vợ à dậy đi hôm nay em đi thi đại học mà
-em muốn ngủ thêm
-hôm qua lại cày game cả đêm à_anh khổ sở kêu nó dậy
Nó miễn cưỡng dậy không phàn nàn nữa, thay đồ xong rồi xuống lầu ăn sáng. Tới trường thi.
-em vào thi đi thi xong gọi anh ra đón
-okey chồng đi làm vui vẻ
Nó bước vào phòng thi với gương mặt hết sức bình tĩnh. Trong phòng thi thường có cái cảm giác hồi hợp, pha chút căng thẳng. Nó bước ra vươn vai như trút được hết gánh nặng.
Vừa bước ra khỏi trường thì có một chiếc xe du lịch trắng đứng đó trên hết một tên mặc áo khoác đen bước ra đi sát lại chỗ tôi. Móc một cái khăn có tẩm thuốc mê quay lại bịch cái khăn đó lên miệng khiến tôi ngất đi, khiên tôi lên xe chở tôi đến một nơi nào đó.
Lúc tỉnh lại thì nghe một tiếng nói
-chúng tôi đã bắt con nhỏ đó rồi bây giờ làm gì
-tao đến đó nói chuyện với nó rồi cho tụi bây xử nó
Bọn nó quay sang nhìn tôi. Cứ tưởng mấy cảnh này chỉ có trong phim chứ thì ra mình có nhiều kẻ địch đến vậy. Tôi quay sang hỏi
-đây là đâu
-đây là căn nhà hoang gần thành phố
Nói xong hắn quay sang bấm số gọi cho ai đó. Tới khi nghe mới biết gọi cho anh.
-giám đốc Trần à vợ mày đang ở trong tay tụi tao nè
-tụi bây muốn gì, mà trước khi nói mày đưa máy cho cô ấy đã
-hi chồng, đến đây thì gọi giùm em ờ... 1 2 3 4 5... khoảng 8 chiếc xe cứu thương
Sau khi nghe nó nói xong thì một đứa mặt áo đen tán cho nó một cái, nó vẫn nở một nụ cười bình thường- tụi mày sợ à
Thằng cầm điện thoại dực lại- mày cầm 5 tỷ tới đây
-1 tiếng sau tao tới đó
-1 tiếng sao?
-thì cứ đợi đi trong một tiếng đó nên xin lỗi vợ tao đi chứ không là đi ăn bánh uống trà với Diêm Vương đó
Nói xong anh cúp máy. Quay lại nó dù đã tháo được dây thừng nhưng vẫn muốn coi kẻ chủ mưu muốn gϊếŧ mình là ai. Chịu đựng tụi nó hành hạ là chuyện hay xảy ra với nó trước khi gặp anh. Nào là rạch mặt, cắt áo. Cho đến khi ông chủ tụi nó đến.
-cô thấy những trò tôi dành cho cô có vui không.
Nó nở nụ cười cười rất đáng sợ- vui lắm, tôi cũng sắp có trò vui lắm đây ông Nhiên à. Muốn hạ nhục lăng mạ tôi cần chi mấy thủ đoạn bỉ ổi này.
Nó trở nên máu lạnh, tàn nhẫn không thể tả.
-mày rạch mặt tao, mày xé áo tao thấy vui không_nó hành hạ mấy thằng đó gần như sắp chết,rồi nớ lại còn một người mình còn chưa xử.- tôi thấy cáimangj già của ông không muốn giữ lại nữa tôi cũng đang buồn hay ông làm thú vui cho tôi đến khi nào chồng tôi đến.
Nó không khoang dung hành hạ ông như thú nuôi của mình và còn nói cho ông biết rằng mẹ mình vô tội rằng mình là con gái của ông ta.- để tôi nói cho ông biết một chuyện rất thú vị. Năm đó mẹ tôi sinh tôi ra là con gái của ông, mẹ tôi chưa hề nɠɵạı ŧìиɧ chính cái con vợ bé của ông sắp đặt ra việc này để loại bỏ mẹ tôi và vào nhà họ nhiên của ông.
Khi ông ta nghe xong thì cứ như người vô hồn. Khoảng 5p sau chồng tôi tới nơi và gọi thêm xe cứu thương.
-cô bé à con không sao trên mặt con có một vết đứt và đang rỉ máu tươi kìa
-con không sao đâu.
Nó nói xong thì anh hút máu tươi trên mặt nó.- lấy dùm cháu một cái băng cá nhân là được rồi.
Bác sĩ móc trong túi ra một cái băng cá nhân đưa cho anh dán cho nó.
-sao để nó rạch mặt, xé áo vậy hả mai mốt đừng vậy nữa
-muốn coi là ai thôi mà không sao.
-cháu bé một mình cháu tự thoát, tự đánh nhau với chúng à cháu giỏi thật mà lúc đó chắc chắn tụi nó sẽ gọi điện đòi tiền chứ hả.
-dạ. Nhưng cháu lại kêu anh ấy gọi mấy bác cứu tụi nó vì sợ tụi nó sẽ chết
-tại sao con lại dám chắc mình sẽ đánh được bọn chúng
-tại vì mỗi khi đầu óc cháu trống rỗng như chìm vào giấc ngủ thì mình lại có thể một mình chấp được 10 người như anh ấy
Nói chuyện với bác sĩ thì thấy đã muộn nên xin về trước. Anh chở tôi thẳng thẳng về nhà thay đồ. Rồi đến công ty làm việc tiếp.