Chương 45: Những ngày nghỉ tuyệt vời

Tôi cầm đống bim bim với nước uống về thì thấy thằng L với H đang đứng trầm ngâm suy nghĩ gì đó, tôi đặt đồ xuống rồi hỏi chúng nó:

“Chúng mày làm cái gì mà thẫn thờ ra thế?”.

Thằng L chỉ vào phòng tắm rồi nói:

“Mấy đứa con gái đang tắm chung với nhau kia kìa, ước gì… à mà thôi”.

Thằng H vò đầu rồi nói:

“Hay tí ba đứa mình cũng tắm chung cho bọn nó xem”.



Bộp…Bộp…

Bốp…Bốp…

“Lần sau bớt phát biểu liều nha mày”.

Tôi với thằng L tiến gần lại nhà tắm để hóng hớt, thằng H thì đang bất tỉnh nhân sự ở ghế ngồi vì bị tôi với thằng L hội đồng.

Tiến lại hai thằng tôi nghe được sơ sơ một số câu:

“Uồi Linh ơi, sao của cậu nhìn thích thế”.

“Ừ, mình là con gái nhìn còn thấy thích”.

“Cậu cũng đâu khác đâu”.



Thằng L quay sang nhìn tôi:

“Mày có nghe thấy những gì đang nghe không?”.

Tôi trợn mắt nhìn nó rồi gật đầu, được một lúc thì thằng L lỡ đà ngã uỵch xuống, tôi phi ra ghế ngồi bật tivi lên xem như chưa có gì xảy ra cả. Thằng L cũng nhanh chóng đứng dậy rồi chạy theo, nó đến gần tôi rồi lo lắng hỏi:

“Thôi mày ơi, quả này xong cờ mờ nờ dờ”.

Tôi chỉnh đầu nó quay sang thằng H rồi tiếp tục ngồi xem tivi, lúc sau tắm xong, mấy cô gái tiến đến chỗ bọn tôi hỏi:

“Lúc nãy bọn này nghe thấy tiếng ngã ngoài nhà tắm thì phải?”.

Tôi với thằng L chẳng nói chẳng rằng gì rồi đều chỉ tay vào thằng H, lúc sau Ly nó dẫn thằng H đi đâu đó rồi tôi nghe có tiếng…

Bốp…

Tôi với thằng L nhìn nhau cười tủm tỉm, rồi tiếp tục ngồi xem tivi như chưa có chuyện gì xảy ra, lúc sau thằng H mặt đỏ lòm vết tát lại gần bọn tôi hỏi:

“Thế éo nào hôm nay bọn con gái bị làm sao thế nhỉ?”.

Tôi với thằng L ghé vào tai nó nói thầm:

“Đến ngày đấy, mày không bớt nhố nhăng là ăn tẩn tiếp đấy”.

“Ừ đúng rồi đấy, xem tao với thằng D này, ngồi im nãy giờ mới không sao đấy”.



Đến lúc chia phòng đi ngủ thì…

Căn nhà của Linh có đến ba phòng ngủ, lúc đầu tôi đang đinh ninh đôi nào về phòng đôi đấy ngủ, như thế thì à mà thôi. Xong cuối cùng lại ba cô gái một phòng, ba thằng đực một phòng, buồn quá trời.

Vào phòng nhìn mặt hai thanh niên kia tôi thấy chán không tả nổi, cả chúng nó cũng vậy, cứ tưởng tưởng xong lại thành thế này. Ba thằng tôi ngồi nhìn nhau một lúc rồi nói:

“Thôi nhìn éo gì nữa, đem bộ tú ra đây sâm quỳ hay uống nước đi, nhìn mặt chúng mày như nhìn tường ý”.

“Ờ, tao sâm cả đám uống mỗi thằng năm cốc nước nhé”.

“Oke oke, mười cốc luôn chứ năm éo gì”.

Phạch… Phạch…

Tiếng chia bài vang lên…

“Nước thì năm cốc, quỳ thì năm ván nhé, ý thơ là bị hội đồng”.

“Tao lại sợ chúng mày quá, cho chọn nước luôn nhé, không lại bảo uống nước lọc nhạt”.

Vừa mới cầm bài lên phát thằng H đã hét ầm lên:

“Thằng éo nào chia bài tao đen thui thế này”.

Thằng L tủm tỉm cười:

“Ý trời thôi mà”.

Thằng H nó lại gào ầm lên:

“Wtf bài tao, ba ba bốn sáu tám chín mười J K át, đánh kiểu éo gì giờ”.

Thế là ván đầu tiên, thằng H chạy được hai ba lá rồi ngồi im xem tôi với thằng L đánh, và tất nhiên năm cốc nước đầu tiên là của nó rồi. Tôi với thằng L vừa nhìn nó uống vừa cười đau hết cả bụng, to mồm nhất xong lại là đứa bị đầu tiên.

Phạch… Phạch…

Ván hai lại tiếp diễn ra…

Vừa mới cầm bài lên phát thằng H lại gào lên:

“Sâmmmmmmmmmmmmm”.

“Ba thằng át, bắt hộ tao cái”.

Thằng H nhìn tôi cười tủm tỉm:

“Đi lấy nước cho thằng H đi D, ba con hai nè”.

Mặt thằng H bỗng ngắn tũn đi trông thấy, rồi nó ôm mặt than:

“Ý trời”.

Tôi thì vừa cười vừa rót nước:

“Bắt sâm gấp ba mười lăm cốc nhé babe”.

Mặt thằng H bây giờ vừa nhăn nheo vừa uống nước, tôi với thằng L thì cứ ôm bụng cười:

“No chưa mày, uống nhiều thế còn gì, hai chục cốc rồi”.

“Đêm nay H lại mất ngủ cho mà xem, hí hí”.

Vẻ mặt của thằng H khi uống xong mười lăm cốc nước vừa rồi có vẻ hơi thốn, giờ nó đang ôm bụng, chắc tại uống nước no quá nên thành ra thế. Tôi cầm gói bim bim ném vào đùi thằng H nói:

“Đớp đi cho đỡ say nước”.

“Tao gói mày ơi, thằng H ăn làm éo gì, để tao”.

“Bình từ, tao mua cả chục gói đấy lo éo gì thiếu, sợ chúng mày không ăn hết thôi”.

Gói bim bim vừa rồi đã tiếp thêm sức lực cho thằng H để nó tiếp tục ăn hành, kết quả trận sau cũng chả khá khẩm hơn là mấy khi chỉ có tôi với thằng L là đánh được, còn thằng H chạy được một lá xong ngồi im nhìn. Tôi còn phải cầm chai coca bảo thằng H uống thay nước, không sợ nó uống nước lọc nữa nó lại làm sao ra đấy thì mệt.

Chúng tôi đang định chơi tiếp thì có tiếng bước chân rầm rầm chạy vào, rồi giọng cái Thu vang lên:

“Á à bọn này dám chốn chui chốn lủi ăn mảnh nhá, lại còn cờ bạc nữa, thế bây giờ tính như nào hả?”.

Tôi cười nói:

“Thế không nhập hội luôn còn tính cái gì nữa hả mấy cô?”.

“Sáu người sao đủ mà chơi?”.

Tôi cười rồi chỉ vào thằng H:

“Thua ra thắng vào thôi chứ gì nữa, thằng H thua liền tù tì từ nãy đến giờ rồi kìa, ai đó cứu vớt nó đi”.

Thế là Ly nó thay chân thằng H, còn Linh với Thu thì vào đánh luôn vì đánh được năm người. Và tất nhiên là tôi ngồi cạnh Linh rồi còn mấy người còn lại ngồi đầu cũng được, không quan tâm. Thế là từ lúc này bọn tôi lại áp dụng kiểu thua ra thắng vào nên số nước lúc nãy thằng H uống coi như không.

Ván này thằng H nhìn năm bọn tôi đánh, bài ai nấy cũng đều ngang ngang nhau, nên ván này hứa hẹn là căng lắm. Bốc thăm lại lượt đánh thì tôi được đánh đầu tiên, không ngần ngại tôi chạy luôn con ba bé nhất bài mình, Linh là người tiếp theo đánh chặn:

“Bốn”.

“Năm”.

“Sáu”.

“Bảy”.

“Thật hả giời, sao chặn thành một dây rồi thế kia?”.

Lúc này tôi đang phân vân có nên đánh nốt con tám cho đẹp không, nhưng đánh xong bài lại tùm lum lên thì mệt. Nên tôi quyết định đánh con át để lấy lượt luôn.

Thằng L cười:

“Át á, bình tĩnh hai đây hai đây”.

Thu mặt lạnh lùng girl:

“Tứ quý, end game”.

Thằng L quay sang nhìn Thu với một ánh mắt long lanh kiểu như sao nỡ lòng nào làm vậy với nó, thế là thằng H đã được thay chân thằng L vào đánh tiếp.

Trận tiếp theo thì tôi phải ra vì bài tôi đen quá thể, thằng L với H thấy tôi ra thì cứ cười như sặc nước rác vậy. Chả sao cả, nhân lúc bị ra ngoài thì tôi mò gần lại chỗ Linh ngồi, xem ké bài rồi chỉ chỉ các kiểu các kiểu. Ấy thế mà Linh lại thắng thật, nên tôi cũng chả thèm vào đánh, cứ ngồi chỉ chỏ thôi. Mấy ván sau cứ Linh bốc năm lá tôi bốc năm lá, lần nào bài cũng đỏ rực lên, đánh vớ vẩn cũng thắng được.

Thế là những ván sau ván nào Linh cũng nhất, thi thoảng có ván còn nghiêng hẳn vào tôi để hỏi đánh lá nào, cảm giác lúc đó giống phim ngôn tình vãi chưởng.

Đánh bài chán rồi cả đám bảo nhau đem đồ ăn thức uống ra phòng khách xem phim kinh dị, bà cô giúp việc có hỏi:

“Cô cậu làm gì mà chưa ngủ thế, cơm tôi để dưới bếp nhá”.

Bọn tôi bảo cô ấy đi ngủ trước rồi cả nhóm ra bật tivi lên xem phim kinh dị, thằng L ngồi bấm bấm một lúc rồi nó tìm được một cái phim kinh dị được 9,8 sao nên bọn tôi quyết định xem phim đó luôn. Tên phim là gì gì chả rõ nữa, tôi chỉ nhớ mỗi cái đuôi là ma ám.

Hú…Hú…

Nhạc mở đầu phim nghe có vẻ hơi lạnh lẽo hoang vu, nhạc phim thì nghe có vẻ rùng rợn. Đoạn mở đầu có vẻ máu me be bét, có tí cảm giác kinh dị cho người xem. Xem phim thì tiếng mấy nhân vật trong phim hét còn éo to bằng tiếng Ly với Thu nó hét nữa, đau hết cả đầu với hai cô này. Tôi với Linh xem cái phim này thì mặt đúng như kiểu không cảm xúc, cũng chả lạ lắm khi mà bọn tôi còn đánh nhau với mấy cái thứ còn kinh hơn trong phim nhiều nên việc tỏ ra không cảm xúc là phải. Còn hai thanh niên kia thì cứ chờ hai cô kia gào lên là bắt đầu lợi dụng làm điểm tựa cho họ, nhìn là muốn đập cho luôn rồi.



Chả hiểu xem phim xong kiểu gì mà cả đám tự nhiên lăn quay ra ghế sa lông ngủ, thậm chí hình như còn chưa đi đánh răng thì phải. Tôi vẫn còn tỉnh táo nên mò vào tolet đánh răng rồi đi ngủ, cả Linh cũng vậy. Thế là hai đứa tôi đi đánh răng cùng nhau, vừa đánh vừa nhìn nhau cười mà bọt rơi tứ tung bay cả vào quần áo.



Mọi chuyện đều bình thường cho đến khi tự nhiên chúng tôi thấy đói, không hiểu sao luôn, vừa mới đánh răng xong thì thấy đói, một cái cảm giác thật khó tả mà. Linh hỏi tôi có muốn ăn gì không, tôi gật đầu lia lịa ngay, lúc sau Linh vào bếp và bắt đầu trổ tài nấu nướng của mình.

Khịt… Khịt…

Mùi thơm từ trong bếp bay ra làm mũi tôi hít lấy hít để, hương thơm đó làm cho cả hội đang ngủ kia cũng phải bật dậy hóng hớt. Thằng L xồ vào người tôi rồi hỏi:

“Cái đíu gì thơm thế mày?”.

Tôi chỉ vào trong bếp rồi nói:

“Linh đang nấu đấy, ngửi mùi đã thấy ngon rồi, Linh đấy, là Linh đấy”.

Thằng H bĩu môi:

“Lại bắt đầu chương trình khoe à?”.

Thu cười:

“Linh khéo tay đấy nhờ, ai mà lấy được chắc may mắn lắm đấy”.

Ly cũng nói theo:

“Chả vậy, gia đình khá giả, xinh đẹp, ngoan hiền và vô cùng nhiều những thứ tốt khác”.

Mặt tôi lúc nãy bỗng đỏ ửng lên như thùng sơn màu đỏ vậy, mà điều họ nói là đúng, Linh đúng là một cô gái tuyệt vời, khó để kiếm người thứ hai như này thật.

Một lúc sau tiếng Linh vang ra từ trong bếp:

“Ê D ơi xong rồi này vào ăn đi”.

Linh vừa mới dứt lời thì cái đám kia rầm rầm chạy vào còn nhanh hơn cả tôi nữa, thật không thể tin nổi. Linh nhìn cả đám cười:

“Dậy hết rồi cơ à?”.

Cả đám đồng thành:

“Không dậy để thằng D tợp hết à?”.

Còn chưa cho tôi nói tiếng nào chúng nó đã xông vào cầm bát đũa ăn luôn rồi, vừa ngồi ăn bọn tôi vừa ngồi chém gió về tài nấu nướng của Linh, mọi người đều rất vui vẻ cho đến khi thằng H lên tiếng:

“Haizzzz no quá, tí ai rửa bát thế?”.

Tự nhiên lúc này một không gian yên ắng bao trùm xung quanh bàn ăn, mọi chuyện đều đang vui vẻ thì sau lời nói của thằng H cái thì y như rằng, đúng là cái thằng không thấy phát biểu được câu nào ra hồn bao giờ cả, mệt vãi chưởng.

Linh cười nói:

“Để đó mai cô giúp việc khác rửa cho, có gì đâu mà mấy cậu căng thẳng thế”.

Còn thằng H bị tôi với thằng L lôi vào WC đấm tiếp cho chừa tội phát ngôn linh tinh.