Bác sĩ vỗ nhẹ nhàng lên người Ti Khải Duẫn, xem như là cổ vũ cho nàng một chút, phát sinh loại bi kịch này, người sống trên đời này đều phải trải qua sự thống khổ vài lần, ” Ta thật sự đã cố gắng hết sức, còn lại … đành tùy thuộc vào vận mệnh của chính bản thân nàng ta mà thôi”
Vị bác sĩ thở dài, hắn không phải không nghĩ cách cứu nàng, chính là nàng bị va chạm quá nghiêm trọng, ngay cả thần tiên trên trời cũng đành bó tay, huống chi thân thể vị tiểu thư này vốn đã không được khỏe mạnh, lại luôn không được chăm sóc tốt.
” Không, ta không tin!” Ti Khải Duẫn vội vàng bắt lấy bác sĩ, ” Ta nên làm thế nào mới có thể cứu nàng, bác sĩ, ngươi cứ việc mở miệng, ta nhất định sẽ làm được”. chỉ cần có thể cứu Uẩn Đình, kể cả buộc nàng phải làm những việc táng tận thiên lương, nàng cũng sẽ tuyệt không từ chối.
” Đừng suy nghĩ nhiều quá, cũng đừng quá thương tâm, như vậy làm cho nàng đối với nhân gian càng không muốn xa rời, Tình cảm sẽ trở thành gánh nặng cho nàng, khiến cho nàng không thể thuận lợi đi đầu thai, ngươi tốt nhất nên suy ngẫm lại xem!”. Công đạo cứ để sau đi, thầy thuốc nói xong liền dẫn y tá đi ra ngoài bỏ lại phòng bệnh trống không.
” Ngươi vì cái gì mà lại ngu ngốc quá như vậy? Ngươi làm như vậy, ta một chút cũng đều không hề cảm thấy vui vẻ, ngươi cứu ta để rồi ngươi phải chết, ngươi nghĩ như vậy ta có vui vẻ được không? Nói cho ngươi nghe, ta một chút cũng đều cảm thấy rất mất hứng, ta chỉ cần ngươi khoe mạnh đứng ở trước mặt ta vậy là đủ rồi! Ta biết là ngươi không có thích ta tự tử có đúng hay không? Ngươi phải mau tỉnh lại nhanh lên! Bằng không ta thực sự sẽ chết ngay cho ngươi xem”.
Thật sự chỉ có thể chờ đợi kỳ tích xuất hiện sao? Nàng tự nhận bình sinh chưa từng có làm qua chuyện xấu, vì cái gì mà ông trời lại đối với nàng như vậy, trước là làm cho nàng hiểu cái gì gọi là nỗi đau xé tâm can, sau đó lại làm cho nàng phải chịu sinh li tử biệt, vì cái gì lại làm như vậy?
Trên giường bệnh , Uẩn Đình một chút cũng không có phản ứng, khóe miệng Khải Duẫn nhếch lên lộ vẻ mỉm cười.
” Ta biết rồi chính là do ngươi qua mệt mỏi, tốt, không sao hết, ngươi cứ nghỉ ngơi thật nhiều cũng tốt, ta sẽ ở đây chờ ngươi tỉnh lại, như vậy ngươi tỉnh lại mới không có sợ hãi, chính là đừng có ngủ nhiều quá nhé! Ngươi phải nhanh tỉnh lại đấy, sau đó chúng ta sẽ cùng về nhà, ta sẽ giúp ngươi nấu vài món ngon để ngươi tẩm bổ, ha! Ngươi xem yến oa * có ngon không? Ta biết ngươi thích món đó mà… “
*yến oa: ta đoán chắc khải duẫn muốn nói tơi món yến oa trưng đường phèn, ai tò mò mún bít trông thế nào thì dung google hén ^^
Ti Khải Duẫn đối với người nằm trên giường rất tốt, lên một kế hoạch lớn giúp nàng ta tẩm bổ, giống như người nằm trên giường chỉ là đang ngủ thôi, không có phải là người bệnh đang mất dần sinh mệnh.
” Ngươi thật lòng muốn cứu nàng sao?” Một thanh âm ôn nhu vang vong lên trong đầu Ti Khải Duẫn, nàng cấp tốc quay đầu tìm bốn phía, nhưng căn phòng bệnh vẫn chỉ có nàng cùng Uẩn Đình thôi, hoàn toàn không có thêm người ngoài nào khác.
” Ngươi có thật sự muốn cứu nàng không?” Một câu hỏi đồng dạng lại vang lên, chỉ có điều âm thanh này khác với âm thanh của nữ lúc nãy, lần này đích xác là giọng nam nhân.
“Ta thực không biết các ngươi là cái gì”. Ti Khải Duẫn hướng vào khoảng không hô to, ” Nhưng là ta hy vọng các ngươi có thể cứu nàng, cho dù ta có phải đánh đổi sinh mệnh của mình, ta cũng sẽ không có nửa câu oán trách”. Thật sự sẽ có kỳ tích xuất hiện sao? Nàng thật sự hy vọng a!
” Vất vả cho ngươi rồi”, hai cái bóng hư ảo lần lượt hiện thân, hình thể trong suốt, đứng bằng hai chân lơ lửng trên mặt đất. Bọn họ có lẽ đều không phải thuộc loài người, ” mấy năm nay là ngươi đã thay chúng ta chiếu cố cho Uẩn Đình, chúng ta thực sự cảm ơn ngươi”. Phu thê Âu thị nhìn Uẩn Đình và Khải Duẫn, thành tâm nói ra lời cảm kích đối với Khải Duẫn.
Mười mấy năm trước vợ chồng hai người bọn họ bị tai nạn xe mà qua đời, để lại một nữ nhi, cũng chính là Âu Uẩn Đình không có người chăm sóc, bị đưa vào cô nhi viện Vinh Ân, ít nhiều ngay từ nhỏ viện trưởng cô nhi viện Vinh Ân chỉ đích danh Khải Duẫn vẫn luôn chiếu cố, làm bạn của Uẩn Đình. Nay phu thê hai người bon họ dám lấy hình thái này xuất hiện trước mặt Khải Duẫn, là vì bọn họ tin tưởng nàng.
“Các ngươi là…” Nàng không phải không có sợ hãi, chính là hiện tại quan trọng nhất vẫn là phải cứu Uẩn Đình, ngoài ra không còn mục đích tâm tư nào khác, mà trước mặt nàng là hai người này, nàng tin họ đến với mục đích tốt, họ còn cho nàng một cảm giác rất quen thuộc giống như nàng đã từng gặp qua…..
“A! các ngươi là phu mẫu của Uẩn Đình!” Uẩn Đình từng đưa cho nàng xem bức hình chụp cả gia đình bọn họ, ai trên mặt cũng mỉm cười thoải mái, “Thực xin lỗi, nếu không tại ta…” Nhìn khuôn mặt hiền từ của bọn họ, Ti Khải Duẫn không có chút sợ hãi, chỉ có sự áy náy tràn ngập.
“Đứa nhỏ ngốc này, đây là kiếp số mà Uẩn Đình phải chịu, không tránh né được, chuyện này không phải do ngươi, đừng có nên đổ lỗi cho chính bản thân mình nữa, ngươi đã vì Uẩn Đình mà phải chịu nhiều điều khổ cực, những gì ngươi đã làm cho Uẩn Đình thế là quá nhiều rồi”. Đây tuyệt không phải những lời khách sáo, mà là thật tâm phu thê bọn họ hai người cho rằng như vậy..
“Không! Âu bá phụ, Âu bá mẫu, các ngươi ngàn vạn lần cũng đừng nên nói như vậy hiện tại tối quan trọng là nên làm thế nào mới cứu được Uẩn Đình?” hàn huyên tâm sự có thể bỏ qua cũng được, nhưng cứu người thì một chút cũng không thể buông bỏ nha!
“Nói thực ra, muốn cứu Uẩn Đình chúng ta cần có sự hỗ trợ của ngươi, hơn nữa…..” nàng nhìn sang trượng phu bên cạnh, ngữ khí có chút chần chừ, ” Có thể ngươi sẽ phải hy sinh,ngươi… có nguyện ý không?”. Dù sao bọn hắn vẫn là không có quyền yêu cầu nàng, mọi sự phải đẻ chính bản thân nàng tự quyết định mới được.
” Các ngươi cứ việc phân phó, chỉ cần có thể cứu Uẩn Đình, chuyện gì ta cũng đều chịu làm.” Nàng nói đầy quyết tâm, một chút do dự cũng không có.
“Khải Duẫn ngươi có biết không, kỳ thực vạn vật trên đời này vận hành đều phải tuân theo một quy luật nhất định, cùng hoạt động mà không bài xích nhau, hay nói cách khác, các thời đại khác nhau, chẳng qua là ở thời gian khác nhau tiếp tục sự biến hóa mà thôi, cái đích chân chính, chính là không gian, vẫn chưa xuất hiện sự phân cắt, bởi vậy cái gọi là “đệ tam độ không gian” đích thực có tồn tại.
· Chú giải “đệ tam độ không gian” : – thiên giới, nhân giới, địa giới.
Hoặc – Quá khứ, hiện tại và tương lai.
Nàng chỉ tạm dừng lại một chút rồi lại nói tiếp, ” Mỗi ngươi đều là đang tồn tại trong một khoảng không gian, cái gọi là sinh tử tồn vong thực chất do bản thể bị tiêu vong, còn nguyên thần thì bị tách rời khỏi bản thể, sau đó trở thành linh hồn, tiếp theo sẽ do trưởng quản nguyên thần dẫn linh hồn đi, đem nguyên thần đó thu nạp tới An Hồn quán, tái sinh qua một hình thể khác, cũng chính là cái mà nhân loại gọi là đầu thai, một lần nữa chuyển sinh tới Nhân Gian Giới. Sau khi chuyển sinh sẽ lại có một hình thể mới, dung mạo mới. Cho nên chúng ta tính toán đem hồn khách của Uẩn Đình đi, dẫn dắt nó tới một không gian khác”. Đây là biện pháp duy nhất
“Nói cách khác…”, Ti Khải Duẫn đem tin tức vừa thu nạp được suy nghĩ một chút, rồi lần nữa sửa sang lại , ” Có nghĩa là các ngươi định mang theo Uẩn Đình trở lại quá khứ hoặc đi trước tương lai, mang nàng tới một thế giới khác, có phải đúng như vậy hay không?”
“Đúng vậy”, Âu bá phụ tiếp tục mở miệng nói, ” Mới vừa rồi trên đường đi, chúng ta đã tìm cho hồn phách của Uẩn Đình một thân thể mới để tá túc, hiện tại còn chưa kịp an bài cho tốt”.
“Thế còn ta thì phải làm như thế nào?” Sau mục đích an bài,thì nhiệm vụ của nàng là cái gì, nàng chưa có rõ.
” Bởi vì thời gian trên thượng giới khác nhân giới, trên thượng giới một ngày là ở nhân gian giới đã là nửa năm, bởi vậy ở này mới một ngày, lĩnh hồn sứ sẽ chưa kịp đem rời nguyên thần ra khỏi bản thể mang đi, nguyên thần bị đem đi này lại tiếp tục tồn tại trong thiên địa vũ trụ…