Chương 13: Bị bắt gặp đi khám thai

Cô vừa nói vừa vẫy tay về phía bên kia đường.

Một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen chạy qua đây, trước ánh mắt của đồng nghiệp, cô bước lên xe, chiếc xe nhanh chóng biến mất giữa làn xe cộ.

Đồng nghiệp không khỏi thầm lẩm bẩm: “Không phải Liên Thành rất thanh cao sao? Từ khi nào mà đã có bạn trai rồi, nhìn qua còn có vẻ rất có tiền.”

Người có mái tóc ngắn bị hiểu lầm là bạn trai có tiền, cũng chính là Bạch Anh, dừng xe ở trước một bệnh viện tư.

Cô thò người qua giúp Liên Thành cởi dây an toàn, “Tớ giúp cậu một việc lớn như vậy, cậu thật sự không muốn nói cho tớ biết gã đàn ông vô trách nhiệm đó là ai sao?”

Liên Thành đeo khẩu trang vào, mở cửa đi xuống xe: “Chỉ là một tên tra nam khốn nạn, đừng nhắc đến hắn miễn lại khiến cho tâm trạng không vui.”

Bạch Anh ôm lấy bả vai cô: “Tra nam? Thẩm Lệ Xuyên?”

Liên Thành bất ngờ bị sặc nước bọt, buồn bực nói: “Tớ nhìn trông giống người khó quên tình cũ như vậy sao? Sao người nào cũng đều cảm thấy tớ sẽ mặt dày đeo bám hắn không chịu buông vậy?”

Bạch Anh chỉ cười mà không nói, Liên Thành không có khả năng là loại người đó, tuyệt đối là do Thẩm Lê Xuyên ý xấu không chết.

Bạch Anh là bạn tốt từ hồi học cao trung của Liên Thành, đến đại học thì ra nước ngoài để đào tạo chuyên sâu y học, các bệnh viện tư trong nước đa số chính là sản nghiệp của nhà cô ấy.

Liên Thành không có thẻ căn cước, việc khám thai đều phải dựa vào mặt mũi của Bạch đại tiểu thư để giải quyết.

Giai đoạn chuẩn bị và lấy máu trước đó rất suôn sẻ, nhưng khâu cuối cùng lại có vấn đề.

Bác sĩ nhìn giấy siêu âm, thái độ thận trọng: “Trước đó đã từng làm kiểm tra chưa? Tử ©υиɠ của cô bẩm sinh đã không tốt, nếu sảy mất đứa bé này, tương lai có lẽ sẽ không thể có thai được nữa.”

Bạch Anh nhíu mày, tiến lại gần tự mình kiểm tra lại lần nữa, sắc mặt ngày càng nghiêm trọng.

Trong lòng Liên Thành trầm xuống: “Có thể tiến hành làm phẫu thuật được không?”

Bạch Anh bảo bác sĩ ra ngoài, khóa trái cửa phòng lại: “Tớ phản đối.”

Cô nàng đưa ra ví dụ: “Có rất nhiều người thiếu tiền đến mức phát điên cũng muốn được trúng vé số, nhưng vé số chỉ có một tờ, cơ hội chỉ có một lần. Nếu như bỏ lỡ, nửa đời sau cô đơn đau khổ, lại sẽ phải hối hận.”

Liên Thành im lặng.

Cô không quan tâm đến nửa đời sau có khổ hay không, hiện tại nếu như cô không vượt qua được ải này, cô lập tức sẽ phải chết.

“Còn nữa.” Bạch Anh cũng không biết phải giải quyết như nào. “Nếu như chỉ là làm tiểu phẫu phá thai bình thường, bác sĩ tớ tìm được cũng đủ ổn. Nhưng tình huống tử ©υиɠ của cậu phức tạp, từ hình ảnh có thể thấy được nguy hiểm khi làm phẫu thuật là rất lớn, ít nhất phải là do chuyên gia thực hiện.”

Liên Thành hiểu ra, nếu như chỉ là tiểu phẫu thông thường thì Bạch Anh mới có thể giúp cô che dấu.

Nếu kinh động đến chuyên gia, Bạch Anh sẽ không giấu được Lương gia.

“Tên tra nam đó là ai?” Bạch Anh khó tránh khỏi muốn tra hỏi, “Tớ biết quan hệ của cậu và Lương gia phức tạp, nhưng hiện tại có liên quan mạng người, nếu tên tra nam đó có thể chịu trách nhiệm, các cậu có thể tiến tới hôn nhân. Có Lương Văn Phỉ chưa kết hôn đã có thai làm ví dụ ở phía trước, có lẽ Lương gia sẽ không làm gì cậu đâu.”

“Lương Văn Phỉ là Lương Văn Phỉ, tớ là tớ, không thể so sánh.”

Liên Thành bước xuống giường, cơ thể đột nhiên lảo đảo một chút.

Bạch Anh vội vàng đỡ cô, phát hiện tay chân Liên Thành run rẩy, cô không khỏi nhíu chặt mày: “Cậu bị làm sao vậy?”

Sắc mặt Liên Thành trắng như tờ giấy, không trả lời câu hỏi của cô ấy: “Chuyện của đứa bé, tớ sẽ suy nghĩ lại một chút. Hôm nay cảm ơn cậu, còn phải cầu xin cậu giấu chuyện này giúp tớ.”

……..

Cùng lúc đó, Lương Triều Túc ấn nút thang máy trong bệnh viện đi xuống tầng 1.

Lúc sáng, sau khi Liên Thành vừa xuống xe, hắn nhận được điện thoại của mẹ Lương, cảm xúc của Lương Văn Phỉ bị kích động, bụng nhỏ không ngừng đau đớn, thai kỳ của cô ta vốn dĩ đã không ổn nên Lương Triều Túc tất nhiên rất quan tâm.

Vì thế hắn không đến công ty mà lập tức trở về nhà, đặc biệt đưa cô ta đến bệnh viện.

Bệnh viện của Bạch gia nổi tiếng về phụ khoa và sản khoa, luôn nổi danh trong giới thượng lưu, giành được nhiều lời khen ngợi.

Sau khi Lương Văn Phỉ mang thai, Bạch gia đã đặc biệt sắp xếp trưởng khoa trực tiếp phụ trách chăm sóc.

Sau khi kiểm tra xong, Lương Văn Phỉ đi đến toilet.

Cũng rất vừa khéo, cô ta vừa đi ra liền đυ.ng phải Liên Thành đang đứng ở cửa thang máy.

Liên Thân cầm túi xách, chăm chú nhìn màn hình bên cạnh đang chiếu về kiến thức cần lưu ý trong thời gian mang thai. Trên hình ảnh là một thai phụ đang khẽ vuốt ve bụng nhỏ, cô cũng vô thức giơ tay lên.

Lương Văn Phỉ tận mắt nhìn thấy cô khẽ vuốt ve bụng dưới, trong lòng nháy mắt hoảng loạn, đi nhanh qua, kéo tóc Liên Thành: “Sao mày lại ở đây? Có phải mày cũng có thai đúng không?”

Đột nhiên bị đánh úp từ phía sau, Liên Thành không kịp phòng bị bị kéo tóc, khiến cả người bị kéo ngã xuống đất

“Mày mang thai con của ai?” Lương Văn Phỉ vừa ghét hận vừa sợ hãi, lôi kéo cô tra hỏi, “Có phải là của Lê Xuyên không?”

Liên Thành phản ứng lại, xoay người giãy giụa: “Chị điên rồi, tôi làm gì có thai?”

Hai mắt Lương Văn Phỉ đỏ tươi, “Mày còn dám nói mày không có thai? Nếu không có thai vậy thì mày đến khoa sản để làm cái gì?”

Bạch gia là bệnh viện tư, coi trọng phục vụ và sự riêng tư của khách hàng. Phụ khoa và sản khoa được tách riêng ra, lầu 3 là sản khoa, lầu hai là phụ khoa.

Nếu không phải là có thai, người bình thường sẽ không xuất hiện ở lầu 3.

Liên Thành nghẹn lại.

_____________

Chương này do tâm trạng của Lương Văn Phỉ bị kích động nên xưng hô là "mày" nha.