Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bộ Xương Khô Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 43: Lão Vu Bà (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nàng ta và Lệ Sa quen nhau trong trạng thái Vu Yêu, nàng ta biết Lệ Sa là một thi vu gầy gò, khô héo, nhưng mà nữ nhân đẫy đà trước mắt này, mặt mày sao lại có chút giống lão vu bà kia thế nhỉ? Âm thanh cũng giống? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

Thiếu phụ váy lụa đen chậm rãi mở miệng nói: "Lam này, cách xưng hô lão vu bà này, sau này xem ra chỉ có ngươi mới có thể hưởng dụng thôi."

Vẻ mặt của Lam biến động kịch liệt, giận tím mặt nói: "Thì ra thật sự là ngươi! Áo Cổ Tư, ngươi thật sự quá đáng giận, ngươi lại xâm chiếm thân thể người sống?! Ta sẽ đánh ngươi!"

"Cái gì?! Không, không, không, ngươi hiểu lầm rồi, đây là cơ thể của ta, này, dừng lại, ôi, đừng đánh vào mặt, dừng lại, ngươi lại đánh ta sẽ trở mặt."

Nhìn Lệ Sa và Lam đánh nhau bốp chát ầm ĩ, An Na còn muốn đi lên giúp đỡ đột nhiên nhớ lại, sau đó dừng bước.

Hai Vu Yêu ngàn năm không dùng ma pháp, mà là tay không đánh nhau như trẻ con, nếu như là đánh thật, An Na dám nuốt luôn cái ghế này.

Quả nhiên đánh một lúc, hai Vu Yêu tóc tai bù xù ngừng lại, nhưng mà Vu Yêu xanh sao gầy gò khô héo tóc tai bù xù, cực kỳ chật vật, mà Lệ Sa tóc tai bù xù đầy đặn nhu nhuận, lại có loại phong tình khác.

Lam vừa tức giận vừa đố kỵ hỏi: "Sao ngươi lại trở thành thế này? Ngươi thực sự đã xâm chiếm cơ thể của người sống?"

Vu Yêu cường đại và vong linh có một loại năng lực, có thể xâm chiếm thân thể của người sống, nhưng người sống sẽ chết, thân thể cũng mất đi hoạt tính, chỉ có thể duy trì hoạt động hai ba ngày rồi bắt đầu thối rữa. Nếu như không phải xâm chiếm, Lam không nghĩ ra cách gì có thể khiến cho một Vu Yêu trở nên sống động như thế.

Lệ Sa mỉm cười rồi hỏi: "Nếu ngươi có cơ hội khôi phục lại cơ thể hoạt tính giống như ta, ngươi sẽ sẵn sàng trả giá thế nào?"

Trong khi Lệ Sa và Lam đang thảo luận về cái giá phải trả, thì An Cách đang tiến về của cánh đồng rêu phát sáng, hắn đã không trở lại nơi này trong một khoảng thời gian dài, cũng không biết tình hình ở đây bây giờ như thế nào rồi.

Cánh đồng rêu phát sáng cách Bất Tử thần điện theo đường chim bay thật ra cũng không xa lắm, chỉ cách một vách đá. Nhưng mà muốn đến đó, thì phải đi qua một cái động dài ngoằng nghèo, cho nên An Cách cũng không thể trở lại một cách tùy ý.

Nguyên nhân lần này trở về, là nếu như cây phát triển thuận lợi, vậy thì cũng đã đến giai đoạn phát triển thứ hai, An Cách phải trở về bón phân và thêm nước. Nếu như không phát triển tốt, vậy thì... thu một loạt nấm.



Tiểu cương thi đi theo phía sau An Cách, một khô lâu đầu trâu cao lớn cường tráng khập khiễng đi theo phía sau tiểu cương thi, giống như một tiểu nữ bộc. Ở hai má lõm vào một cái hốc nhỏ, đây không chừng chính là nguyên nhân mà đầu lâu trâu lại nghe lời như vậy.

Sau khi rẽ trái rồi lại rẽ phải, đoàn người An Cách trở lại cánh đồng rêu phát sáng, tình hình ở đây cũng không có gì thay đổi, bởi vì Phỉ Lâm đã liệt kê khu vực này vào cấm địa, không ai có thể vào.

Khi đến gần cánh đồng rêu, An Cách đột nhiên nhớ tới thứ gì đó, nhìn thoáng qua vị trí ở trong góc, hắn nhớ rõ trước kia nơi này có một khô lâu, bây giờ khô lâu đã biến mất.

Lúc trước pháp sư vong linh chọn một khô lâu mảnh khảnh tới, nhưng lại bị Phỉ Lâm dùng Nhϊếp Hồn Thâm Uyên trực tiếp gϊếŧ chết, một khô lâu rớt xuống, bây giờ thì không thấy khô lâu này đâu.

Hoặc là ai đó đã xử lý nó, hoặc nó đã tự sinh ra linh hồn của riêng mình rồi chạy trốn.

Ờm, không phải là chạy, nó đào một cái hố trong đất trồng cây rồi trốn đi, An Cách vừa mới bước vào trong ruộng, nó đã thò tay túm lấy chân của An Cách, kéo vào trong đất.

Nhưng mà lúng túng chính là, không kéo được An Cách, ngược lại tự kéo bản thân từ trong đất lên.

Bộ lâu mảnh khảnh mạnh mẽ bắn lên từ trong đất, sau đó đánh một quyền về phía má sườn của An Cách.

An Cách đẩy hai tay về phía trước theo bản năng, lập tức đẩy khô lâu mảnh khảnh này bay đi, văng vào trong ruộng, ngã nhào vào một cái cây lớn.

"Ối!" An Cách kêu một tiếng đứng dậy, là một khô lâu trồng rau, nhìn thấy tình trạng cây trồng bị hủy hoại, hắn đã vội đến độ kêu lên một tiếng theo bản năng.

Bất giác phát ra tiếng kêu không quan trọng, quan trọng là một tiếng "ôi" này của hắn lại khiến cho tiểu cương thi hiểu lầm, chạy ra một cái mạnh mẽ đυ.ng vào khô lâu mảnh khảnh vừa mới đứng dậy, lại đánh cho đối phương bay đi.

Khô lâu mảnh khảnh này cực kỳ rắn chắc, tiểu cương thi có thể đυ.ng rớt bắp chân của đầu lâu trâu, nhưng lại không thể đánh nát khô lâu mảnh khảnh, mà chỉ đυ.ng bay, rơi vào sâu trong ruộng, lại tông hỏng một mảnh cây trồng tươi tốt.
« Chương TrướcChương Tiếp »