Chương 20

Giờ phút này Thẩm Thời Thâm cảm thấy có chút một lời khó nói hết, đúng thật là cơ thể của anh có thay đổi không nhỏ nhưng mà anh lại cảm thấy phương pháp trị liệu này quá không chân thật, khiến cho anh không có cách nào để thuyết phục chính mình tin vào nó.

Anh nhìn vào mắt của Bạch Vãn Vãn: "Cho cô một cơ hội để bịa chuyện đấy."

"..." Anh không cần nói thẳng ra như vậy đâu, cảm ơn.

Vì thế Bạch Vãn Vãn cũng bắt đầu bịa chuyện: "Cái này là một phương pháp tu thân dưỡng tính(*) của Đạo gia, thật ra là cùng một nguyên lý với phương pháp luyện Thái Cực để tăng cường sức khoẻ mà bình thường các ông bà hay tập, chẳng qua là phức tạp hơn so với phương pháp đấy một chút mà thôi… Anh đừng nhìn tôi như vậy, thật sự, tôi thề với trời đấy!"

(*) Tu thân dưỡng tính: tu luyện cơ thế, nuôi dưỡng tính cách.

Ánh mắt của Thẩm Thời Thâm thâm thúy, bởi vì đuôi mắt trời sinh hơi cong lên nên luôn cho người khác cảm giác trong mắt anh luôn mang theo vài phần ý cười như có như không, đi với biểu cảm thâm trầm của anh thì có vẻ hơi dọa người.

Bạch Vãn Vãn nghĩ đến trên tay anh có kịch bản, tự nhiên cảm thấy hơi chột dạ.

Đúng thật không dễ lừa gạt chút nào!

"Nếu không thì như vậy…" Dưới ánh mắt của đối phương, Bạch Vãn Vãn cảm thấy áp lực nặng như núi, thương lượng nói: "Dù sao hiện tại cơ thể ốm yếu của anh cũng cần phải điều trị, anh thấy phương pháp mà tôi vừa mới dạy cho anh cũng không hề làm cơ thể anh tổn thương đúng không? Vậy thì trở về mỗi ngày anh ngồi thiền một giờ, luyện tập hít thở, cho đến khi cơ thể của anh thật sự trở nên khoẻ hơn, không còn nghi ngờ nữa thì anh hãy liên hệ với tôi, tôi lại dạy cho anh cách kế tiếp, được không?"

Thẩm Thời Thâm im lặng, nhưng ánh mắt vẫn dừng ở trên người cô.

Bạch Vãn Vãn bị anh nhìn chằm chằm đến mức da đầu tê rần, mẹ anh không dạy nhìn chằm chằm con gái nhà người ta là mất lịch sự à?

Nhưng lúc này không thể nói ra được.

Thật lâu sau, lâu đến mức Bạch Vãn Vãn sắp không nhịn được nữa mà đứng dậy khởi nghĩa vũ trang(*) , cô nghe được Thẩm Thời Thâm nói: "Được."

(*) Đứng dậy khởi nghĩa vũ trang: ở đây chỉ đứng lên phản kháng bằng vũ khí là lời nói.

Phù… Bạch Vãn Vãn thở phào nhẹ nhõm trong lòng, vừa nãy đầu óc cô bị kẹp cửa mới có thể thấy người đàn ông này đáng yêu!

"Vậy…" Bạch Vãn Vãn nịnh nọt cười, "Việc rót vốn…"

Vừa nói đến chuyện tiền, Thẩm Thời Thâm lại nắm giữ quyền chủ động, anh đứng dậy, đi giày, nhàn nhạt nói: "Tài chính sẽ chia làm ba đợt rót vào, cụ thể thế nào thì phải xem biểu hiện của cô."

Bạch Vãn Vãn vội nịnh nọt: "Sugar daddy yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ biểu hiện tốt đẹp, làm ngài hài lòng 100%."

Thẩm Thời Thâm: "..."

Anh nhịn rồi lại nhịn, nhịn đến mức bắt đầu ho khan mới giữ được phong độ để không nói ra câu cút đi.

"Vậy…" Trước khi đi, Bạch Vãn Vãn lấy di động ra, liều chết xin xỏ:

"Thêm WeChat được không?"

Thẩm Thời Thâm không có từ chối.

Sau khi kết bạn thành công, Thẩm Thời Thâm không chút do dự sửa ghi chú cho tên của cô thành: Người phụ nữ lừa đảo.

Bạch Vãn Vãn cũng rất ăn ý mà sửa: Cẩu kim chủ.



Bạch Vãn Vãn đã đạt được mục đích, cũng không ở lại lượn lờ khiến anh ngứa mắt nữa, tự biết điều cút đi.

Thẩm Thời Thâm lại không nhẹ nhàng được như cô, lúc này mà anh không cảm giác được Bạch Vãn Vãn có vấn đề thì đúng là sống phí thời gian rồi.

Nhưng mà chỗ không thích hợp là chỗ nào thì lại không nói nên lời, thật ra kiếp trước anh rất ít khi tiếp xúc với cô, cũng không hiểu biết cô, chỉ biết cô là người của Lãnh Dạ, lúc trước bị Lãnh Dạ coi như là thế thân, sau lại khiến cho Lãnh Dạ điên đảo tâm trí, hình như còn đường tình cảm của hai người cũng rất gian nan gập ghềnh.

Tự hỏi một lát, anh gọi Chu Nham tiến vào, chuẩn bị bảo anh ta đi điều tra những việc mà Bạch Vãn Vãn đã trải qua cùng với tình huống khi tiếp xúc với Lãnh Dạ.