô cũng không ngăn nổi mà “A” một tiếng.

m thanh của cô hòa cùng với bạn cùng phòng khó mà phân biệt được.

Nguyễn Tương kịch liệt hô hấp, cao trào.

Bàn tay đang siết chặt chiếc qυầи ɭóŧ nam nhẹ buông ra, vươn về phía sau nhẹ nhàng xoa.

Sau khi lấy lại tinh thần, cô cảm thấy thẹn vô cùng, cô thế mà lại…

Trong lòng cảm thấy mình thật sự không tốt, nhưng lại đem qυầи ɭóŧ của Trần Thạc để vào chiếc tủ ở đầu giường.