- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Bóc Kẹo
- Chương 17: Đâm Vào
Bóc Kẹo
Chương 17: Đâm Vào
Chương 17: Đâm vào
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Trong thang máy không có người, Khương Đường vừa vào đã bị Lâm Uyên đè ép ở trong góc, tay vung một cái vạch áo của cô lên, xoa nắn hai bầu ngực của cô, miệng cũng không nhàn rỗi, lè lưỡi ra hôn môi với cô.
Bàn tay thô to nắm kéo hai viên đậu nhỏ hồng hồng của cô, khô ráo ấm áp rất nhanh kí©h thí©ɧ biến thành hai viên đá cứng rắn nhô lên, Lâm Uyên nâng cằm của cô lên, dễ dàng dùng lưỡi của mình khuấy đảo miệng nhỏ của cô, không ngừng quấy phá, tiếng nước bọt chậc chậc không ngừng phát ra, toàn bộ không gian cực kỳ da^ʍ mỹ.
Khương Đường ở trong l*иg ngực của anh ấn một cái, cuống lưỡi tê dại: "... Sẽ có người... Tới..."
Nơi bọn họ muốn đi lên là tầng cao nhất tòa nhà này, tầng 24, cô còn không biết trên đường đi lên có người nào muốn vào hay không đây.
Tay Lâm Uyên lục lọi trong quần áo của cô thêm một lát, cởi áσ ɭóŧ của cô ra, anh không cởi ra toàn bộ mà để cho áσ ɭóŧ vẫn treo trên người cô.
Toàn bộ cơ thể đều thất thủ, thân dưới còn có một quả trứng rung đang không ngừng giày vò từng thớ thịt, cô đã đi lên cao trào không biết bao nhiêu lần, Lâm Uyên vừa chạm vào đều thấy trong lòng bàn tay toàn là ẩm ướt: "Có người đến không phải em sẽ càng thoải mái hơn hay sao? Ở ngay trước mặt người lạ nghịch em, chỉ sợ da^ʍ phụ như em có thể lắc mông mời người khác cùng cắm vào ấy nhỉ.”
“Em không!”
Lời tuy nói như vậy nhưng thân dưới lại ẩm ướt càng lợi hại, thật giống như thực có người đang đứng ở bên cạnh nhìn bọn họ làm trò đồϊ ҍạϊ .
Có thể, có thể bản chất cô thật sự là một da^ʍ phụ rồi.
Rốt cục nhịn được tới khi lên tới tầng 24, Lâm Uyên miễn cưỡng tách ra khỏi người cô, lúc Khương Đường đi ra ngoài vẫn như cũ rất không có cảm giác an toàn, dù sao môi cô cũng đã bị anh hôn tới sưng đỏ, áo ngực còn treo trên người, núʍ ѵú còn ở dưới lớp áo lông nhô ra hai hạt đậu nhỏ, váy cũng bị anh kéo lên tới bắp đùi, lúc đi bộ còn mơ hồ lộ ra trứng rung bên dưới.
Lâm Uyên mở cửa phòng, đẩy cô vào trong phòng tắm.
Khương Đường đỏ mặt, tay đặt trên eo của anh, kéo quần anh xuống, côn ŧᏂịŧ dữ tợn theo đó bật ra.
“To quá…”
Cô liếʍ môi đỏ một cái, cảnh tượng ở trong phòng ăn giống như yêu đương vụиɠ ŧяộʍ giúp anh tự an ủi vẫn còn lờ mờ ở trước mắt. Khương Đường ngửa đầu nhìn mặt anh, cười đến vô cùng thanh thuần vô hại, tay lại thay anh cởi bỏ qυầи ɭóŧ.
“Đã bắt đầu thèm khát rồi?” Anh không chịu nổi hơi nghiêng đầu, rót thêm chút sữa tắm vào lòng bàn tay, bôi lên thân thể trần trụi của cô, bàn tay lớn ở trên người cô một đường quấy phá, trên bầu ngực trắng mịn đều là bọt sữa tắm, thoạt nhìn còn lớn ra một vòng.
Tuổi tác không lớn mà đã là cỡ C rồi, eo còn vô cùng nhỏ nhắn mịn màng, quanh năm luyện múa khiến cho cặp mông không phải kiểu mềm mại mà vô cùng căng mịn co dãn vểnh cao lên, anh tách mạnh hai quả mông của cô ra, ngón tay theo đà lần mò chui vào trong lỗ nhị.
“A… Chỗ đó không được..."
Khương Đường thở gấp, tay cũng di chuyển không ngừng trên côn ŧᏂịŧ rắn chắc của anh. Cô nhìn cơ thể người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt mình, trước giờ cô cũng chỉ mới nhìn một mình anh, hóa ra một người thoạt nhìn gầy gò như vậy, sau khi cởϊ qυầи áo ra lại có thể có một cơ thể tráng kiện mạnh mẽ như vậy, mang theo một luồng hormone nồng đậm.
Lâm Uyên kéo quả trứng rung ở trong âʍ đa͙σ cô gái nhỏ ra, thứ kia chui vào quá sâu, anh cần mất chút thời gian mới có thể kéo quả trứng rung kia ra ngoài, vừa kéo ra, toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ vốn bị tắc nghẽn chặn lại bên trong liền tràn ra ngoài, nhỏ tí tách xuống hòa vào dòng nước ấm bên dưới sàn nhà.
“Rửa đi.” Anh trầm giọng phân phó.
Đã đến một bước này, Khương Đường đã không còn chút kiêng dè nào nữa, cô duỗi tay lấy chút sữa tắm, lại bị anh hung hăng đâm côn ŧᏂịŧ vào một phát: “Trên vυ" lẳиɠ ɭơ của em nhiều sữa tắm như vậy, không cần lãng phí lấy thêm đâu.”
Ám chỉ quá ư là trắng trợn, Khương Đường không nghĩ nhiều, hai tay xoa nắn hai bầu ngực của mình, thấp kém nhón chân lên, dùng ngực thay cho tay giúp anh tắm rửa cơ thể.
Thịt non cọ xát trên bắp thịt cứng rắn của người đàn ông, ngoại trừ xung đột thị giác ra các giác quan cũng cảm thấy cực kỳ kí©h thí©ɧ. Khương Đường vừa giúp anh vừa cố ý dùng một âm thanh có chút điệu đà nói: “Học trưởng, rửa như vậy có sạch không?”
Lâm Uyên rất ưa thích cử chỉ lẳиɠ ɭơ không biết liêm sỉ như vậy của cô.
Anh đè lại đỉnh đầu của cô, để cô nhìn thẳng vào cái dươиɠ ѵậŧ thô to kia của mình: “Chỗ này chưa rửa."
Khương Đường quỳ xuống, tiếp tục dùng hai bầu ngực lớn của mình nâng dươиɠ ѵậŧ của anh lên, qυყ đầυ đè lên trên buồng ngực của cô, cô giúp anh cọ sát xoa xoa rửa sạch từ đầu tới đuôi một lần.
Dùng hai bầu ngực sữa của mình giải tỏa cho anh.
Lâm Uyên hổn hển hít vào một hơi thật sâu, tay khoác lên trên vai cô, cúi đầu xuống chỉ có thể nhìn thấy cô đang mím mím môi, biểu tình nghiêm túc hầu hạ anh, ý muốn sở hữu và cảm giác thành công đạt đến đỉnh cao.
Anh ưỡn hông lên, dùng chính nhịp điệu của mình để cọ xát côn ŧᏂịŧ với bầu ngực của cô, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng ma sát vào hai bầu vυ", có chút đau, lại có chút thoải mái.
Huyệt nhỏ đã rời khỏi trứng rung hồi lâu lại bắt đầu tràn lan dâʍ ŧᏂủy̠.
Khương Đường thấy anh có vẻ sắp bắn ra, xoay mặt qua, ngậm lấy hai túi tinh hoàn bên dưới của anh, đầu lưỡi liếʍ qua một cái, Lâm Uyên kéo tóc của cô qua, trực tiếp bắn vào trong miệng cô.
Vật lớn dữ tợn vẫn không có xu hướng muốn mềm xuống.
Anh đóng lại vòi nước, cúi người ôm Khương Đường lên, nhanh chân ra khỏi phòng tắm, ném cô lên trên giường lớn, cầm lên bαo ©αo sυ, xé mở lấy thứ bên trong ra.
Lúc Khương Đường nhìn thấy anh cầm lên gói bαo ©αo sυ, du͙© vọиɠ trong nội tâm bị xé mở tối đa, cô chủ động tách hai chân của mình ra đến mức lớn nhất, triệt để để lộ ra âʍ đa͙σ xinh đẹp của mình, đến cả mô thịt nhăn nheo bên trong huyệt nhỏ cũng bị nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
"... Nhanh nhét vào đi anh…”
Lâm Uyên nhìn cử chỉ lẳиɠ ɭơ mời gọi người của cô, gân xanh trên trán nhảy nhảy, nhấc một chân của cô lên, một tay đỡ côn ŧᏂịŧ cắm vào trong huyệt nhỏ của cô.
Hoa huyệt bị trứng rung trêu đùa đã sớm ướt nhẹp, không cần thêm thao tác bôi trơn dư thừa nào, anh rên lên một tiếng, cắm vào nửa cây, lớp màng mỏng còn chưa bị khai phá kết hợp với các thớ thịt tầng tầng lớp lớp đè ép lên côn ŧᏂịŧ của anh, vừa căng mịn lại nóng ướt, sảng khoái đến độ anh tê cả da đầu.
Vừa rồi ở trong phòng tắm anh đã bắn qua một lần, lúc này Lâm Uyên còn có thể nhịn được cảm giác thoải mái muốn bắn sau khi bị âʍ đa͙σ của cô kẹp chặt. Khương Đường lại không dễ chịu như thế, cô lắc đầu một cái, đôi mắt chan chứa sương mù mông lung: "Không được... Lớn quá… Vào không vừa, em ăn không hết —— ."
Cô không kìm nén được kêu lên, Lâm Uyên cắn răng một cái, trực tiếp đẩy cả cây vào, trong nháy mắt có một thứ gì đó bị anh phá tan, hông của anh đè vào miệng âʍ đa͙σ của cô, các lớp thịt nóng hổi tầng tầng lớp lớp đè ép bên trong quá mức tươi đẹp... Lúc này mới thật sự rõ ràng tư vị được đâm hương vật vào trong âʍ đa͙σ.
Anh gầm nhẹ một tiếng, nhìn hỗn hợp chất lỏng trong suốt với máu của lần đầu thấm lên ga giường màu trắng, hai mắt anh đỏ ngầu, ánh mắt nhìn cô gái dưới thân như sói đói:
“Huyệt nhỏ của học muội sao lại chặt như thế, tôi không vào giúp em thì sao nó lỏng ra được đây?”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Bóc Kẹo
- Chương 17: Đâm Vào