Chương 12: Tôi là người không đáng tin sao?

Trước khi đọc được lời bày tỏ đột ngột của Giang Tống Kiệt, Ninh Hạ vẫn cho rằng anh ta là một chàng trai rất khá. Xét về ngoại hình tuy anh ta không phải quá xuất sắc nhưng cũng được coi là ưa nhìn, cao ráo; về tính cách tuy cô mới chỉ tiếp xúc một vài lần nhưng cảm nhận được anh ta là người tốt. Cô không ngờ ban ngày bắt gặp anh ta đi với một cô gái, đến tối thì nhận được tin nhắn tỏ tình của anh ta. Ninh Hạ có cảm giác như mình bị trêu đùa. Tuy rằng có chút khó chịu lẫn thất vọng nhưng cô chỉ hỏi lại anh ta một câu như vậy để xem phản ứng của anh ta trước. Nhưng câu trả lời của Tống Kiệt khiến Ninh Hạ không biết có nên tin hay không:

- À, cô ấy là em gái của tôi, không phải là bạn gái. Tôi vẫn đang độc thân.

Vì lúc buổi trưa gặp nhau ở nhà ăn, Ninh Hạ từ đầu đến cuối không mấy để ý đến thái độ của cô gái kia. Chỉ có lúc rời đi vẫy tay chào Tống Kiệt có ý quay sang chào cả cô gái kia nhưng thái độ của cô ta không mấy thân thiện. Nói đúng hơn là nét mặt của cô ta thể hiện rõ sự khó chịu. Điều đó khiến Ninh Hạ càng tin rằng giữa họ phải có mối quan hệ không đơn giản như anh trai - em gái. Vì vậy cô lại nhắn:

- Vậy sao? Tôi lại có cảm giác cô gái bên cạnh anh không nghĩ như vậy đâu.

Tin nhắn của Ninh Hạ khiến cho Tống Kiệt phải khựng lại. Đúng là không thể coi thường được giác quan thứ sáu của con gái. Cho dù thời gian gặp nhau không lâu nhưng Ninh Hạ đã nhận ra thái độ của Lưu Sơ Ảnh. Anh biết nếu bản thân muốn theo đuổi cô thì chuyện của Lưu Sơ Ảnh phải nói rõ ràng với cô. Vì vậy anh nhắn lại:

- Mối quan hệ giữa tôi và cô ấy qua tin nhắn khó mà nói rõ được, sau này tôi sẽ nói cho em biết hết sự thật.

Ninh Hạ nghĩ: Quả thật mối quan hệ đó thật không đơn giản. Đối với những mối quan hệ phức tạp cô thường không muốn xen vào. Cô cảm thấy làm như vậy không khác gì tự chuốc lấy phiền phức, nên tránh được thì phải tránh cho xa. Nhưng có những sự việc cô không xen vào thì nó sẽ tự tìm đến cô.

- Ồ, mối quan hệ giữa hai người như thế nào không liên quan đến tôi, tôi không quan tâm đâu.

Thấy cô nhắn lại như vậy, Tống Kiệt cho rằng cô đang giận dỗi. Vì thế anh nhắn lại:

- Em đừng nói như vậy. Tôi thực sự muốn nói rõ cho em biết để em không hiểu nhầm mối quan hệ giữa tôi với cô ấy.

Ninh Hạ cảm thấy anh ta có chút nôn nóng, dù sao mối quan hệ giữa cô và anh ta dưới góc độ của cô cũng chỉ là bạn bè bình thường, anh ta không cần thiết phải như vậy.

- Tôi thật sự không muốn quan tâm đến mối quan hệ giữa hai người. Cậu không cần phải nôn nóng như vậy đâu, dù sao chúng ta cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi.

Ninh Hạ tuy đã gần 30 tuổi nhưng từ trước tới giờ cô chưa thực sự trải qua bất kỳ một mối tình nào. Tuy vậy không có nghĩa là vì thế mà cô chưa có trải nghiệm được người khác theo đuổi. Nhưng lần này khác hẳn với những lần trước. Chính là ấn tượng của cô với đối phương không không tệ nếu không muốn nói là khá tốt. Bởi vì những lần trước đều là nhắn tin làm quen qua mạng nên cô chưa có cơ hội gặp mặt đối phương nên cô không thể đánh giá được đối phương là người như thế nào. Cô là người khá coi trọng ấn tượng đầu tiên và lần đầu tiên gặp mặt thì Tống Kiệt đã để lại cho cô một ấn tượng tương đối tốt. Và sau đó hai người còn có duyên gặp lại nhau 2 lần. Cô cũng có cùng cảm nhận với Tống Kiệt là nhân duyên giữa bọn họ rất tốt. Đối với việc anh ta hay nhắn tin với mình cô cũng không có tâm lý ghét bỏ, thậm chí còn có chút mong chờ.

Tống Kiệt thấy cô nhắn như vậy thì có chút không vui. Tuy anh nói có đường đột thật nhưng đây đều là những lời từ tận đáy lòng mình nên khi thấy Ninh Hạ có chút nghi ngờ thì anh khá buồn. Trước đây anh cũng từng thích một vài người nhưng chủ động theo đuổi đối phương thì đây là lần đầu tiên. Vì vậy trên phương diện này anh ta không hề có kinh nghiệm. Anh ta không biết rằng hành động như vậy rất dễ khiến đối phương cảm thấy nghi ngờ.

- Tôi đã nói rồi mà, tôi rất muốn em làm bạn gái của tôi. Lẽ nào em cho rằng tôi là người không đáng tin sao?

Với Ninh Hạ chuyện mới gặp nhau ba lần đã tỏ tình vốn dĩ đã không thể tin được huống hồ hôm nay cô còn nhìn thấy anh ta đi cùng một cô gái. Hơn nữa cô gái kia nhìn cô cũng không có chút thiện cảm nào cả. Khi sang đây cô chỉ muốn tập trung vào học tập, tận hưởng một năm không phải đi làm, dùng thời gian để đi thăm thú một vài nơi ở đây. Cô không có ý định tìm kiếm bạn trai, nhất là bạn trai người nước ngoài. Cô đành phải nói thẳng với anh ta:

- Tôi xin lỗi, trước mắt tôi không có ý định yêu đương, chỉ muốn cố gắng học tập, tận dụng thời gian đi du lịch mà thôi.

Tin nhắn của cô làm cho Giang Tống Kiệt vô cùng bối rối. Cô chưa có ý định yêu đương bây giờ đối với anh ta mà nói vừa có lợi lại vừa có hại. Anh ta hiện tại vẫn có cơ hội để theo đuổi cô nhưng đồng thời cũng không biết là sẽ phải vượt qua bao nhiêu đối thủ. Cảm thấy cứ nhắn tin qua lại thế này cũng không phải là cách hay, anh muốn gặp mặt Ninh Hạ để nói rõ hơn vì vậy anh đã nhắn:

- Tôi nghĩ chúng ta nên gặp mặt trực tiếp đi, lúc đó tôi sẽ nói rõ hơn. Được không?

Ninh Hạ thấy anh ta nói cũng có lý vì vậy cô đã đồng ý:

- OK!

Giang Tống Kiệt thấy cô đồng ý thì rất vui mừng, lập tức nhắn lại:

- Vậy 3 giờ chiều mai tôi chờ em ở cồng ký túc xá, sau đó chúng mình cùng đi uống cà phê, được không?

Ninh Hạ liền nhắn lại:

- Được, vừa hay chiều mai tôi cũng không phải đi học.