Chương 1: Sư tôn và đại đồ đệ - nhị đồ đệ

Sư tôn gần đây cảm thấy thực phiền não, nguyên nhân phiền não là bởi bốn tên đồ đệ của y.

Y thu nhận bốn đồ đệ, luận thiên phú - tu vi phương diện đứa này so với đứa khác càng kinh tài tuyệt diễm. Mà "việc nào đó" thì cũng càng có năng lực, càng thích đại nghịch bất đạo.

Đại đồ đệ xuất thân thế gia, tướng mạo tài tình, linh căn thiên phú, đều thuộc hàng bậc nhất. Thời điểm chọn sư tôn khi xưa, trong nhà hắn vốn đã an bài sẵn sư tôn cho hắn, hắn lại không cần mà chỉ muốn bái nhập môn hạ của y.

Đối với việc có một đồ đề tốt như vậy, sư tôn tự nhiên sẽ không cự tuyệt, vì thế sau khi thu nhận y vẫn luôn dốc lòng dạy dỗ.

Sư tôn lần đầu tiên đảm đương là sư tôn người khác, tất nhiên là không có kinh nghiệm. Cũng không biết y từ nơi nào tìm thấy cuốn sách tên "Hướng dẫn làm một sư tôn tốt", thế là liền từng bước từng bước một làm lời trên sách viết để giáo dưỡng đại đồ đệ.

Đại đồ đệ luyện kiếm thì y chỉ dạy, đại đồ đệ có điểm nào không hiểu y cũng kiên nhẫn giảng giải nhiều lần, đại đồ đệ rèn luyện thì y đi theo che chở, đại đồ đệ bị thương thì y quan tâm uy dược, đại đồ đệ đột phá cảnh giới phải chịu lôi kiếp thì y cũng ở bên cạnh hộ pháp,......

[ Editor: quả nhiên là một sư tôn tận tâm, hỏi sao đại đồ đệ lại muốn đại nghịch bất đạo :)) ]

Sư tôn không biết người khác dưỡng đồ đệ như thế nào, nhưng sư tôn - sư huynh của y cũng là như vậy đem y nuôi lớn, y cũng muốn dưỡng đồ đệ giống như vậy.

Ngày qua ngày, năm này sang năm nọ. Đại đồ đệ quả nhiên không phụ kỳ vọng của y, trở thành thanh niên xuất sắc.

Có lẽ là do y đối với đại đồ đệ thật sự quá tốt, đại đồ đệ dần dần sinh ra tâm tư không nên có.

Ngày thường khi y đang giảng dạy thì hắn luôn kiếm cớ xích lại gần, đôi lúc sẽ nhìn chằm chằm y như kiểu muốn nói lại thôi, mỗi đêm hắn thừa dịp y ngủ say liền muốn lén hôn trộm nhưng không thành.

Sư tôn lập tức quyết đoán nghiêm khắc cảnh cáo đại đồ đệ, cũng dần dần làm một số hành vi xa cách để nới giãn quan hệ cả hai, ý nghĩ muốn chặt đứt tâm tư đại nghịch bất đạo của đại đồ đệ.

Thiếu niên tư xuân (1) y có thể lý giải, nhưng tơ tưởng đến trên người sư tôn, y tuyệt đối không thể chịu đựng.

(1) Thiếu niên tư xuân: mơ mộng chuyện yêu đương trai gái của thanh thiếu niên mới lớn.

Nhị đồ đệ là dân thường, không có bối cảnh gia thế.

Lần đầu sư tôn gặp hắn là khi hắn còn là tiểu hài tử, cha mẹ huynh đệ của hắn đều bị ma tu hút hồn rồi gϊếŧ chết, chỉ còn mỗi một tiểu hài tử ở trong một bầy ma tu đang gắt gao giãy giụa.

Sư tôn tùy tay cứu tiểu hài tử, tiểu hài tử quỳ trên mặt đất hướng tới y dập đầu một cái thật vang. Nói rằng liền nhất định hôm nay phải bái y làm thầy, hắn dập dầu một cái rồi lại thêm một cái, cứ liên tục như vậy.

Sư tôn vốn không phải người thích loạn thu đồ đệ. Không phải loại a miêu - a cẩu nào cũng có thể bái nhập môn hạ của y, nếu không cả ngọn núi còn không phải toàn là người với người.

Y tính toán đem tiểu hài tử ném đi xa.

Tiểu hài tử lại đột nhiên ôm chặt lấy chân y, một đôi mắt đen to tròn thập phần lớn mật đối diện ánh mắt của y. Không có khẩn cầu cũng không có khóc, ngược lại mang ý niệm chân thật đáng tin, ngoài ra còn có điểm uy hϊếp.

"Ngươi không thu ta, ngươi sẽ hối hận."

Tiểu hài tử đã nói như vậy.

"Ngươi xác định không cần sư huynh? Ngươi sẽ hối hận nha, sư đệ."

Không biết vì sao ký ức lúc trước lại hiện lên. Cặp mắt kia, còn có ngữ khí nói chuyện, thật là giống a.

Chỉ là giống mà thôi, hắn lại không phải là vị sư huynh đáng giận kia của y. Tiểu mao đầu hài tử này vừa được y cứu, liền cư nhiên dám nói chuyện với y như vậy.

Sư tôn một chân đem người đá ra, tiếp theo lại giơ tay dùng linh lực đem người đến trước mặt, duỗi tay sờ căn cốt của tiểu hài tử .

“Không muốn chết liền đối với sư tôn nói chuyện khách khí.”

Vì thế, sư tôn liền có hai tiểu đồ đệ, đại đồ đệ nhiều thêm một tiểu sư đệ.