Chương 28: Không có tình yêu, hôn nhân chắc chắn sẽ không hạnh phúc

Nếu không đi lúc này thì đợi đến bao giờ?

Từ Tử Căng tiến lên ôm lấy Triệu Hồng Anh, vẻ mặt áy náy:

"Dì à, lời lúc nãy là cháu lỡ miệng thôi."

"Cháu thật xin lỗi, không nên nói vậy cháu thật vô lễ."

Làm sao có thể trách cô bé ngoan ngoãn trước mắt này được chứ?

Triệu Hồng Anh biết hoàn toàn không thể trách Từ Tử Căng, tất cả là do con gái bà ép cô đến nước này.

Hơn nữa, cô nói cũng đúng sự thật mà!

Nhà ai mà lên đến tam đại không phải là gia đình bình thường chứ?

Nếu không có anh em nhiều lần giúp đỡ trên chiến trường, nhà họ Dương làm sao có ngày hôm nay?

Bà chỉ không ngờ con gái mình lại ác độc đến mức này.

"Không."

Triệu Hồng Anh mũi cay cay, mắt đỏ hoe ôm lại Từ Tử Căng: "Con à, không trách con được, là nó sai."

"Mẹ không ngờ đứa con gái mẹ chăm sóc tỉ mỉ lại trở nên chua ngoa ác độc như vậy."

"Tử Căng à, người phải xin lỗi là mẹ, là mẹ với bố chồng con không dạy dỗ tốt con gái, khiến con phải chịu ủy khuất."

"Con yên tâm, từ nay mẹ sẽ dạy dỗ Văn Tĩnh cho thật tốt."

Có dạy hay không, chẳng liên quan gì đến cô cả.

Không dạy còn tốt hơn.

Cha mẹ không dạy, để người khác dạy, để xã hội dạy cho tốt.

Từ Tử Căng thở dài thườn thượt, lắc đầu nhẹ nhàng:

"Dì à, dì đừng khổ sở nữa."

"Nói thật, trước đây cháu muốn gả vào nhà họ Dương, chính là vì dì tốt với cháu, đó là lý do chính."

"Từ nhỏ cháu không được mẹ đẻ yêu thương ở với dì cháu cảm nhận được hơi ấm từ tình mẫu tử."

"Nụ cười của dì, sự hiền lành của dì, sự tán thành của dì, khiến cháu hận không thể lập tức trở thành một thành viên của gia đình này."

"Nhưng giờ cháu biết, chỉ có vậy thôi là chưa đủ."

"Kết hôn tuy là sự kết hợp của hai gia đình, nhưng quan trọng hơn là sự kết hợp của hai người."

"Không có tình yêu, hôn nhân chắc chắn sẽ không hạnh phúc."

"Dương Thắng Quân không yêu cháu, đó là sự thật."

"Cháu sẽ không rời đi vì những lời của Văn Tĩnh, nhưng hôm nay cháu nhất định phải ra đi, bởi vì cháu biết dưa hái non sẽ không ngọt."

"Dì đừng ép Văn Tĩnh xin lỗi, việc nó không thích cháu là chuyện cá nhân của nó, không liên quan đến ai khác."

"Dù là ai cũng không thể ép một người phải thích người mà họ ghét cả."

"Hơn nữa, cháu cũng không tốt đến mức ai cũng phải thích."

"Mấy năm qua, cảm ơn dì đã chăm sóc và yêu thương cháu."