Chương 12: Lấy máu lần thứ mười hai: Người địa cầu chúng tôi đều rất hiền lành
Đợi cho Cao Đại Bàn ôm cánh tay xui xẻo đã được nẹp cố định đi theo Lanka rời khỏi phòng y tế tạm thời, danh xưng “Ả đàn bà xấu xí không có gì đặc biệt lại dám dụ dỗ hai vị quý tộc” của đồng chí Đại Bàn đã truyền khắp tòa thành……
Đại Bàn, chúc mừng, địa vị của cô rốt cuộc từ đồ ăn thăng nên thành phụ nữ rồi.
Chủ nhân tòa thành mà bọn họ tạm thời dừng chân này là một vị bá tước, địa vị thấp hơn Thân vương Ventrue và hầu tước Brujah, đương nhiên là vô cùng cung kính cẩn thận chiêu đãi đội tuần tra, cũng dâng lên đặc sản nổi tiếng bản địa – suối nước nóng.
Nước và đất đều là ngọn nguồn sinh mệnh của Huyết tộc, suối nước nóng có thể mềm hoá các đốt ngón tay của Huyết tộc, phòng ngừa phát sinh hiện tượng cương cứng thoái hóa, luôn rất được hoan nghênh trong Huyết tộc. Nhưng tinh cầu Sange vốn âm hàn, suối nước nóng rất thưa thớt, hơn phân nửa đều nằm trong lãnh địa tư nhân của giới quý tộc, cho nên “Ngâm suối nước nóng ” có thể nói là loại hưởng thụ có vẻ xa xỉ.
Lanka nghe nói cả đội tuần tra đều có tư cách đặc biệt cho phép sử dụng suối nước nóng, nhất thời hai mắt tỏa sáng mang theo thẻ quyền hạn đặc biệt, tay trái xách hai bình máu động vật tay phải mang theo Cao Đại Bàn, thẳng tiến đến khu suối nước nóng …..
Bởi vì bác sĩ Lanka kiên trì cho rằng suối nước nóng có thể lưu thông máu, rất có lợi nhất trong việc làm tan vết tụ máu bầm tím trên cổ tay, cho nên Đại Bàn cũng được phép xuống nước. Đáng tiếc đồng chí Đại Bàn không biết hưởng thụ của chúng ta càng muốn về nhà ngủ hơn là ngâm suối, không có chút hứng thú nào mặc người đẹp giúp mình cởϊ qυầи áo, vừa nghe lảm nhảm “Du lịch do nhà nước đài thọ đúng là cao cấp, quá sức cao cấp”, vừa liếc mắt nhìn suối nước nóng so với suối trên Địa Cầu thì không khác gì một vũng nước, trong lòng thương cảm “Ai nha Trung hoa chúng ta non sông nước biếc có bao nhiêu suối nước nóng cao cấp hơn tôi còn không thèm ngâm, đám quỷ hút máu này đúng là chưa trải đời”, sau đó chầm chậm xuống nước……
Trong nháy mắt bị nước suối cực nóng trắng đυ.c bao quanh, Cao Đại Bàn phát hiện ngâm suối nước nóng kỳ thật cũng không tệ. Ít nhất là thoải mái hơn vòng tay lạnh như băng của Huyết tộc nhiều lắm. Lanka bên cạnh đã sớm tiến nhập trạng thái hưởng thụ, tựa vào trên tảng đá trơn trượt chậm rãi uống máu động vật ướp lạnh, chậc chậc than thở:“Lúc này nếu có thể thưởng thức một ly máu người cá thì càng hoàn mỹ, hưởng thụ đúng là không có chừng mực, kiếm tiền cũng không giới hạn……”
Đại Bàn ôm cái ly chậm rãi uống nhựa cây Gram màu trắng ngà, nhỏ giọng than thở:“Lanka, chẳng lẽ cô còn không thuộc tầng lớp lương cao sao? Viện nghiên cứu của hội trưởng lão, nghe qua đã biết là chỗ béo bở, hơn nữa Ventrue thoạt nhìn dường như cũng rất có tiền, tiền lương ngài ấy đưa cho cô hẳn là cũng không thấp?”
Lanka ngẩng đầu nhìn trăng sáng, bóp nát cái ly, cất giọng u oán:“Lương cao…… Cô biết cái gì gọi là lương cao sao? Những kẻ lương cao chân chính không nhận tiền lương, chỉ phát tiền lương cho người khác thôi! Ai ai, làm công cho người ta đúng là không ngóc đầu lên nổi, cô biết máu người cá quý cỡ nào không? Một ly là có thể mua toàn bộ suối nước nóng này! Đáng giận a, giấc mơ quả nhiên chỉ có thể là giấc mơ thôi!”
Đối mặt với đồng chí Lanka bi phẫn than thở về sự cách biệt giàu nghèo, Cao Đại Bàn bỗng nhiên nghĩ đến ly chất lỏng sang quý đến cực điểm nhưng cũng cực kỳ khó uống bị mình phun ra lúc trước, nhất thời vẫn cảm thấy không cần nói chân tướng cho Lanka biết. Giấc mơ, chỉ khi để nó mãi là giấc mơ mới là đẹp nhất……
Suối nước nóng ấm áp làm cho người ta càng lúc càng lười nhác, phá vỡ sự thoải mái an bình này, chỉ có thứ gì đó lạnh như băng.
“Hừ, hạ đẳng đúng hạ đẳng, cho dù có cơ hội hưởng thụ đặc quyền của quý tộc, bộ dạng cũng vẫn nghèo mạt rệp, đúng là khó coi ~” Giọng nói xa lạ lạnh lùng tràn ngập địch ý từ sau tảng đá hai người đang dựa vào truyền đến. Cao Đại Bàn kinh ngạc quay đầu……
Tiếng nước chảy ào ào, một thiếu nữ chưa phát dục hoàn toàn từ phía sau tảng đá đi ra…… Trong nháy mắt, Cao Đại Bàn cứ ngỡ mình hít thở không thông, vì cô bé kia thật đẹp ! Mái tóc đen thật dài như tơ lụa lượn lờ đến dưới vòng eo mảnh khảnh, đôi mắt đen sẫm nổi bật trên làn da trắng như tuyết, làn môi mềm mại như cánh hoa anh đào, quả thực là một con búp bê sống tinh xảo, xinh đẹp đến mức khủng bố!
Đồng chí Đại Bàn đánh giá đối phương rất là cao. Đáng tiếc, sau khi đối phương đánh giá Cao Đại Bàn lại đờ người ra một lần nữa, chỉ phát ra một tiếng khinh miệt:“Hừ!”
“Ai nha ~” Một gương mặt càng ngọt ngào xinh đẹp hơn xuất hiện đằng sau cô bé búp bê kia, da thịt nhẵn nhụi cánh tay lười biếng khoát trên vai cô gái đứng trước, tò mò xem xét Lanka và Đại Bàn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ au phun ra câu hỏi ác độc:“Là ai? Ả đàn bà hạ lưu dụ dỗ hai vị quý tộc ấy? Cái gì đây, một ả đã là con nái sề, ả kia thì như con ếch không ai thèm ngó, thưởng thức của ngài thân vương và tướng quân sẽ không tệ đến vậy chứ?”
Đại khái, mấy câu này là khıêυ khí©h trắng trợn.
Hai người đẹp bé nhỏ khoanh tay chờ hai người hổn hển đáp trả.
Gió lạnh thổi qua……
Không có phản ứng……
Lanka động tác không thay đổi uống cạn rượu trong ly:“Tại sao cô cũng không tức giận?”
Cao Đại Bàn giống như bà cụ tiếp tục nắn nắn đầu gối:“Không phải cô cũng không có phản ứng đấy sao?”
Lanka nhún vai:“Khi tôi vừa trở thành Bán Huyết tộc tiến vào thành Ventrue đã từng hân hạnh nhận được rất nhiều lời khó nghe, sớm đã quen rồi.”
Đại Bàn, cũng nhún vai:“Như vậy à…… Kỳ thật tôi căn bản cũng không hiểu các cô ấy đang nói gì.”
Lanka, chậm rãi rót rượu:“Cũng phải, hình như tôi cũng không dạy cô mấy từ ngữ vũ nhục dùng ngôn ngữ Huyết tộc thì phải nói như thế nào, nói cách khác cô chỉ nghe thấy những từ đơn mà cô không hiểu thôi, nói như vậy……”
Đây mới là nội dung mà Đại Bàn thực sự nghe được:
“Hừ, chít chít chính là chít chít, cho dù có cơ hội hưởng thụ đặc quyền của quý tộc, bộ dạng cũng vẫn chít chít, đúng là chít chít chít!”
“Là ai? Chít chít chít chít dụ dỗ hai vị quý tộc đấy? Cái gì đây, một ả đã là chít chít, ả kia thì như chít chít chít, thưởng thức của ngài thân vương và tướng quân sẽ không chít đến vậy chứ?”
Lanka:“……= =”
Đại Bàn, tiếp tục chậm rãi uống nhựa cây Gram:“Tuy rằng không hiểu hết, nhưng tôi đại khái cũng biết các cô ấy đang mắng người, hơn nữa khả năng công kích rất kém cỏi, không đáng phản kích. Dù sao Huyết tộc các người đều nhận được sự giáo dục của quý tộc, phỏng chừng cho dù mắng chửi người cũng chỉ là các từ hình dung, ví đối phương là thứ này thứ kia thôi?”
Lanka:“Đúng vậy, nhưng mắng chửi người còn có phương thức khác sao?”
Người địa cầu Cao Đại Bàn trưởng thành trong lời chửi mắng:“Đương nhiên. Cô biết đấy, khác với Huyết tộc, ở Địa Cầu chúng tôi văn hóa phố phường chiếm đa số. Chửi mắng là môn học bắt buộc của mỗi người trưởng thành trong xã hội, từ cấp bậc thô tục thấp kém nhất đến cấp bậc cao nhất dù không nói một từ thô tục nào vẫn có thể gϊếŧ người không thấy máu! Đây là một quá trình tích lũy, cũng là một quá trình thăng hoa. Tuy rằng ngôn ngữ không thông, nhưng chỉ cần dùng phong cách chửi mắng kinh điển củatoàn dân, tinh túy ngàn năm của Trung Hoa chúng tôi, cho dù có chít chít chít đầy trời cũng có thể mắng cho các cô ấy chảy nước mắt đầy mặt dập đầu sát đất ruột gan đứt từng khúc! Lực sát thương hoàn toàn không cùng cấp bậc! Cho nên, vì sự yên ổn của vũ trụ, người Địa Cầu chúng tôi hiếm khi mắng chửi người khác.”
Lanka:“= = a, thật đúng là…… hiền lành.”
Đại Bàn:“Không dám.”
Bình thường trong các câu chuyện mà chúng ta thích đọc, nữ chính luôn yếu ớt hiền lành, nữ phụ luôn tà ác ghen tị. Chửi rủa lăng nhục làm cho nữ chính càng có vẻ vô cùng điềm đạm đáng yêu băng thanh ngọc khiết, vì thế càng khiến đám đàn ông muốn bảo vệ. Mà phàm là khi nữ phụ lớn lối thể hiện uy quyền, nhất định sẽ có từ vài tên đến mấy chục tên nam chính nam phụ vật hi sinh trùng hợp đang dán lỗ tai ở vách tường gần đó [ đừng hỏi tôi vì sao bọn họ rảnh rỗi như vậy], vì thế khi chân tướng bại lộ rõ ràng, nữ chính bị khi dễ khóc nức nở, nữ phụ tà ác diễu võ dương oai bị phỉ nhổ ngay tại chỗ, nam nữ chính chân đạp lêи đỉиɦ đầu nữ phụ xui xẻo, tắm mình trong ánh hào quang bình minh chạy về hướng kết cục viên mãn trong truyện cổ tích……
Vì sao, các câu chuyện luôn viết như vậy?
Bởi vì, đây là kết cục mọi người hi vọng nhất.
Nhưng là cái gọi là “Hy vọng”, chính là chỉ những chuyện rất khó thực hiện trong hiện thực……
Cho nên, hiện tại người yếu ớt hiền lành điềm đạm đáng yêu băng thanh ngọc khiết khóc nức nở lao ra tranh thủ sự đồng tình của mọi người, không phải đồng chí Cao Đại Bàn, mà là hai người đẹp bé bỏng kia. Mà hai kẻ đóng vai ác Lanka Đại Bàn làm nền cho các cô, chỉ có thể yên lặng nhận lễ rửa tội bằng ánh mắt kinh ngạc phẫn nộ của nhóm người hầu ngoài cửa……
Lanka nhìn xa xăm,“Tự nhiên lại khóc, thân thể như vậy kết hợp với nước mắt trên gương mặt gạt người kia, dù nhìn thế nào cũng là chúng ta khi dễ bọn họ? Thật âm hiểm……”
Cao Đại Bàn, gõ nhịp khen ngợi:“Quả nhiên là vận dụng chiến lược nước mắt đổi trắng thay đen rất nhuần nhuyễn! Cao thủ nha……”
Lanka:“Aiii, làm sao bây giờ, cô có muốn khóc lên vài tiếng hay không?”
Cao Đại Bàn:“Không kịp rồi, khóc trước thắng trước, chúng ta đã mất ưu thế.”
Lanka:“Nói cũng đúng, hiện tại giả khóc thì vụng về quá. Nhưng không áp dụng biện pháp gì có thể sẽ rất phiền toái. Hai vị này hẳn là được thành chủ ưu ái, địa vị hiện tại của chúng ta chỉ là nhân viên đi theo bình thường, nếu các cô chạy tới chỗ bá tước mách, bá tước chỉ cần có một chút lòng riêng, kẻ xui xẻo tuyệt đối là chúng ta!”
Cao Đại Bàn kinh ngạc,“Hả? Làm sao cô biết các cô ấy được thành chủ ưu ái?”
“Rất rõ ràng mà? Bán Huyết tộc, hơn nữa còn là loại hình xinh đẹp da^ʍ mĩ này, thân thể chưa phát dục hoàn toàn, rõ ràng chính là “phục vụ” trên giường được quý tộc nuôi dưỡng!” Lanka liếc Cao Đại Bàn đang kinh ngạc, thở dài:“Đúng vậy, đại bộ phận Bán Huyết tộc đều là thú cưng của quý tộc, đây là chuyện Huyết tộc công nhận. Thánh Huyết tộc trời sinh đã hoàn toàn trưởng thành, không có giai đoạn còn nhỏ, cho nên bọn họ luôn vô cùng chấp nhất đối với các thiếu niên thiếu nữ ngây ngô. Rất nhiều đứa nhỏ Lam Huyết tộc xinh đẹp bị quý tộc vừa mắt ép buộc ban thưởng máu, sau đó sẽ biến thành Bán Huyết tộc thời gian vĩnh viễn ngừng lại dưới hình dạng thiếu niên thiếu nữ, chuyên cung cấp cho các quý tộc ngắm cảnh…… Cho nên vừa thấy bộ dáng bọn họ liền có thể biết thân phận của bọn họ.”
Cao Đại Bàn kinh ngạc nhìn lướt qua mái tóc đen xinh đẹp trên vai Lanka, không được tự nhiên trầm mặc.
Lanka vỗ vỗ đầu cô, trấn an nói:“Cô đang thương hại tôi sao? Đừng lo lắng, tôi không phải vì loại lý do nhàm chán này mà biến thành Bán Huyết tộc . Nhưng những người khác cũng không biết, cho nên lúc trước khi tôi đến thành Ventrue, không ít người coi tôi thành tình địch. Khi đó tôi thường xuyên gặp được loại khıêυ khí©h âm hiểm này, ai nha, đó đúng là tình cảm mãnh liệt thiêu đốt năm tháng ha ha ha ~”
Cao Đại Bàn bó tay:“Vậy lúc trước cô xử lý như thế nào ?”
“Rất đơn giản,” Tay phải người đẹp Lanka nắm lại chém ra như điện xẹt! Tảng đá lớn bên cạnh hai người người rắc một tiếng vỡ vụn trả lời! Ầm ầm sập xuống…… Người đẹp mỉm cười trong khói bụi mù mịt,“Đánh tới khi các cô ả không dám mách lẻo nữa!”
Cao Đại Bàn:“……”
Lanka cười hì hì vuốt bàn tay nõn nà không tổn hao một cọng lông trên những mảnh vỡ của tảng đá,“Thế nào? Tôi rất lợi hại phải không?”
Cao Đại Bàn yên lặng nhìn tảng đá đang sụp xuống kia, thì thào:“Hay lắm, hiện tại chúng ta không chỉ khi dễ bồ* của người ta, còn làm hỏng sân của người ta……”
( Nguyên văn là: 马子, tiếng lóng chỉ bạn gái của một người nào đó.)
Lanka tạm dừng, nhìn xa xăm……“Cứ đổ thừa cho mấy cô kia là được.”
…………………………
Thực vật bên suối nước nóng đều bị hơi nóng bốc lên nên vô cùng hòa ái dễ gần, ngay cả cây Gram luôn thích uốn éo kêu thảm thiết cũng lười biếng chải vuốt những dải lá của mình, ở trong góc tẩm ướt những cành khô.
Cao Đại Bàn ngồi xổm trong nước suối chậm rãi thu dọn đồ đạc.
Trước khi Lanka hùng hồn đòi đuổi theo hai người đẹp kia diệt khẩu, đã dặn dò cô thành thật ngồi tại chỗ chờ. Nhưng con người không cường tráng như Huyết tộc, ngâm suối nước nóng lâu sẽ choáng đầu, vì thế đồng chí Đại Bàn đợi một lát liền quyết định đi ra ngoài nghỉ ngơi trước.
Gấp khăn mặt còn lại thành một xấp, thu hồi ly rượu trôi nổi trên mặt nước, Cao Đại Bàn ôm một đống đồ đang định đứng thẳng lên, lại đột nhiên bị người ta túm cổ hung ác ôm lấy từ sau lưng! Cổ tay tóm lấy cô lạnh như băng trên ngón tay có móng sắc bén, sợi tóc đảo qua bên mặt có màu bạc như ánh trăng, Cao Đại Bàn lập tức đoán ra, đây là một quý tộc!
“Đừng, đừng cắn tôi, tôi có độc!” Tìm cách thoát thân trước rồi nói sau……
Người tới khinh bỉ thấp giọng than thở:“Ai muốn cắn ngươi, Bán Huyết tộc dơ bẩn……” Cánh tay tóm lấy Cao Đại Bàn hung hăng dùng sức, trực tiếp lôi cô từ dưới suối lên! Túm tới tảng đá bên cạnh, cúi người xuống đè lên! Tiếp theo liền vuốt ve lung tung trên thắt lưng và trước ngực, đầu gối cứng rắn cũng nhanh chóng chen vào giữa hai chân, bàn tay từ đùi đi xuống bắt lấy cổ chân của cô thô lỗ kéo ra……
Cả người đồng chí Cao Đại Bàn cứng ngắc!
Người nào đó [ Mười ngàn lẻ ] mười tám năm không có duyên với đàn ông, ai ngờ kinh nghiệm vừa đến bản thân đã rơi vào tình huống mãnh liệt, dữ dội như thế!
Lúc này sự khϊếp sợ đã vượt qua cảm xúc sợ hãi và thẹn thùng, sững sờ không nói nên lời……
Ngoại trừ vì dòng máu mê người ra, đồng chí Đại Bàn còn chưa từng bị giống đực áp đảo xuất phát từ du͙© vọиɠ, vì thế cô nhất thời quên cả phản kháng, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại một hàng chữ to: Này? Anh? Đúng?? Là? Không? Kén? Ăn? Nha? Nha! Nha!
“Gì thế này….. Bộ dạng không được tốt lắm, làn da lại rất nõn nà……”
Không giống Cao Đại Bàn bàng hoàng đến quên cả phản ứng, người đàn ông xa lạ kia lại rất hưởng thụ vừa lẩm bẩm vừa đè chặt Cao Đại Bàn xuống tận tình giở trò! Đôi môi lưu luyến da thịt non mịn trên lưng, trườn lên đầu vai gầy yếu, răng nanh cắn xương bả vai hơi lồi ra, lưu lại những dấu hồng mập mờ trên da thịt bị suối nước nóng biến thành màu hồng phấn….. Thân thể hai người dán sát vào nhau, quần áo vướng bận từng lớp từng lớp bị bóc ra, tiếng cười nhạo nhẹ nhàng lướt qua vành tai mẫn cảm,“A, da của ngươi thật dễ lưu lại dấu vết, rất tốt, làm cho người ta tràn ngập cảm giác chiếm hữu……”
Cả người Cao Đại Bàn run run,“Ngài ngài ngài rốt cuộc là ai?!”
“Im lặng! Ai nói chuyện với ngươi ?” Ngay sau một tiếng quát khẽ là một cái tát khiển trách!
Cao Đại Bàn bị đánh đến choáng đầu ù tai sững sờ ngay tại chỗ! Không kịp suy nghĩ cẩn thận vừa mới nãy đã xảy ra chuyện gì, tóc đã bị kéo một cách hung bạo, cả đầu bị hung hăng kéo ngửa ra sau! Một gương mặt thiếu niên xinh đẹp mang theo biểu tình khó chịu xuất hiện phía trên Cao Đại Bàn, con ngươi màu máu còn mang theo ánh nước phấn khởi của màn dạo đàu vừa nãy, đôi môi đỏ mỏng dính phun ra những từ ngữ nhục mạ ngạo mạn:“Chủ nhân không cho phép thì không được mở miệng! Ngay cả quy tắc cơ bản của thú cưng ngươi cũng không biết sao? Đồ mất dạy!”
Hai ngón tay thô bạo nắm lấy gương mặt hơi méo mó vì bị túm lên quá mạnh của Đại Bàn, người nọ khinh miệt hừ một tiếng,“Chậc, nhìn khuôn mặt này thật đúng là không hứng lên nổi, tên Brujah kia lại thích loại này, quả nhiên là quái thai……”
Không có du͙© vọиɠ anh còn đè tôi vừa sờ vừa cắn ?! Anh là súc sinh sao?! Hơn nữa còn đánh tôi? Được rồi, nếu tôi đánh không lại anh đương nhiên chỉ anh có thể đánh tôi, nhưng chuyện giữa anh và Brujah đâu có chuyện liên quan gì tới tôi? Vì sao lại giận cá chém thớt lên đầu tôi ô ô…… Đồng chí Cao Đại Bàn xui xẻo bị túm, đau đớn cả người rêи ɾỉ trong lòng……
Khó khăn lắm mới chờ đối phương lỏng tay, thân dưới của người nọ lại không buông tha nhất quyết đè lên! Dưới mông cảm nhận được hình dạng và độ lớn của “món đồ” kia, lông tóc Cao Đại Bàn dựng đứng! Đầu óc trống rỗng! Nhất thời không quan tâm đến việc gì nữa! Chỉ lo há mồm tru lên:“Lan, Lanka! Lanka!! Lanka cứu mạng a a a!!”
Người kia tạm dừng một chút, không bịt miệng của cô, chỉ xoay người nghiêng đầu chậm rãi nhẹ giọng hỏi:“Tại sao ngươi không kêu Brujah?”
Cao Đại Bàn đau đớn phẫn nộ:“Tôi không quen hắn!!”
Đối phương sửng sốt, chợt cười ha ha!“Ngươi thật thú…… Chậc!”
Một âm cuối cùng chưa nói xong đã im bặt ! Ánh sáng bạc sắc bén đột nhiên xuất hiện trên không trung lập tức cắt ngang cuộc đối thoại của hai người!
Người nọ nhanh nhẹn tránh ra thuận tay túm lấy Cao Đại Bàn che ở trước người! Đồng chí Đại Bàn đầu váng mắt hoa chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó ánh sáng bạc kia dừng ngay trước mắt!
Tập trung quan sát, mới đổ mồ hôi lạnh phát hiện ánh sáng kia chính là một thanh kiếm sắc bén lạnh như băng , chỉ thẳng vào người đàn ông dùng mình làm bia đỡ đạn, mũi kiếm cũng đã chạm vào lông mi của mình! Ngừng như thế mạo hiểm giống như dừng cương trước bờ vực! Chỉ cần sai lầm một phân, mình đã chết tươi……
Dưới chân Cao Đại Bàn mềm nhũn, run rẩy, ngồi phịch trong lòng người phía sau, yên lặng cầu nguyện thân vương Ventrue đột nhiên xuất hiện nhất định phải cầm chắc thanh kiếm, trăm ngàn lần đừng run tay……
Đức ngài Ventrue, hiển nhiên là sẽ không run tay.
Anh ta im lặng quét qua hai người quần áo không chỉnh một lần, nhắm mắt lại, lạnh lùng mở miệng như bình thường:“Nosferatu, hai trăm năm không gặp, hình như cậu không có chút tiến bộ nào, vẫn ồn ào như cũ.”
Khẽ nâng tay lưu loát thu hồi kiếm bạc, đôi mắt màu máu của Ventrue lạnh lùng nhìn xuống chàng thanh niên tóc bạc hơi khẩn trương kia,“Buông nó ra đi, nếu cậu không muốn chọc giận tôi …… Nếu người cậu muốn khıêυ khí©h là Brujah , như vậy cậu tìm lầm mục tiêu rồi, bởi vì nó là của tôi.”
“Gạt người!” Người trẻ tuổi tên là Nosferatu kia xiết chặt lấy Cao Đại Bàn, dưới khí thế của ngài thân vương theo bản năng lui về phía sau, nhưng vẫn không buông tay,“Hừ, ngài Ventrue cần gì phải ra mặt thay Brujah? Tôi tận mắt nhìn thấy hắn ôm con đàn bà này vọt vào thành, làm sao có thể không có quan hệ gì?”
“Ra mặt thay Brujah?” Ventrue nhíu mày, cười lạnh,“Hắn chỉ là công nhân khuân vác mà thôi. Người trong lòng cậu là của tôi, việc ấy không thể nghi ngờ. Về phần người phụ nữ của Brujah là ai…… Ha ha, nếu về sau tôi biết, có thể thông báo miễn phí cho cậu, đến lúc đó tùy cậu bắt đi cường bạo lăng nhục, tận tình chà đạp ~”
Cao Đại Bàn:= = xấu xa! Người này quá xấu xa! Lương tâm bị chó ăn rồi ……
Nosferatu:= = Xấu xa! Một kẻ xấu xa trăm phần trăm……
Quần chúng vây xem: Xấu xa! Rõ ràng là người xấu! Ngài thân vương thật quá đáng……
“Khụ, nếu là mệnh lệnh của ngài thân vương, tôi đương nhiên phải tuân theo.” Nosferatu đĩnh đạc buông hai tay đang ôm Đại Bàn ra, sửa sang lại quần áo của mình.
Cao Đại Bàn không có người đỡ, nhất thời chật vật ngã ngồi dưới đất, khi đùi chạm tảng đá vào lạnh như băng, đồng chí Đại Bàn mới ý thức được một chuyện: Heo ăn rồi! Bà đây lại bị xem hết!
“Lại chỗ ta đi.”
Thân vương Ventrue nhẹ giọng vươn tay về hướng Cao Đại Bàn co người thành một cục. Áo choàng màu đen phất qua tầm mắt mọi người, cũng che chắn được ít nhiều, giống như chỗ tránh nạn khiến cho người ta an tâm, tơ tằm lạnh như băng chắc chắn mà mềm nhẵn…
Đồng chí Cao Đại Bàn từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên cảm thấy loại áo choàng màu mè hoa lá kia này thật sự rất an toàn! Vì thế vừa lăn vừa bò nhào tới, nhưng mới chạy được nửa bước đã bị lập tức bị người phía sau chộp lấy yết hầu!
“Chờ một chút……”
Ngón tay lạnh như băng vuốt ve dấu răng bên gáy Đại Bàn, giọng nói lười nhác lộ ra sự hứng thú bất thường,“Kỳ quái, máu Bán Huyết tộc vốn có kịch độc, trên cổ lại có dấu răng sau khi quý tộc hút máu! Có thể nói cho tôi biết, đây là chuyện gì hay không?”
Ai nha, nguy rồi……
To be continued…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Nhân vật mới xuất hiện: Nosferatu
Thiếu niên có vẻ xấu xa, tuy rằng màu tóc không đúng, nhưng bức ảnh này tạo cảm giác gần giống nhất, tạm thông qua……
Hayy, đọc lại mấy lần rồi