Bạch Chấn Dương nghe vậy thì lập tức cười lớn, chỉ là trong nụ cười này có chút âm u:
“Được ạ. Nếu có anh Tam Diệp đến giúp, vậy thì quá tốt rồi. Con phải nhờ anh ấy giải quyết một người!”
Hai ngày sau, công bố kết quả trúng tuyển đại học.
Với điểm số của Hạ Hiểu Y, việc được nhận vào đại học. Ninh Châu gần như chắc chản, không cần phải lo lắng.
Hiện tại là kỳ nghỉ hè, giấy báo nhập học của các trường cao đẳng, đại học sẽ được gửi đến các trường nơi thí sinh cư trú, sau đó các trường sẽ phát lại cho thí sinh.
Lúc này, tất cả các sinh viên tốt nghiệp đã đến lớp, chờ đợi tin tốt của họ.
Mạc Phàm ở nhà cùng Hạ Thiên Kỳ luyện tập đối chiến cơ bản, vì không đi cùng Hạ Hiểu Y đến trường.
Giáo viên chủ nhiệm của Hạ Hiểu Y tên là Thiệu Quyên - một nữ giáo viên hai mươi mấy tuổi, bởi vì cô còn trẻ xinh đẹp, thành tích giảng dạy lại xuất sắc, trong ngành giáo dục Bäc An này cũng là một ngôi sao.
"Thiệu Quyên ôm một xấp phong thư lớn đi vào, trên mặt tràn đầy vui mừng.
"Cô hiện tại bắt đầu phát giấy báo trúng tuyển cho mọi người, thật ra cô cũng chưa đọc qua kết quả trúng tuyển của các em, nên lúc này cũng rất hồi hộp nha.” Thiệu Quyên nói xong, bắt đầu mở ra phong thư thông báo đầu tiên
"Lý Bình n, đại học phương Nam."
"Lư Quốc Tư, Đại học Đông Hải."
"Tư Hiểu Tình, Đại học Bắc An..."
Thiệu Quyên mỗi lần đọc ra một cái tên, trong phòng học. sẽ vang lên một trận võ tay, tất cả mọi người đều tỏ vẻ chúc. mừng các bạn học được nhận vào. Nhưng mà tiếng vỗ tay khi đọc xong tên Bạch Chấn Dương thì lại chậm chạp chưa vang lên.
"Bạch Chấn Dương, Đại học Ninh Châu.”
Ninh Châu? Bản thân Thiệu Quyên cũng sửng sốt!
Bởi vì theo cô, với thành tích thi đại học của Bạch Chấn Dương, không có khả năng đậu vào đại học Ninh Châu - đại học xếp hạng nhất trong năm tỉnh bắc cảnh!
Nhưng mà trên thư thông báo này thật sự ghi như vậy!
"Thiệu Quyên cẩn thận xác nhận hai lần, cố gảng đè nén cảm giác nghỉ hoặc trong lòng, nói:
"Chúng ta hãy chúc mừng bạn học Chấn Dương!” "Tiếng vỗ tay vang lên thưa thớt.
Những người này đều là người của Bạch Chấn Dương, còn số đông còn lại vẫn đang nghỉ hoặc.
Bạch Chấn Dương cười lạnh đứng lên, đi tới trước mặt giáo viên chủ nhiệm, một tay kéo thư mời trúng tuyển tới, sau đó giơ lên cao, khıêυ khí©h nhìn cả lớp một cái.
Hơn nữa khi ánh mắt của anh xẹt qua Hạ Hiểu Y, còn đặc biệt dừng lại hai giây.
"Đây chính là thư thông báo trúng tuyển của Đại học Ninh Châu, các bạn học có ý kiến gì?” Bạch Chấn Dương nói với vẻ mỉa mai
“Nếu như không phục, vậy cũng thử đưa thư trúng tuyển đại học Ninh Châu của các người cho tôi xem nào!”
Hẳn ta đắc ý nói xong thì liền đi về chỗ ngồi.
Lúc đi ngang Hạ Hiểu Y thì dừng lại một chút, trên mặt mang theo nụ cười nham hiểm, hạ giọng nói:
“Còn một bất ngờ phía sau dành cho cậu!”
Hạ Hiểu Y lạnh lùng nhìn Bạch Chấn Dương, cái gì cũng không nói, nhưng trong lòng lại cảm thấy bất an.
Trong lòng Thiệu Quyên rất chắc chắn, Bạch Chấn Dương có thể nhận được thư thông báo trúng tuyển của Ninh Đại, tuyệt đối là có thủ đoạn không thể nói ra.
Nhưng mà cô không có băng chứng cho việc này, lại càng. không thể chỉ trích học sinh của mình trong trường hợp này.
Nhìn phản ứng của những học sinh kia, trong lòng Thiệu Quyên hơi thở dài, có lễ, từ hôm nay trở đi, những sinh viên trẻ này sẽ bắt đầu chân chính nhận ra mặt tàn khốc của xã hội.
Chờ cho Thiệu Quyên đem tất cả thư mời trúng tuyển phát xong, mới cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Hạ Hiểu Y lại vội giơ tay lên, lo lắng hỏi: "Cô ơi, em chưa có giấy báo nhập học.”