- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Bổn Cung Chỉ Muốn Làm Vai Ác!
- Chương 40
Bổn Cung Chỉ Muốn Làm Vai Ác!
Chương 40
"Vương gia, mật thư đã đưa đến tay người kia rồi ạ."
Trong căn nhà trúc nhỏ nằm ở giữa kinh thành, hắc y nhân quỳ trước mặt nam tử khoác trường sam tử y tôn quý cung kính bẩm báo.
"Nàng ta không giở trò gì chứ ?"
"Vương Huệ Quân khá nghe lời, dường như đối với nữ tử trong tranh thù hận khá sâu."
"Không phải hận thù sâu đậm! nàng ta đối với nữ tử đó ...rất khó nói."
Độc Cô Vương lãnh đạm nói một câu, trên môi liền nở một nụ cười quái dị ngắm nhìn nên bầu trời đêm đầy mây đen không chút may mắn kia. Ở đó mặt trăng cũng không có vậy mà lại lẻ loi một vì sao bé nhỏ. Vương Huệ Quân trong lòng đối với nàng cũng là một dạng như vậy...
"Tia sáng duy nhất !"
Tên thuộc hạ bị lời của nhϊếp chính vương làm cho ngẩn tò te, cái bản tính thích tỏ vẻ bí mật của vương gia đúng là ngày một ngày hai hắn quen rồi. Nhưng cuối cùng cũng vẫn bị người kí©h thí©ɧ đến mức không thể ngừng suy nghĩ. Nữ nhân với nữ nhân không phải hận thù thì có thể là gì khác được đây?
Đầu óc tên Tử Kỳ này Độc Cô Vương cũng không có hy vọng khai sáng lên được, tuy y là ẩn vệ bậc nhất bên người hắn. Nhưng vẫn là nhàm trán không trách được, võ phu lỗ mãng, cái tay đi trước cái đầu.
"Hạ lệnh của cô bên phía Thành Minh, điều chỉnh quân đội, lúc ta lấy được giải dược cũng là lúc Đại Tần Khai chiến."
"Thuộc hạ đã rõ."
...
Ba ngày, mất ba ngày để Dương Thanh Dương Lam ngẫm nghĩ lại bản thân. Hôm sau rốt cục cũng chịu chui ra khỏi phòng, cả hai đều đồng loạt quỳ trước nàng nhận tội. Độc Cô Lệ ngồi uy nghi trên ghế chủ vị, lạnh lùng nghiêm túc nhìn bọn họ.
"Thật sự tỉnh táo rồi chứ?"
"Chúng em tỉnh táo rồi ạ."
"Các em quá sốc nổi, quá ngạo mạn, một phần cũng chính là do ta trước kia làm hỏng. Tội lỗi ta cũng không khỏi tránh một phần..."
"Chủ nhân người không có..."
Dương Thanh, Dương Lam liền lập tức phản bác. Người là chủ nhân, trước giờ không có chuyện chủ nhân có tội với thuộc hạ bao giờ cả, sao người có thể nói như vậy.
"Trước nghe ta nói hết. Ta không phải kiểu người khó tính, nhưng các em còn quá non nớt, động một tính liền có thể nổi sát tâm là rất sốc nổi có biết không!"
Dương Thanh, Dương Lam đều vô cùng im lặng tiếp thu, nửa ý cũng không dám cãi lại như hôm ở trước Từ Đức Cung.
" Hỏi hai em, các nàng ta có tài giỏi đến mức ta phải để trong mắt không?"
Cả hai đều lia lịa lắc đầu, bọn họ là đều chỉ là chim công chích chòe tầm thường trên đất, há có thể so sánh với Phượng thiên trấn giữ Phượng gia quân thiên binh vạn mã.
Chỉ cần nói hai từ thôi "ảo tưởng!"
"Còn nữa nếu ngửi thấy mùi phân thối trong nhà vệ sinh khiến các em khó chịu, chẳng nhẽ các em cũng lại quay lại mà giẫm đạp cắn xé lại."
Ngôn tử của Độc Cô Lệ quả thể quá phong phú, bọn họ vừa liên tưởng tới lại cảm thấy liền cảm thấy có chút tiếp thu không nổi, dốc sức lắc đầu. Nàng liền mỉm cười vui vẻ phách lối tuyên một câu kết:
"Vậy nên đối với một đám người chưa tiến hóa hết, thì cần gì phải để ý đến ngôi ngữ của một đám phi nhân loại. Cách trực tiếp chính là bơ đi, coi bọn họ như không khí, hà tất phải nghĩ nhiều. Thánh nhân nói rồi "im lặng chính là tột cùng của sự khinh bỉ", các em đều phải luôn khắc ghi trong lòng như vậy."
"..."
Độc Cô Lệ nói hay quá, làm cả hai vô cùng hiểu vô cùng tin tưởng, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó sai sai. Dương Thanh, Dương Lam ngơ ngác gật đầu, có thánh nhân nói như vậy à, sao trong sách hai cô chưa bao giờ đọc qua???
Nàng hôm nay có thể nói chuyện hòa nhã như vậy, một phần cũng là để xoa dịu tâm hồn hai đứa nhỏ này. Biểu lộ hôm trước của Độc Cô Lệ quả thực quá hung ác, dọa bọn họ cẩn trọng mà suy nghĩ đến ba ngày, lúc gắp nàng lại nơm lớp lo sợ, không dám nhìn thẳng như mọi khi. Dù sao Dương Thanh, Dương Lam cũng chỉ là hai tiểu nữ mười lăm, mười sáu mới lớn. Sự đời cũng chưa trải hết, cộng vào sự nuôi chiều của Dương Lệ Hoa trước kia quả thật, coi thường tất cả.
Độc Cô Lệ trước giờ luôn độc lập một mình, sống như một cỗ máy không tình cảm. Đối với cách đối nhân sử thế, tình cảm gia đình ,nàng chẳng khác nào một đứa trẻ lên ba. Nói thật ra Độc Cô Lệ luôn cảm thấy hai người em gái hờ này thật sự rất phiền phức, thậm chí còn vướng chân vướng tay nàng rất nhiều lần. Bản năng là một sát thủ nàng rất ghét những điều đó.
Chuyện hôm đó quả thật Độc Cô Lệ cũng vô cùng thiếu kiềm chế với tình sốc nổi của hai người này. Nàng cần thời gian bình tĩnh nên mới trực tiếp đuổi họ trở về , nhưng suy nghĩ lại cả hai cũng đều là vì nàng. Độc Cô Lệ không biết có phải là do trong cơ thể của Dương Hy Nguyệt trước kia hay không, nhưng nàng càng cảm thấy gắn bó với những gì liên quan đến nàng ấy. Độc Cô Lệ biết đây là một vũng lầy sẽ kéo nàng xuống, nhưng nàng thật sự không biết là tránh xa hay là tiếp tục đắm chìm trong nó...bởi vì cảm giác có một gia đình, nàng chưa bao giờ được trải qua.
"Sau này sẽ có một số chuyện ta sẽ không còn ở trong cung nữa, các em trở về bên Lý di nương. Một phần là để nàng dạy lại các em, một phần cũng là vị sự oan toàn của cả hai. Như vậy ta mới không lo lắng an tâm làm chuyện của minh."
Độc Cô Lệ bất ngờ tuyên bố, đối với cả hai chị em Dương gia như sét đánh ngang tai, vội bò lại cầm lấy tay nàng, mắt dâng lệ:
"Chủ nhân người muốn đi đâu, tại sao lai muốn bỏ lại chúng em, chúng e trước đều đã thề trước tổ tiên lý gia chủ tử sống chúng em sống, chủ tử chết chúng em chết. Giờ người bỏ lại chúng em. Đối với Lý gia chúng em chính là tội nhân không thể tha thứ."
"Ta không phải là bỏ lại ,mà các e hiện tại chưa đủ năng lức tự bảo vệ chính bản thân mình, thì sao có thể trợ giúp ta. Ta vẫn sẽ trở lại , chỉ hy vọng hai em lúc đó đủ cường đại như các vị thuộc hạ lý gia trước vẫn luôn bảo vệ các đời chủ nhân Phương gia. Lúc đó ta sẽ không còn phải lo nắng mà làm lên chuyện lớn của mình."
Lời nói nghiêm túc ngày hôm nay của Độc Cô Lệ quả thật đã tạo cho bọn họ một nguồn động lực mãnh liệt vô hình. Đốc thúc Dương Thanh, Dương Lam từ hai nữ nhi sốc nổi, nhu mĩ trở thành, hai nữ trung thần nổi tiếng bậc nhất của Phượng gia quân. Không nhưng thế còn chính là song nữ kiệt xuất, thông minh,tài giỏi bậc nhất của quân đội Phượng gia, làm dạng danh tên tuổi Lý gia nhất trong mọi vị tổ tiên đã từng theo hầu phượng thiên. Thậm chí còn được đặc cách phong nữ tướng thời kì mới sau khi thiên hạ được thống nhất...
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Bổn Cung Chỉ Muốn Làm Vai Ác!
- Chương 40