Chương 3: Gia sản 1

An Nhiên, nữ, năm nay 23 tuổi, là một game thủ chuyên nghiệp, tên trên mạng là tên thật của cô, cô đang suy nghĩ miên man không biết chuyện gì đã xảy ra.

Theo trí nhớ của cô, sau khi thành công trong việc tiêu diệt con bạch long, cô bị phục kích, và đồng quy vu tận với kẻ thù sau khi ăn hết thức ăn. Do đó cô nên chết đi và hồi sinh lại trong game, nhưng khi tỉnh dậy, cô lại đang ngủ trong một căn lều màu trắng với một tấm chăn dày bên dưới, và môi trường xung quanh hoàn toàn xa lạ.

Hơn nữa, tuy rằng đang nằm trên thảm lông rất mềm mại, nhưng vẫn không giấu được sự thật trong lều không có giường!

An Nhiên tự nhéo mình 1 cái nhận thấy cơn đau vô cùng chân thật hoàn toàn khác với cảm giác trong game đang chơi. Cô thử gọi ra hệ thống của game “Thần Tích” nhưng thử cách nào cũng không thấy phản hồi.Nhìn xuống chiếc váy đang mặc nó là 1 bộ quần áσ ɭóŧ bằng da và cực kì ngắn giống như để tiết kiệm nguyên liệu vậy.

Tình cờ sao trong phòng có 1 chậu nước , An Nhiên chạy đến soi mình qua mặt nước , phát hiện thấy ảnh ngược trên mặt nước là một cô gái trẻ giống cô như đúc. Nhưng mặt lại rất non mềm, như khuôn mặt của cô khi 18 tuổi.. Đến hiện tại cô chỉ có thể nghĩ ra được một lời giải thích- cô đã xuyên không đến một nơi đặc biệt nghèo khổ rồi.

Chưa bắt đầu cuộc sống mới , An Nhiên đã không nhịn được mà hoài niệm về những tháng ngày vui vẻ vung tiền như rác trong game. Đặc biệt là bộ đồ đắt đỏ cô đã bỏ nhiều công sức tìm kiếm để có thể ghép lại với nhau rất thời trang và dễ sử dụng. Nhìn lại trang phục trên người chỉ là vài miếng da được ghép lại đơn giản với nhau thật là khác biệt a. Cô lo lắng không dám hoạt động mạnh sợ rằng sẽ làm rớt vài miếng da bên dưới.

Bỗng nhiên bên ngoài lều trại vang lên tiếng cãi nhau. An Nhiên nhận thấy mình không có chút kí ức nào của thân thể này , vì vậy cô quyết định ra ngoài tìm người hỏi thăm tình hình.

**

Bên ngoài lều trại, một chàng trai trẻ đang tranh luận cùng 1 cụ già. Hai người đều mặc bộ đồ da, trông số lượng da thiếu đến thảm thương. Cụ già có bộ râu trắng lớn, trên mặt tràn đầy nếp nhăn. An nhiên bỗng suy nghĩ nếu ở ngoài đời thời hiện đại thì dù ông lão này có ngã là vỡ bình sứ thì chàng trai kia cũng không có lí do để nói được gì.

Ở phía xa đó cuộc cãi vã vẫn tiếp tục.

Chàng thanh niên mặt mũi đỏ bừng “Thiện, tôi tôn trọng ngài là cựu thủ lĩnh của bộ tộc, từ trước đến nay luôn sẵn sàng làm những việc theo mệnh lệnh của ngài. Không chỉ tôi mà những người khác trong bộ tộc cũng sẵn sàng làm những việc theo ý của ngài. Nhưng lần này, tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa. Tại sao lại giao vị trí thủ lĩnh bộ tộc cho một cô gái tóc vàng? Cô ta chỉ là một người sử dụng thủy hệ không hề có sức mạnh tấn công! " ông già râu trắng tên Thiện thở dài nói “ Ta từng nói rất nhiều lần trong vòng 3 năm Nhiên sẽ dẫn dắt bộ lạc chúng ta sống một cuộc sống hạnh phúc đầy đủ”

An nhiên dựng lỗ tai lên chăm chú lắng nghe, trực giác của cô nói rằng người tên “ Nhiên” mà ông lão râu trắng kia nói chính là cô- một người sử dụng năng lực hệ thủy không có sức tấn công ư?

An Nhiên chợt cười thoải mái, nếu là người chơi quen cô trong “Thần tích” sẽ không bao giờ có suy nghĩ đó.

Chàng trai trẻ kia nhếch miệng lộ ra vẻ cười trào phúng “ Ba năm? Ha ha, hiện giờ đã qua 2 năm từ khi người trao quyền cho cô ta, chẳng lẽ trong 1 năm cô ta có thể đạt được mục tiêu kia sau. Thiện, người và ta đều biết mục tiêu này xa vời đến thế nào”

“ Mọi người trong bộ lạc luôn mong muốn có một cuộc sống no đủ, vì thế chúng tôi luôn tuân theo mọi mệnh lệnh của thủ lĩnh mới. Thế nhưng người xem chuyên gì đã xảy ra? Lương thực mà chúng ta vất vả trồng trọt lại bị bộ tộc khác cướp mất, người già và trẻ nhỏ trong bộ lạc sinh bệnh cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn họ bị dày vò. Nếu có thể chịu đựng được thì sẽ sống còn không thì chính là cái chết. Người xem so với trước kia lúc ngài dẫn dắt thì có khác gì nhau?”

“ Ấy chết, ta nói sai rồi, phải là còn không bằng so với khi ngài lãnh đạo. Ít nhất người làm việc luôn ổn trọng, sẽ không yêu cầu chúng ta đi săn cùng người cuối cùng lại bị thương nặng thậm chí hôn mê bất tỉnh” .

Trên mặt Thiện hiện lên một tia giãy giụa, có chút do dự, bàng hoàng “ Ta cũng không biết chuyện này phải nói như thế nào. Nhiều lúc chính ta cũng có chút hoài nghi. Nhưng ta có thể đảm bảo cho ngươi , vì để kiểm nghiệm lời tiên đoán, không muốn để mọi người phải chứng kiến thất bại ta đã hiến tế 3 năm sinh mệnh và vẫn nhận được kết quả Nhiên chính là cứu tinh của bộ tộc ta”.

Tiên đoán, chẳng lẽ là nhà tiên tri? An Nhiên nhướng mày, có lẽ trong game mới này có nhiều loại nghề nghiệp. Chà, đây có lẽ là trò chơi quản lý.

“Thiện!” chàng thanh niên có chút yếu đuối suy sụp “ ta không mong chờ lời tiên đoán có thể thành sự thật, ta chỉ mong có thể ăn no sáu phần thì đã quá hài lòng . Nhưng những điều đang xảy ra bây giờ khiến tôi vô cùng tuyệt vọng ngài có hiểu được không!”

Thiện chăm chú nhìn trang trai với giọng điệu cứng rắn kiên định nói “ Ta không hiểu mọi chuyện là như thế nào. Nhưng ta biết dự đoán của ta chưa bao giờ sai. Nguyên xin ngươi hãy tin tưởng ta kiên nhẫn đợi thêm 1 năm nữa.”

“ Ta không thể chờ thêm được nữa” Nguyên lẩm bẩm một mình “ Bộ lạc từng có gần 500 người, những năm này hơn 400 người liên tục rời đi. Không có đủ nhân lực để trồng trọt, không có lực lượng để săn thú, trong bộ lạc người có năng lực dị năng ngày càng ít . Chẳng bao lâu nữa bộ lạc sẽ không thể tồn tại và dần suy tàn .”

“ thực xin lỗi ngài, Thương bộ lạc gần đây đã cho người đến nói nếu ta nguyện ý có thể chuyển đến Thương bộ lạc để sống. Nghe nói Thương bộ lạc gần biển hằng ngày lượng tôm cá đánh bắt được cũng không ít có thể ăn no năm phần.”

Trước khi rời đi , Nguyên nhìn ông lão một cái đầy sâu sắc “ Ta không sợ vất vả, nhưng không thấy được hy vọng nào cho tương lai khiến ta rất sợ hãi. Ta không phải chỉ có một mình, còn đệ đệ đang cần ta nuôi sống. Người luôn là người lãnh đạo tốt, nhưng đáng tiếc việc ngài từ chức là một quyết định sai lầm.”

Thiện thở dài.

Trừ bỏ thở dài, hắn không biết còn có thể làm cái gì. Hắn không có giữ Nguyên ở lại, bởi vì bây giờ chính hắn cũng cảm thấy mê mang.