"Anh ôm Thi vào lòng. Vuốt lên cánh tay cô để an ủi cô. Cơ thể căng cứng ấy dần thả lỏng rồi say giấc trong lòng Minh. Anh đặt cô từ từ xuống nệm. Thi co người lại run rẩy. Đắp mền lên người cô. Vừa vuốt tay lên lưng Thi vừa thì thầm câu "Em an toàn rồi, không ai làm gì em được cả."
Trích đoạn:
"Lâu đài cho Thi" là một cái tên đẹp cho căn biệt thự nằm ở ngoại ô thoáng mát. Với cổng và tường rào cao như thể tách bên trong ra khỏi đời thực. Người ta bảo, cô Thi này sướиɠ lắm. Được chồng nâng niu như vật báu trên tay. Người ta còn bảo, cô Thi này chảnh. Chỉ vì lấy được chồng giàu nên đâm ra không coi ai ra gì. Một tháng ra ngoài chắc được một lần, mỗi lần ra vào là lại năm sáu ông vệ sĩ. Như thể cô ta quan trọng lắm mà cần được bảo vệ vậy đó. Chuyện của cô ta cũng được các nhà báo đưa tin. Tựa đề luôn là "Nữ hoàng của thiếu gia Nguyễn Nhật Huy", "Chuyện tình cổ tích" hay những mẫu tin giật gân về chuyện tên Huy được đề cập thương vợ thế nào. Nhưng vẫn nên nhớ, tin vẫn là tin, đồn vẫn là đồn. Còn thực hư thế nào thì người trong cuộc mới hiểu rõ được…