Bộ Bộ Phong Cương

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Năm 1988, Diệp Chi Nhiên, một sinh viên giỏi của trường đại học J, sau khi tốt nghiệp đã tham gia cuộc thi tuyển cán bộ cơ sở công khai của Thành ủy thành phố Gia Nam tỉnh Trường Giang. Đây là cuộc th …
Xem Thêm

Chương 19: Ý tưởng cho tiểu khu kinh tế
Diệp Chi Nhiên cũng nhận thức được môi trường điều kiện mềm của tiểu khu kinh tế còn quan trọng hơn môi trường điều kiện cứng, sau khi lời phát biểu của Phó Chủ nhiệm Ngô kết thúc, nói:

- Chúng ta là tiểu khu kinh tế cấp một của xã, lấy gì để so với người khác? Điều kiện cứng như thiết bị máy móc, quy mô tiểu khu, độ thành thục của tiểu khu đều không có cách nào so với khu kinh tế phát triển cấp huyện, cấp thành phố. Chúng ta chỉ có thể hành hộng trên môi trường điều kiện mềm, để các doanh nghiệp hài lòng về sự phục vụ của chúng ta, lúc đó mới đến tiểu khu.

- Thứ hai, định vị của tiểu khu chúng ta có lẽ là tiểu khu đăng ký loại hình kinh tế làm chủ, đối tượng chủ yếu là người sáng nghiệp tư nhân, tiểu khu kinh tế của chúng ta muốn trở thành “lò ấp trứng” của doanh nghiệp nhỏ, giúp đỡ, ủng hộ doanh nghiệp nhỏ phát triển, có thể từ thu thuế, phục vụ…các mặt để thực hiện chính sách ưu đãi.

- Thứ ba, chúng ta phải đi ra khỏi Thường Gia, đến thành phố Gia Nam mở rộng cánh cửa, mở rộng tuyên truyền, xây dựng phòng làm việc, tiếp cận phục vụ cho các doanh nghiệp tư doanh của khu thành phố Gia Nam, để bọn họ có thể tiếp cận với việc nộp thuế và làm việc. Như vậy, các doanh nghiệp vừa và nhỏ lúc này mới vào tiểu khu chúng ta.

Diệp Chi Nhiên chậm rãi giảng giải định vị của tiểu khu kinh tế, đối tượng phục vụ, thực thi ưu đãi, giống như một trận gió xoáy thổi qua hội trường, toàn thể nhân viên đều nghe thấy hoàn toàn mới.

Chả trách trẻ tuổi như vậy lại là Phó Chủ tịch xã, không phục không được.

Phó Chủ nhiệm tiểu khu kinh tế Lưu Tam kích động nói:

- Chỉ thị của Chủ tịch Diệp quá chuẩn xác, ba biện pháp bắt đúng mạch của tiểu khu kinh tế, nâng cao phục vụ, đến khu thành phố xây dựng thêm phòng làm việc, ưu đãi thuế. Ba biện pháp một khi thực thi, tiểu khu chúng ta nhất định sẽ lên hàng đầu của tiểu khu kinh tế huyện Thường Gia.

- Ba biện pháp này, chúng ta trước tiên thảo luận hai biện pháp đầu, làm thế nào để nâng cao phục vụ? Đến Gia Nam mở phòng làm việc cần những người nào? Làm thế nào để thực hiện? Còn về ưu đãi thuế cần Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã sau khi thảo luận đưa ra quy tắc, sau đó mới thực hiện.

Diệp Chi Nhiên thấy tất cả mọi người của tiểu khu đều được khích lệ, thừa thế đưa ra yêu cầu.

Trầm Vinh giơ tay phát biểu:

- Chủ tịch Diệp, Chủ nhiệm Lưu, tôi đồng ý đi phòng làm việc ở Gia Nam công tác, tranh thủ khiến các nhà sáng nghiệp của khu thành phố Gia Nam lựa chọn tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch đầu tiên,

- Tôi cũng sẵn lòng đi.

Một cô gái mới phân về cũng giơ tay.

Trong bầu không khí nhiệt liệt, mọi người đều lần lượt lên tiếng, từng người đưa ra sách lược, đem ba biện pháp cụ thể hóa cách thực hiện.

Phó Chủ nhiệm Ngô xúc động nói:

- Chủ tịch Diệp, được đó, cậu vừa nhậm chức đã thay đổi tinh thần diện mạo của tiểu khu này, tôi tin rằng tiểu khu kinh tế này sẽ nhanh chóng lên một bước.

Đi cùng với Phó Chủ nhiệm Ngô tham gia hội nghị, Ủy viên tuyên truyền Đảng ủy xã Cố Quần cũng liên tục gật đầu, biểu thị tán thành:

- Chủ tịch Diệp tuổi trẻ tài cao, là tương lai của xã chúng ta.

Diệp Chi Nhiên liền cười nói:

- Hai vị lãnh đạo không cần thổi phòng tôi, sau khi kết thúc chúng ta cùng đi ăn cơm, đợi lúc nữa Bí thư Tần, Bí thư Vương đều đến tham gia.

Họp xong, nhìn thời gian cũng hòm hòm rồi, hơn mười người của tiểu khu kinh tế liều trùng điệp cùng đi đến “ Vọng sơn lâu”, phòng riêng lớn tầng hai phân hai chiếc bàn, vừa gọi xong món, Bí thư Tần, Phó Bí thư Vương và Ủy viên tổ chức Đảng ủy xã Phan Thu Sinh, Phó Chủ tịch xã Trình Quang cùng đến.

Bí thư Tần bắt tay Phó Chủ nhiệm Ngô, luôn miệng xin lỗi:

- Đến muộn rồi, để lãnh đạo huyện phải đợi thực sự là không phải.

Phó Chủ nhiệm Ngô đánh một nắm đấm lên vai Bí thư Tần, cười mắng:

- Lão Tần lại không hậu đạo rồi, ở đây anh là chức quan lớn nhất, rắp tâm chế nhạo tôi sao?

Thấy sự thân thiết này dường như quan hệ cá nhân rất sâu.

Bí thư Tần cười nói:

- Đâu dám? Lão Ngô, Chủ tịch xã Lý hướng anh xin nghỉ, buổi tối có chuyện không đến được.

- Là thể diện của tôi không đủ chứ!

Phó Chủ nhiệm Ngô nói một cách không để ý, sau đó bắt tay đám người Phó Bí thư Vương.

Câu nói này khiến Diệp Chi Nhiên trong lòng giật mình, xem ra, bất hòa giữa Bí thư Tần và Chủ tịch xã Lý trong huyện đều có nghe nói đến, nếu không, Phó Chủ nhiệm Ngô sẽ không nói ý như vậy.

- Nào nào, ngồi xuống uống rượu.

Bí thư Tần mời mọi người ngồi xuống.

Mọi người vây quanh đều ngồi xuống, Phó Chủ nhiệm Ngô là lãnh đạo trong huyện đương nhiên ngồi ở vị trí chủ, hai bên là Bí thư Tần và Phó Bí thư Vương, Diệp Chi Nhiên ngồi bên cạnh Phó Chủ tịch Trình, Bí thư Tần nâng ly lên trước tiên, nói:

- Nào, trước tiên chúng ta cảm ơn Chủ nhiệm Ngô xuống xã chỉ đạo công tác của tiểu khu kinh tế.

- Khách sáo rồi.

Chủ nhiệm Ngô nét mặt tươi cười, nói:

- Bí thư Tần, ban lãnh đạo của anh ngày càng mạnh lên đấy, phát biểu ở tiểu khu chiều nay của Chủ tịch Diệp vô cùng đặc sắc, biện pháp cũng thiết thực khả thi, tôi đoán tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch nhanh chóng sẽ đi lên hàng đầu toàn huyện.

- Đó đều là Chủ nhiệm Ngô chỉ đạo có phương hướng, phương châm của Đảng ủy xã đúng đắn, nếu rời sự giúp đỡ của các vị lãnh đạo, công tác của tôi không có cách nào tiến triển thuận lợi được.

Diệp Chi Nhiên biết những người này đều là người lăn lộn thành tinh trên chốn quan trường, liền nói một cách điềm tĩnh.

Lời này nói ra, Bí thư Tần, Chủ nhiệm Ngô mặt cười tươi như hoa nở, chỉ có Phó Bí thư Đảng ủy xã Vương Tĩnh Ngữ là nhìn anh ta một cách thật sâu, trong ánh mắt có chút ý vị sâu xa.

Chén thứ nhất xuống bụng, chủ đề cũng liền thoải mái ra.

- Chủ nhiệm Ngô, tin tức trong huyện nhanh nhạy, Lưỡng Lý có động tĩnh mới chưa?

Ủy viên tổ chức Phan Thu Sinh hỏi.

Thời gian trôi qua, các loại phiên bản lan truyền về Lưỡng Lý đều có cả, sau khi lẩn trốn đến tỉnh Bắc Giang gϊếŧ liền ba người rồi chạy trốn thì đã hai mươi ngày không có tin tức chính xác, càng như vậy thì tâm lý hoang mang của người dân sẽ càng nghiêm trọng, các loại tin đồn ly kỳ đều có, tạm thời thì dường như các địa phương trong toàn quốc đều phát hiện ra tung tích của hai tên đó, thông tin quá nhiễu loạn, lại tăng thêm lực lượng công tác của bên công an. Căn cứ theo treo thưởng mới nhất của Bộ Công an, nếu là người cung cấp chính xác về tung tích của Lưỡng Lý thì thưởng năm mươi nghìn tệ, số tiền thưởng so với trước tăng lên gấp đôi, trở thành lần đầu tiên số tiền thưởng nhiều nhất từ trước đến nay.

- Báo cáo các địa phương trong toàn quốc phát hiện tung tích của hai tên này, nhưng điều tra kiểm chứng thì chỉ là chuyện không đâu, không hổ là xuất thân lính đặc chủng, quá giảo hoạt rồi.

Chủ nhiệm Ngô nói.

- Đúng vậy, càng giảo hoạt thì tính nguy hiểm càng lớn, huống hồ hai tên này lòng dạ độc ác, đã hại hơn mười tính mạng rồi.

Phó Bí thư Vương lo lắng nói.

- Tôi phát hiện sự nguy hại chủ yếu của Lưỡng Lý nằm ở lòng người nhiễu loạn, khiến nhân dân cả nước lòng người hoang mang. Có điều, bây giờ trung ương coi trọng án này như vậy, mạng lưới Bộ Công an càng kết chặt lại, dự đoán thời gian hai tên này chạy loạn lên cũng không nhiều nữa rồi.

Diệp Chi Nhiên nói.

- Tiểu Diệp đừng có cứ nói vậy, Chủ nhiệm Ngô là cậu mời đến, kính Chủ nhiệm Ngô đi.

Bí thư Tần ngắt lời Diệp Chi Nhiên.

Diệp Chi Nhiên vội vàng đứng lên, nâng ly lên nói với Chủ nhiệm Ngô:

- Nên thế, tôi kính lãnh đạo huyện, Chủ nhiệm Ngô, Bí thư có lời rồi, là tôi chậm trễ. Thế này đi, tôi cạn liền hai ly, bày tỏ ý xin lỗi.

Nói xong liền uống hai ly xuống bụng.

- Được được.

Chủ nhiệm Ngô vui vẻ nói:

- Tửu phẩm thấy nhân phẩm, tiểu Diệp nhân phẩm rất tốt, có tiền đồ.

Lại là một trận ăn uống linh đình, mọi người đều uống rất hăng hái, không khí cũng dần dần nóng lên.

Phó Bí thư Vương nâng ly nói với Chủ nhiệm Ngô:

- Lãnh đạo ở trên tôi ở dưới, ngài nói đến mấy cái đến mấy cái..

Mọi người đều đưa mắt nhìn Chủ nhiệm Ngô xem làm thế nào tiếp chiêu.

Chủ nhiệm Ngô híp một mắt, đầu lưỡi có chút lớn:

- Buổi tối phải uống ít không uống đổ, tránh để bà xã ra đường tìm.

Trong âm thanh hò hét hỗn loạn, trong lòng Diệp Chi Nhiên vẫn nhớ đến chuyện của nhà máy dệt, Phó chủ tịch Trình luôn phân quản công nghiệp, nhất định quen thuộc đối với Hồ Vỹ Trung. Rượu đến một nửa, tìm cơ hội hỏi Phó Chủ tịch Trình:

- Chủ tịch Trình, hôm qua tôi đi đến nhà máy dệt họp, nhà máy dệt bây giờ khó khăn rất nhiều, công tác chỉnh đốn này của tôi khó làm rồi, anh có gì có thể chỉ dạy không?

- Chủ tịch Diệp, cậu là học sinh giỏi của trường Đại học J, sợ là sớm đã có dự tính trước rồi.

Phó Chủ tịch Trình cười ha hả.

- Nhà máy mặc dù nhỏ, nhưng tố chất nhân viên về tổng thể quá thấp, sức cạnh tranh thị trường không đủ, Chủ tịch Trình phân quản nhiều năm, nhất định nhìn thấu hơn tôi.

Diệp Chi Nhiên không buông tha cho ông ta.

- Hồ Vỹ Trung có chút tiểu đạo, muốn làm tốt nhà máy dệt, hoặc là dựa vào ông ta, hoặc là rời hắn đi.

Phó Chủ tịch Trình nói một câu tính thực chất.

- Giám đốc Hồ uy tín trong lòng công chức không cao, nhưng trong ban lãnh đạo nhà máy hình như lại rất có tiếng nói.

Diệp Chi Nhiên nói ra nghi ngờ trong lòng.

- Ông ta là Giám đốc nhà máy nhận được sự tín nhiệm của Chủ tịch xã Lý, trong ban lãnh đạo đương nhiên có tiếng nói.

Phó Chủ tịch Trinh nói một câu.

Chả trách!

Đã như vậy, thì càng phải làm công việc một cách tỉ mỉ thực chất, xem ra phải chiếu cố Chương Lập Nhân và Lưu Binh một chút. Diệp Chi Nhiên nghĩ, trong việc chỉnh đốn nhà máy dệt, sợ là sẽ có một lần giao tranh với Chủ tịch xã Lý rồi.

Qua hai ngày liên tiếp điều tra chứng cứ, Chương Lập Nhân đem đến tập tài liệu đầu tiên.

Chuyện xảy ra là thế này: Chị gái của Hoàng lưu manh là Hoàng Như Hoa, sau khi bị Giám đốc Hồ cưỡиɠ ɧϊếp, trở về nhà khóc kể cho chồng Lưu A Hỏa nghe, Lưu A Hỏa đi tìm Hồ Vỹ Trung tính sổ, Hồ Vỹ Trung liền tuyên bố là Hoàng Như Ngọc chủ động dụ dỗ ông ta, nếu làm to chuyện, không những danh tiếng vợ chồng Lưu A Hỏa bị bôi nhọ mà còn không có kết quả tốt đẹp. Lưu A Hỏa vỗn là người có tính cách hèn yếu, nghe thấy Hồ Vỹ Trung nói như vậy liền có chút lùi bước. Với thủ đoạn của Hồ Vỹ Trung, đối phó đương nhiền là thừa sức lừa Lưu A Hỏa, chỉ hứa cho anh ta vào trong nhà máy làm công nhân sửa chữa là đã xong với Lưu A Hỏa. Hoàng Như Hoa thấy chồng hèn nhát không dám xuất đầu, cũng nhẫn nhịn. Sau đó, Hoàng lưu manh cảm thấy chị gái khác thường, biết được nguyên nhân liền nổi trận lôi đình. Côn đồ có cách giải quyết của côn đồ, liền xông vào trong nhà máy đánh Hồ Vỹ Trung, sau đó chờ người đồn công an đến bắt hắn liền đem đầu đuôi sự việc kể ra.

Quá trình lấy chứng cớ của Lưu Binh cũng tương đối nhẹ nhàng, sau khi tìm được Hoàng Như Hoa, Hoàng Như Hoa liền rất phối hợp, đem sự việc kể lại tỷ mỉ một lần, và nói mấy nữ công nhân khác trong nhà máy có thể gặp cảnh ngộ như vậy, Lưu Binh theo đó thuận lợi đi tìm hiểu, lại có ba nữ công nhân hơn ba mươi tuổi thừa nhận đã nhiều lần bị Hồ Vỹ Trung xâm hại, thủ đoạn áp dụng cũng đều là cưỡng bức, dụ dỗ, sau khi đắc thủ lại đe dọa.

Không thể nhịn được nữa! Một Giám đốc nhà máy ở xã nho nhỏ, lại làm xằng bậy đến mức như vậy.

- Tên họ Tào, nếu “cung hình” thời cổ đại bảo lưu đến nay, cần phải để Hồ Vỹ Trung tên bại hoại này nếm thử trước tiên mới được.

Diệp Chi Nhiên chỉ cảm thấy thần kinh trên mặt đều bị tinh thần chính nghĩa kí©h thí©ɧ đến nỗi nhảy lên.

- Bắt vào trước để ông ta nếm mùi thiết quyền của chuyên chính nhân dân.

Chương Lập Nhân đưa tay vạch một đường, cũng là vô cùng căm phẫn.

- Lập Nhân, chúng ta trước tiên báo cáo lên Bí thư Tần, cùng đi.

Diệp Chi Nhiên suy nghĩ một chút, nói với Chương Lập Nhân.

- Được, báo cáo Bí thư Tần trước.

Chương Lập Nhân đồng ý với suy nghĩ của anh.

Loại án này đồn công an có thể trực tiếp lập án, sau khi kết thúc điều tra thì chuyển lên cơ quan kiểm sát, nghĩ đến Hồ Vỹ Trung là Giám đốc nhà máy xã, mặc dù nói không phải là quan viên trong thể chế, nhưng báo cáo lên Đảng ủy trước là biện pháp ổn thỏa.

Thêm Bình Luận