Bồi Gả Tiểu Nha Hoàn

6/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
* nam chính: Lãnh hạo thiên * nữ chính: Tả phiên nhân ( Âu uẩn đình) * tình tiết phân loại: Xuyên qua thời không * thời đại bối cảnh: Hiện đại, cổ đại * chuyện xưa địa điểm: Đại lục Nàng ….. Vì cứu bạ …
Xem Thêm

Vẫn là vô dụng. Hảo, vậy đành phải đổi phương thức--

"Uyển Linh đang tìm ngươi", Nàng chuyển hướng sang Lãnh Dực Vĩ, " ta vừa rồi đến chính là vì cái sự này, ngươi vẫn là đi nhanh đi, dù sao từ lúc ta đến đây cũng đã muộn quá một đoạn thời gian tốt". Nàng không tin chiêu này không hiệu quả.

" Được rồi!" Lãnh Dực Vĩ cuối cùng tùng khẩu," Ta đi luôn đây".

" Chúng ta đi đi đi được không?" Dắt tay Lãnh Hạo Thiên, nàng đối hắn lộ ra nụ cười ngọt mĩ ," Ta còn có chuyện muốn nói với ngươi."

" Ngươi ác!" Lãnh Hạo Thiên sủng nịch khẽ vuốt đầu của nàng, hắn thực không phải không hiểu dụng ý của nàng.

" Được rồi được rồi!" Nàng lôi kéo hắn liền phải đi ra ngoài ngay," Chúng ta đi thôi!"

"Còn lại mình ngươi thì tự xử lý chính mình đi?" Đi ra đến cửa phòng, Lãnh Hạo Thiên khẳng định một câu mệnh lệnh chắc như đinh đóng cột.

" Có thể có thể! Không vấn đề gì," Tình huống đặc thù hiện tại, Lãnh Ngạn Kì tuyệt đối không dám không gật đầu tuân theo, "Đại ca các người cứ an tâm đi đi.

" Ta đây đi nhanh thôi". Cuối cùng đại công cáo thành, Tả Phiên Nhân mới dám quay lại nhìn trộm Lãnh Ngạn Kì một cái, " ngươi tự mình hảo hảo bảo trọng".

" Đa tạ!" Lãnh Ngạn Kì dùng thần ngữ không tiếng động đa tạ.

Phải biết rằng đối mặt đại ca, Nhị ca đang tức giận, tuyệt đối là so với việc khiêu chiến địa vị của võ lâm minh chủ còn khủng bố hơn rất nhiều. Hô! Chỉ tại mênh mồm to tiếng, hắn thiếu chút nữa thì tiêu tùng.

Thoải mái bước chậm trong rừng, hưởng thụ hương thơm của hoa lan tỏa, yên lặng đi bên cạnh hắn, Tả Phiên Nhân vui vẻ cực kỳ, bởi vì bọn họ rất ít khi có thời gian ưu nhàn cùng nhau nói chuyện phiếm tản bộ.

" Ngươi xử lý sự tình có tốt không?" Tả phiên nhân mở miệng hỏi.

Nàng biết Lãnh Họa Thiên bận rộn chí tử nhưu vậy là vì cái gì, kỳ thực lãnh gia bảo đối phó với bọn loạn thần tặc tử hành động thủy chung chưa từng gián đoạn, trải qua lần cùng Lãnh Hạo Thiên công khai giải thích, nàng mới biết được Lãnh gia cùng Ôn gia đấu nhau, sử dụng đám hỏi chân chính đằng sau là có nguyên nhân.

Gần nhất trên giang hồ nổi lên sự kiện ồn ào huyên náo của đạo tặc đoạt hương, trải qua liên tiếp nhiều lần truy tìm tung tích cùng điều tra, lúc sau mới chứng minh được rằng Ôn Kiến Côn cầm đầu tập đoàn bán xuân.

Tặc nhân gây án không hề chọn đối tượng, thảng là nữ tử của gia đình bình dân, đã bị bắt đi còn bị thất thân; hay là nữ tử của gia đình phú quý hay quan gia cũng không tránh được cái họa đó, thật bi thảm, không chỉ dọa người còn đòi tiền tài, những gia đình đó nữ tử không chỉ bị đánh mất trong sạch

hoặc tiền tài ,mà còn lo sợ phiền toái tìm đến cửa, cho nên hơn phân nửa không báo quan, mới làm cho quan phủ tra án trở nên khó khăn.

Ít nhiều lãnh gia bảo cường lực động viên hiệp trợ, cuối cùng tra được rất nhiều manh mối, làm cho quan phủ có phương hướng truy tra,vài ngày ngắn ngủi từ đó đến nay, Lãnh Hạo Thiên bận rộn công sự chính là ........

"Vì cái gì mà không thể trực tiếp bắt Ôn Kiến Côn cùng bọn người xấu đó?".

Tả Phiên Nhân đối với Ôn Kiến Côn kì thực không có ấn tượng gì đặc biệt lắm, chỉ mơ hồ biết hắn không đối đãi tốt với Uyển Linh, đối với hạ nhân bọn hắn cũng thật không tốt, hiện tại nghe hắn làm nhiều chuyện táng tận thiên lương như vậy, nàng chỉ cảm thấy hắn sớm muộn gì cũng bị báo ứng.

"Bởi vì Ôn Kiến Côn là loại người thông minh lại giảo hoạt đa nghi", tuy alf đang nói đến vấn đề nghiêm túc, tâm tình của Lãnh Hạo thiên vẫn rất thoải mái, hắn rất thảo mái khi cùng Tả Phiên Nhân dạo bộ, " Sự nghiệp của hắn có thể thành tựu

như ngày hôm nay, bất luận tốt xấu gì, hắn nhất định còn có thế lực trợ giúp ở đằng sau.

Tất cả kế họach của hắn đều tiến hành bí mật không nói cho bất cứ một ai, đợi cho tới khi tiến hành, mới ra mệnh lệnh phân phó những nhiệm vụ khác nhau cho mỗi người, "điều đó có thể thấy là hắn đã dụng tâm lương khổ thế nào, cho nên nếu muốn giải thích, hoặc đợi cho đến khi kết quả cuối cùng xuất hiện, ta nghĩ ngay cả thuộc hạ hắn đi nữa, đến tột cùng cũng không biết rốt cuộc là mình đã làm cái gì."

Tả phiên nhân gắt gao giữ chặt cánh tay hắn, lẳng lặng lắng nghe.

"Bởi vậy cho dù biết rõ chính hắn là người đứng sau tấm màn tiến hành nhiều tội ác, nhưng hiện tại bất hạnh là vẫn không có chứng cứ để chứng minh, cho nên cuối cùng vẫn không động tới hắn được". Xem ra nếu muốn tóm được cái đuôi hồ ly của hắn, chắc chắn sẽ phải hao tổn khá nhiều tâm cơ.

" Oa!" Nghe xong Lãnh Hạo Thiên giải thích, Tả Phiên Nhân không khỏi thốt lên," Hắn thủ đoạn thạt cao thâm!" Nàng còn chưa từng có gặp qua loại người tâm cơ như vậy!

" Đừng lo lắng," Hắn ấp ấp nàng," Việc này chúng ta sẽ xử lý được thôi ." Sở dĩ nói cho nàng nghe việc này, không phải muốn nàng phân ưu giải lao, chính là nghĩ muốn nói cho nàng hiểu để đừng lo lắng thôi, hiện tại vấn đề này coi như đã nói xong, không biết là nàng có chuyện gì cần tìm hắn nữa.

" Ngươi không phải có việc muốn nói cho ta?" Nhớ tới nàng đến thư phòng tìm hắn là có chuyện, Lãnh Hạo Thiên tiếp theo lại hỏi.

" Đúng rồi!" Nàng đột nhiên nhảy lên trên ôm lấy người hắn," Ta đến là để thông tri cho ngươi biết một đại sự kiện". Nàng nhìn hắn đầy yêu thương.

" Thông tri đại sự?" Nhìn bộ dáng làm nũng của nàng ....... "Ngươi không phải là lại gây ra họa gì chứ?"

Dù gì thì chuyện mà nàng gây ra họa cũng không phải lần đầu, hơn nữa những việc mà nàng làm cũng thật luôn khiến người ta không dám khen tặng.

Lệ như có khi, nàng chuyển sang mặc quần dài của nam tử, bởi vì theo nàng cảm thấy như vậy sẽ tiện hơn, không phải là khiến cho người khác nhìn thấy nàng kinh ngạc không thốt nổi lời nào ư, nàng lại có thể nghiêm trang nói, nàng chả phải là tiểu thư hay công chúa cao quý, nàng không chú ý người khác sẽ nhìn nàng thế nào, nàng cũng cuốn cao ống tay áo như nam tử, cũng không chuẩn để người khác hầu hạ nàng tắm rửa, bởi vì nàng nói nàng sẽ ngượng ngùng.

Tóm lại hành động của nàng quái dị khiến cho người khác dở khóc dở cười, rồi lại

có chút chờ mong lần sau nàng sẽ làm ra cái chuyện gì, thật sự là ...........

"Nói gì chứ". Nàng đương nhiên không phục khẽ huých chủy thủ vào ngực hắn, " ngươi nghĩ như thế nào mà nói vậy? giống như ta và phiền toái luôn đi cùng nhau vậy". Nàng đã thực cố gắng để thích nghi với cuộc sống của bọn hắn. Hắn còn như vậy cười nàng? Bất quá những lời đó chỉ có thể nói trong lòng, nàng không thể thực nói ra hết.

"Ngươi vốn cùng phiền toái là một thể". Hắn là chỉ muốn chọc nàng một chút, nhưng thấy nàng mắt hạnh trừng lên, muốn nàng tiêu tan cơn giận, hắn vội vàng áp miệng hắn vào miệng nàng ....... Ôm nàng, hảo hảo hưởng thụ tư vị ngọt mỹ.

"Ngươi không thể mỗi lần đối với người ta đều như vậy". Một hồi lâu sau Tả Phiên Nhân mới vừa hít thở không khí vừa gắt giọng nói.

" Hảo hảo hảo," Lãnh hạo thiên buồn cười nói," Lần sau nhất định cải tiến, sẽ làm lâu thêm một chút nữa!" Cười cười xem xét dung nhan của nàng , khoái hoạt nhìn nàng tức giận.

" Đáng ghét!" Tả phiên nhân cố ý lên giọng gay gắt," Ngươi rốt cuộc muốn hay không muốn cùng người ta nói chuyện đứng đắn!".

" Ngươi nói đi!" Ôm nàng ngồi xuống ghế đá, Lãnh Hạo Thiên không cho nàng thoát khỏi vòng ôm của mình, trực tiếp để nàng ngồi ở trên đùi hắn, "Ta đang nghe."

"Hôm nay buổi tối tất cả mọi người chúng ta cùng ngồi ắn cơm chiều được không". Ánh mắt nàng tha thiết nhìn hắn, biết chắc là hắn sẽ không cự tuyệt.

" Cùng nhau ăn cơm? Tất cả mọi người?" Lãnh Hạo Thiên biểu tình mê hoặc, nét mặt

hiển lộ rõ ràng nghi vấn trong lòng hắn.

" Chính là Phúc thẩm, Hạnh bá, Uyển Linh, Dực Vĩ, Mẫn nhi, Ngạn Kì còn có chúng ta nữa!" Nàng nhất nhất điểm danh," Bắt đầu từ

hôm nay, ta muốn bàn với ngươi, ta nghĩ mọi người tách nhau ra ăn cơm như trước không hay bằng tất cả cùng ăn cơm".

" Cái gì tách ra?" Hắn nhịn không được giơ tay đưa lên trán nàng, "Xưa nay luôn theo đông sườn sương phòng cho tới các tòa phân viện riêng rẽ, vì cái gì lại phải gắn chặt với nhau như vậy".

Thêm Bình Luận