Chương 32: Bạn gái cũ -Rắc rối tái sinh!!
♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
9h30" tối ngày hôm sau...
-Alô... Ai vậy?? -hắn
-Ken ơi, em Mia nè... Anh nhớ em không?? Em sắp về Việt Nam với anh rồi á!! -đầu dây bên kia, giọng nói dịu dàng của một người con gái được vang lên (ờ thì dịu dàng :>)
-Mia....à... Vậy à? Thế chừng nào cô về!?? -hắn giọng trầm xuống
-Em cũng không biết nữa... Sớm thôi mà!! Anh phải chờ em đó nha.. lâu rồi không gặp anh, em nhớ anh quá!! -Mia (Sao ko đi luôn đi bà -_- về làm gì?? =.=)
-À...ừ.. không còn gì thì tôi cúp máy!! -hắn lạnh nhạt rồi cúp máy cái rụp
↭↭↭↭GTNV phản diện↭↭↭↭
*Mia* Dương Ngọc Bảo My: 16t, xinh thì cũng có đó, nhưng tính tình đỏng đảnh, ích kỉ, da trắng, mái tóc dài xõa ngang lưng, màu nâu vàng, là con gái út của chủ tịch tập đoàn lớn thứ 5 cả nước. Hồi xưa là người yêu cũ của hắn nhưng vì ham muốn có người con trai mới, giàu có(vì khi xưa, tập đoàn nhà hắn chỉ ở mức giàu bình thường chứ ko siêu giàu như bây giờ), đẹp trai hơn hắn nên đã nói lời chia tay hắn rồi bay qua Mỹ định cư đến bây giờ...
↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭
-Ai gọi mà mặt anh căng vậy?? -nó từ trong phòng tấm đi ra, hỏi
-À, lộn số thôi mà!!! -hắn
-Ờ vậy thôi mình đi ngủ đi!! Cơ mà anh nằm sô pha... Ok -nó leo lên giường rồi quay qua chỗ hắn cười, nói
-Ơ...gì kì vậy?? Anh muốn chung giường với em cơ!! -hắn vờ khóc
-Ngủ đi, ngủ đi!! Khuya rồi chồng ơi!! -nó cố ý nói lớn rồi tắt đèn, phóng nhanh lên giường, kéo mền che khuất cả đầu để hắn ngồi đó uất ức nhưng cũng không làm được gì nên ngậm ngùi chấp nhận :>
-Vợ ngốc!! Sáng dậy biết tay anh -hắn cười, nằm xuống rồi tròn giấc cho đến sáng hôm sau...
↭↭↭Tua nhanh ạ >< tả quài mệt lắm :3↭↭↭
Ngày hôm sau...
Tại căn -tin trường....
-Khanh cute~~ hình như nay lớp em có học sinh mới nữa hay sao ý!?? -Như vừa hút sữa vừa nói
-Trường này riết rảnh nhợ!! Làm gì nhận học sinh mới quài vậy?? Ngay lớp mình nữa mới ghê chớ -Minh Anh
-Đâu liên quan đến tụi mình đâu!? Lo chi xa hả mấy đứa... Ăn đi :3 -nó
-Ờ nhỉ!! -Lam
........"Tùng...tùng..." Tiếng trống vào học được vang lên, tất cả học sinh đều tập hợp về lớp của mình, nên đâu ai biết rằng...trước cổng trường, một chiếc mui trần màu trắng sang trọng, bước xuống là một cô gái với mái tóc nâu vàng, trên miệng còn nở nụ cười ranh ma khiến những người xung quanh như lạnh sống lưng, từ đó mà tiến thẳng vào bên trong trường, rồi nhanh chóng đứng ngay trước cửa một lớp học...lớp 11A1
-Học sinh... Đứng!! -nhỏ lớp trưởng
-Các em ngồi xuống đi!! -cô Lan -Hôm nay chúng ta lại cùng đón thêm một bạn học sinh mới từ nước ngoài về nước...
-Bạn nữ nữa hả cô -nam sinh 1
-Cho bạn đó ngồi đây nha cô -nam sinh 2
-Im lặng!! Sao lần nào có học sinh mới các em cũng hăng hái quá nhợ!! -cô Lan cười -Thôi, vào đi em...
-Hi, chào các bạn! Mình tên là Dương Ngọc Bảo My, mình từ nước ngoài mới về nước nên còn lạ lẫm, mong các bạn giúp đỡ mình nha -nhỏ My giới thiệu rồi nở nụ cười thiên thần của mình làm ngây người mấy thằng con trai trong lớp
Về phần tụi nó và tụi hắn, khi nghe đến cái tên Dương Ngọc Bảo My ấy thì đồng loạt Bảo, Tuấn Anh và hắn đều ngước mặt lên nhìn, tụi nó thấy thế nhưng cũng chả làm gì, chỉ hơi ngạc nhiên đôi chút vì sự phản xạ bất ngờ này của tụi hắn... Như ngồi phía sau, chứng kiến được tất cả các hành động của tụi hắn cũng như sự xuất hiện bất ngờ của người con gái đứng phía trên nên cũng đã hiểu ra được phần nào...
-Dương...Ngọc... -Bảo nhép môi
-Bảo...My... -Tuấn Anh
-Mia....!? -hắn nói, mắt vẫn không ngừng nhìn về phía người con gái đó, nhưng ẩn sâu trong đôi mắt đó hình như có vài tia...tức giận
-Hả!?? Mia...?? -Lam và Minh Anh đồng thanh
-Anh Quân... -nhỏ My tươi cười rồi chạy về phía hắn (thấy ghét -_-) -Em về rồi đây!!
-Ờ~~~ -hắn (anh quá phũ :3 cơ mà em thích :v)
-Em ngồi đây với anh nha!! -nhỏ My
-Chỗ này có người rồi!! Xin lỗi, cảm phiền cô qua chỗ khác ngồi -hắn lạnh nhạt
-Anh ngồi với con xấu xí, quê mùa này à?? Anh đuổi nó đi đi, em mới là người ngồi chỗ đó chứ !!-nhỏ My lấy tay chỉ vào mặt nó, cười khinh
-Này bạn gì ơi, bạn mới vào mà sao bạn thô lỗ quá vậy?? Bạn có bị điếc ko? Chỗ này có người và người ngồi ở chỗ này chính là tôi... Ok!! -nó
-Cô... Cô có quyền gì mà dám nói với tôi như thế!?? Tôi nói cho cô biết...tôi là bạn gái của anh Quân đấy -nhỏ My vênh mặt
-Cô là bạn gái anh ấy!? Mạnh miệng vậy? Cô là bạn gái thì tôi là vợ chưa cưới đây này!! Cô ngây thơ hơn tôi tưởng nhỉ! -nó
-Cô nói láo!! -nhỏ My -Anh, con đó nó nói xạo phải ko anh? Em mới là bạn gái của anh. đúng chứ??
-Ừ... Cô là bạn gái tôi... -hắn
-Hờ, cô thấy chưa!! Tôi đã nói là.... -nhỏ My chưa kiệp nói hết câu thì đã bị hắn chặn họng (ngu nè con :>)
-Khi xưa thôi... Bây giờ, Khanh đây mới chính là bạn gái cũng như là vợ chưa cưới của tôi!! -hắn nhếch môi
-Anh... -nhỏ My
-Thôi, các em ổn định chỗ ngồi đii!! Đừng nói chuyện nữa... Chúng ta bắt đầu bài mới của hôm nay... -cô Lan
-Dạ.... -đồng thanh (đúng lúc nhợ :3)
Nghe cô nói thế nên nhỏ My tức giận, bước từng bước chân mạnh bạo đến chỗ ngồi của mình. Nhỏ thầm nhủ rằng sẽ trả thù nó và giành lại hắn để nuốt trôi đi cục tức cũng nổi nhục nhã mà hắn và nó đã cùng làm cho nhỏ nhân ngày ĐẦU TIÊN ĐẾN LỚP (không nhục mới lạ =]] )
"Nguyễn Ngọc Đoan Khanh... Bằng mọi giá nào, tao nhất định sẽ giành lại anh ấy từ tay mày!!! Chờ đi.... Con ranh..!!"
♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡