Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bói Toán Gặp Phải Tên Yêu Đương Não Phẳng

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cả nhà ơi, hình như tôi nổi tiếng rồi.

Sau hai ngày ngủ bù, tôi mở lại ứng dụng livestream, tin nhắn riêng của tôi gần như sắp nổ tung.

Hoá ra sau khi nghe tôi nói, Mạnh Tuấn ôm thái độ thử xem sao vội vàng chạy về quê, nhưng không ngờ thật sự đào được thi thể của đứa nhỏ.

Đứa con tìm kiếm suốt ba năm vậy mà lại ở ngay trước cửa nhà.

Lúc chia tay đứa trẻ phấn điêu ngọc trác, nay gặp lại chỉ còn là một bộ xương trắng bị phân hủy.

Mẹ đứa bé không chịu nổi đã hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.

Ban đầu vụ mất tích của đứa bé được cho là bị bắt cóc vì có một người hàng xóm nhảy ra làm nhân chứng, nói chính mắt nhìn thấy đứa bé bị một người phụ nữ trung niên dắt đi.

Ở ngôi làng vùng núi lạc hậu không có camera theo dõi, lời nói của nhân chứng đã khiến vợ chồng Mạnh Tuấn tin chắc rằng đứa nhỏ vẫn còn sống.

Trong ba năm qua bọn họ gần như tiêu tan hết tài sản, không ngờ niềm tin duy nhất của họ lại chỉ là một lời nói dối.

Thi thể đứa bé được tìm thấy, lời nói dối của người hàng xóm bị vạch trần và đương nhiên hắn trở thành nghi phạm.

Dưới sự thẩm vấn của cảnh sát, phòng tuyến tâm lý của hắn sụp đổ.

Hắn đã khai báo toàn bộ quá trình gây án.

Hắn thấy nhà Mạnh Tuấn lâu nay chỉ có một người già và một đứa trẻ, liền nổi lên ác tâm. Nhân lúc bà nội đứa bé xuống đồng làm việc, hắn đã lừa đứa bé về nhà mình và thực hiện tội ác.

Trong quá trình đó, đứa trẻ chống cự quá dữ dội để lại quá nhiều dấu vết trên cơ thể. Người đàn ông kia sợ sự việc bại lộ dứt khoát một là không làm, hai là làm đến cùng, bóp cổ đứa trẻ cho đến ch ết.

Đúng là cầm thú.

Người dân trong thôn của Mạnh Tuấn, đã sắp xếp lại sự việc và đăng lên mạng, khiến tôi cũng nổi tiếng theo.

Một lần nữa mở livestream, không giống như lần trước quạnh quẽ, giờ đã có rất nhiều người đi vào.

[Streamer tính toán rất chuẩn, đứa bé kia ch ết quá thảm.]

[Chuyện gì, chuyện gì vậy? Vừa mới vào phòng livestream, vẻ mặt mơ hồ.]

[Lầu trên tìm kiếm thôn Minh Nguyệt.]

[Nhìn Hoa Hoa tặng kẹo mυ"ŧ * 1]

[Tại sao lại tặng hoa hồng (*99)]

[Streamer đã năm ngày không livestream, không phải là bị tạm giam đó chứ. Đã nói đừng bói giả mà, không chịu nghe.]

[Có ai để ý anh Khải cũng đã năm ngày không livestreams rồi không? Không lẽ thực sự streamer tính đúng hả?]

[Lầu trên, tôi có biết chút chuyện, anh Khải kia không phải là người tốt đâu.]

[Bố ơi, con muốn nghe.]

[Nhắn tin riêng cho tôi.]

Tôi nhìn khu bình luận không ngừng thay đổi, giải thích:

"Mấy ngày nay không có livestream vì có người nhờ tôi giúp chút việc. Về sau nếu có tình huống như vậy, tôi sẽ cố gắng thông báo trước cho các bạn.”

“Bây giờ vẫn còn tính miễn phí một quẻ, ai tới trước được trước.”

Nói xong, tôi nghĩ một chút rồi bổ sung thêm:

"Mê tín thời phong kiến không đáng tin nên mọi người coi như là trò giải trí thôi nhé.”

Dù sao đã vào đồn cảnh sát một chuyến, vẫn nên nghiêm cẩn một chút thì tốt hơn.

[Ngài — "Quý cô Kỳ Lân" nói với tôi rằng mê tín thời phong kiến không thể tin?]

[???]

[???]

Hiệu ứng quà tặng không ngừng.

[Hoa Lạc Hàm Dương tặng kẹo que * 1]

[HOHOHA HAPPY tặng kẹo mυ"ŧ*99]

……

Hiệu ứng quà tặng không ngừng hiện lên, tôi định phát chút lì xì cho fan như ít phúc lợi.

Nhưng vô tình bấm nhầm vào mời PK.

Khi tôi tỉnh lại, màn hình đã bị chia làm hai nửa.

Khuôn mặt đẹp trai đối diện trông có vẻ quen quen.

Đây không phải là cậu thanh thiên đóng trong <> sao? Hình như tên là Giang Từ gì đó. Khuôn mặt sạch sẽ đẹp trai, cư xử hiền lành và lịch sự, tốt tính với mọi người, là ánh trăng sáng nổi tiếng trong giới.

Thường xuyên bị các tay săn ảnh chụp được cậu ta ở phía sau trợ lý cầm túi lớn túi nhỏ, trong khi đó trợ lý của cậu ta ở phía trước trò chuyện vui vẻ.

[Giang Từ? Là Giang Từ mà tôi nghĩ đến sao?]

[Mẹ ơi, thực sự là anh ấy.]

[Streamer này có vận may gì mà lại có thể kết nối được với Giang Từ.]

[Hâm mộ, tung hoa hâm mộ.]

Tôi chỉnh lại giọng:

"Xin lỗi, tôi không cẩn thận bấm nhầm.”

Người thanh niên mỉm cười, lộ ra hai cái răng nanh nhỏ:

"Không có việc gì, tôi cũng vô tình chấp nhận."

“Gặp nhau là duyên, hay là đại sư giúp tôi tính một quẻ đi.”

Quả nhiên là người tốt tình.

Giúp một tay vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »