Chương 17: Đưa ra lựa chọn

Từ Tử Căng: "..."

Thấy cô vẫn im lặng bà lão nói thêm.

"Tôi sẽ tặng thêm một trăm triệu tiền tài, để cô sống vui vẻ hơn cả đời trước! Thế nào?"

Từ Tử Căng biết không gian là gì.

Bởi vì sau tuổi 40, cô hầu như đều đọc tiểu thuyết cho đõ nhàm chán!

Đến tuổi này, cô chẳng muốn tranh giành gì nữa!

Vương Lộ muốn người đàn ông này thì cứ để cô ta lấy đi.

Giờ đây cô đã có danh lợi song toàn, tiền tiết kiệm trong ngân hàng dùng không hết.

Muốn đi đâu thì đi muốn ăn gì thì ăn.

Còn quá khứ thì quá nghèo khổ, muốn ăn không có, muốn đi đâu cũng không có phương tiện.

Cuộc sống hạnh phúc nhất của cô sắp bắt đầu.

Nhưng cô còn chưa kịp tận hưởng đã bị bắt quay về cái thời đại lạc hậu đó ư?

Cô không muốn đâu!

Chỉ là cô còn một người mẹ, một người bà.

Tuy con trai không thân thiết với cô, nhưng cô cũng không nỡ để chúng phải chịu bất cứ ảnh hưởng nào!

"Bà có thể đảm bảo tất cả bọn họ sẽ không sao chứ?"

Bà lão chỉ tay lên trời: "Đây là một thế giới song song, chỉ cần cô quay về, bọn họ tuyệt đối sẽ không bị ảnh hưởng gì cả."

"Tôi thề với trời!"

Xem ra, ngoài đồng ý ra không còn lựa chọn nào khác.

Từ Tử Căng gật đầu: "Tôi tin bà! Không gian ở đâu? Tiền đâu?"

Bà lão nghe vậy, nước mắt lã chã: "Cảm ơn con, đứa trẻ ngoan! Đây, con cầm lấy."

"Tìm chỗ vắng vẻ, nhỏ ba giọt máu vào viên ngọc này."

"Khi không gian mở ra, chỉ cần trong lòng niệm "vào" và "ra", con có thể đi vào và bước ra, cũng có thể cất đồ vật vào trong áo và lấy ra."

Thần kỳ đến vậy sao?

Từ Tử Căng đã nhiều năm không hề xúc động.

Nhìn viên ngọc và thẻ trong tay cô hỏi: "Mật mã đâu?"

"Sáu số cuối của chứng minh thư của con."

"Không gian này có công năng bảo quản, trái cây bỏ vào sẽ luôn tươi mới như vừa hái xuống!"

Quả nhiên là sự chuẩn bị cho cô.

Từ Tử Căng biết, nếu cô không đồng ý trở về cũng sẽ bị ép buộc đưa về!

Nếu vậy, chi bằng chuẩn bị cho tốt rồi vui vẻ quay về!

Dù sao, cô cũng chẳng còn lưu luyến gì ở thế giới này.

Con cái đã lớn, anh chị em đều có cuộc sống riêng, cha cũng không còn.

Từ Tử Căng quay đầu định hỏi bà lão khi nào cô cần phải đi.

Nhưng vừa quay lại, bên cạnh đã chẳng còn ai?

Thế này thì cô nóng ruột rồi!

Nắm chặt cái thẻ, dùng điện thoại gọi xe, Từ Tử Căng lập tức vào siêu thị lớn...