Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bó Hoa Mùa Xuân

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit & Beta: Calcium

31.

Nhà thiết kế lần đầu tiên được “hưởng” thiên phúc của chủng tộc con lai, mở khóa các loại tư thế.

Nam thần đúng là thực tủy biết vị.

Đến mức hậu huyệt nhà thiết kế muốn khép cũng khép không được, phun ra dịch trắng đυ.c, muốn rời đi.

Lại bị nam thần ôm về chỗ.

Nam thần lật nhà thiết kế mềm mại lại, tách ra hai chân mà nhà thiết kế đang cố khép lại, từ phía chính diện đâm vào.

Nhà thiết kế đỏ bừng mặt, mềm mại hừ hừ một tiếng.

Mệt đến mức muốn ngủ luôn, nhưng vẫn bị người kia ôm eo nhanh chóng kí©h thí©ɧ đâm vào rút ra.

Đôi tay vô lực bao lên bả vai nam thần, đầu v* sưng đỏ bị l*иg ngực rắn chắc của đối phương cọ xát.

Hậu huyệt mềm mại liên tục bị đâm vào chỗ mẫn cảm, một trận cảm giác run rẩy co rút.

Lại lần nữa bị cắm bắn.

Bắn đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

32.

Ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim chóc chíp chíp chíp.

Nhà thiết kế chẹp chẹp miệng, trở mình.

Ngay lập tức cảm giác nhức mỏi hoa mắt truyền tới.

Những tưởng bản thân thiết kế nội y tình thú bao năm nay.

Bước qua bao chướng ngại, chưa bao giờ bị ngăn trở.

Tri thức chính là sức mạnh.

Nhưng mà đã tích lũy nhiều tri thức như vậy rồi.

Đêm đầu tiên vẫn bị làm cho không lật nổi người.

Vẫn bị nam thần áp chế tuyệt đối.

Nam thần là một thân xử nam, không hề nương tay chút nào.

Thiếu chút nữa là bị làm đến mức trĩ luôn rồi.

33.

Tối qua lúc mà cậu sắp ngất tới nơi thì cố gắng gượng tinh thần bảo nam thần đưa cậu về nhà.

Lên trên xe xong thì liền bất tỉnh nhân sự.

Lại nhớ tới chuyện lần trước của Càn ca.

Làn da trần trụi mềm mại chịu khổ.

Điều hòa chỉnh độ ấm vừa phải, không lạnh cũng không nóng.

Nếu không phải eo vô cùng đau thì chính là mông càng đau hơn.

Cậu thật sự muốn thu hồi lại các giác quan.

Cậu không dám nghi ngờ vì sao Càn ca và Tiểu Khai lại đột nhiên làm nhau nữa.

Nam thần và cậu cũng là nói làm liền làm thôi.

Hoàn toàn không có một chút dấu hiệu nào.

Bị làm nói đến là đến thôi.

34.

Ở trên giường mấp máy một lúc lâu, nhà thiết kế lúc này mới phát hiện trong phòng không có ai.

Nam thần không có ở đây?

Thế mà không ở lại ngủ với cậu??

Rút chim vô tình???

Nhà thiết kế cuộn chăn bọc mình lại thành cái chả giò chiên.

Thâm trầm mà suy nghĩ.

Chóng mặt quá.

Thở cũng thấy nóng như lửa đốt.

Thân thể nhà thiết kế còn chưa kịp đỡ đau đã phát hiện mình sốt rồi.

Thế mà người lăn lộn cậu thành thế này lại không có ở đây.

Xong việc liền chạy.

Nhà thiết kế tức khắc thấy ủy khuất kéo chăn cao che qua mặt.

Quả nhiên, những người nào lớn lên đẹp trai đều tra cả.

Nam thần càng là tra nam trong đám tra kia!

35.

Nam thần tra nhất trong đám tra nam rất sớm đã xuất hiện.

Trong lúc nhà thiết kế đang ngủ thì xắn tay áo, rất hiền tuệ mà dọn dẹp nhà cửa cho nhà thiết kế.

Căn hộ của nhà thiết kế cũng được kế thừa khả năng thiết kế của cậu, phong cách đến mức phóng đãng không kiềm chế nổi.

Bừa bộn như ổ chó.

Nam thần có bệnh sạch sẽ nhẹ, mạnh mẽ sửa sang ổ chó lại thành nhà cho người ở.

Xong việc lại tiếp tục hiền tuệ mà ra ngoài mua đồ ăn.

Về nhà liền nấu một nồi cháo, để phần lại một nửa cho nhà thiết kế.

Một nửa khác thì mang ra viện cho ông chủ.

Ông chủ vẫn suy sút như cũ.

Nhìn thấy nam thần cũng không phản ứng nhiều, mà chỉ sâu kín nhìn ra ngoài cửa sổ.

36.

Nam thần kéo ghế dựa ra ngồi chăm sóc ông chủ.

Trong lòng lại nhớ thương tới nhà thiết kế hãy còn ngủ ở nhà.

Tuy rằng đối phương thật đen tôi, thật cầm thú.

Nhưng dù sao thì mình lại làm ra chuyện càng cầm thú hơn.

Ngẫm lại liền xấu hổ.

Hai má nam thần ửng đỏ như quả táo tây.

Ông chủ trầm mặc quay đầu lại, định nói với nam thần chuyện xuất viện.

Bất thình lình lại nhìn thấy một dấu hôn cực lớn trên cổ đối phương.

Tức khắc lại lâm vào trầm mặc, vô lực ngoảnh đầu quay lại nhìn ra ngoài cửa sổ.

37.

Nam thần ngồi ngây ngốc ở bệnh viện không bao lâu liền chạy về căn hộ nhà thiết kế.

Anh hơi lo lắng.

Cầm chìa khóa căn hộ.

Đến tiệm mua thuốc.

Anh trở về căn hộ.

Mới vừa đẩy cửa ra thì nhìn thấy nhà thiết kế đang ghé vào trên bàn, ăn từng miếng cháo nguội trong bát.

Nam thần lập tức đi đến lấy chiếc muỗng ra khỏi tay đối phương.

Nhà thiết kế nhìn thấy nam thần, mắt lập tức sáng rực lên, nhưng khi đối phương giật chiếc muỗng khỏi tay mình thì mặt mũi nhăn lại.

Mày cậu nhăn nhó, trên mặt vẫn còn đỏ do phát sốt.

Một nhúm tóc ướt mồ hôi dán lên trên trán.

Đến cháo mà tra nam thần cũng không cho cậu ăn.

Thật quá đáng!

38.

Nam thần nhìn khuôn mặt nhà thiết kế đỏ không bình thường.

Sờ lên trán cậu.

Quả nhiên nóng đến bỏng tay.

Ôm lấy nhà thiết kế đang cực nóng và mềm oặt vào trong l*иg ngực.

Ôm nhà thiết kế trở về phòng.

Nhà thiết kế gian nan mà với tay về phía chén cháo, âm thanh khàn khàn nói: “Đói, muốn ăn cháo.”

Nam thần liền trở nên mềm nhũn.

Cầm lòng không được mà hôn hôn lên trán nhà thiết kế: “Lạnh, đợi tôi hâm nóng rồi cho em ăn.”

Nhà thiết kế mơ hồ nhìn vào mắt nam thần.

Túm cổ áo đối phương xuống thấp nói thêm: “Muốn ăn thịt.”

“Ừm, có thịt.”

39.

Nhà thiết kế muốn thịt, nam thần liền thêm thịt.

Đổ nồi cháo lạnh tanh đi.

Nam thần cắt ức gà thành các sợi mỏng, ướp với muối.

Nấu một nồi cháo trắng, được một lúc mới cho gà vào nấu cùng,

Thêm gừng băm, thêm muối, nấu tiếp.

Trong lúc chờ cháo hoàn thành thì vòng lại vào trong phòng.

Cho nhà thiết kế uống nước ấm.

Nhà thiết kế mơ mơ màng màng nhìn mặt nam thần.

Lông mi đối phương vừa dài vừa cong.

Nhà thiết kế đang bệnh nhưng vẫn không thể áp cái bản tính Teddy xuống được.

Chính là cậu liền kéo nam thần xuống trêu đùa mấy chuyện hư hỏng.

Nhất định phải hôn lên hàng mi dài của đối phương.

40.

Mặt nam thần đỏ bừng cả lên.

Dù sao thì trước cái ngày hôm qua.

Anh vẫn còn là một tiểu xử nam ngây thơ mà.

Vừa mới khai trai nên định tính còn chưa cao.

Bị nhà thiết kế hôn cho vài cái.

Liền đè đối phương xuống giường hôn một hồi.

Nhà thiết kế đầu nặng trịch choáng váng, thiếu chút nữa là bị sắc đẹp hại chết rồi.

Nam thần dém chăn cho nhà thiết kế rồi đi ra ngoài ngao cháo.
« Chương TrướcChương Tiếp »