Chương 69-1: Hỉ mạch (1)

- Thỉnh an hoàng thượng.

Sau khi hai người hành lễ, Tư Mã Duệ nâng các nàng lên, kỹ thuật diễn tốt đẹp, cười trêu ghẹo nói:

- Trẫm cả ngày mệt muốn chết, thế mà các ngươi cả ngày thanh nhàn, lại ở chỗ này uống rượu... Sao không gọi trẫm? Nếu nói không được, xem trẫm như thế nào phạt các ngươi!

Trịnh quý phi đỡ trán, cười hì hì nói:

- Đức phi muội muội sai người đào hai vò rượu hoa quế, nàng hoài thai không uống được, thần thϊếp thả bụng, cũng mới uống một vò, tửu lượng của hoàng thượng không bằng một nửa thần thϊếp, còn dư lại một vò cũng đủ để người uống hai lần.

- Vậy là tốt rồi.

Tư Mã Duệ vừa lòng gật gật đầu, ngồi lên giường La Hán nói với Trịnh quý phi:

- Trẫm thấy nàng tuy không có say nhưng cũng có bảy tám phần, đừng vội trở về, nghĩ ngơi trên kháng sàng một chút đi, nếu không đi đường bị nhiễm phong, lại bị đau đầu.

Trịnh quý phi tới tìm Tư Mã Duệ để nói đến chuyện của Phúc Ninh đại trưởng công chúa, còn nghĩ nàng nghe xong, hoặc là nói mình không có say trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Hoặc là thuận thế lưu lại đợi tỉnh rượu rồi nói, không ngờ nàng lại cự tuyệt:

- Đức phi muội muội là người sạch sẽ, thần thϊếp mà ngủ trên kháng sàng của nàng, đừng nói đệm chăn màn trướng, chỉ sợ bộ giường nàng cũng có thể dỡ xuống làm củi để đốt, đừng làm phiền nàng.

Du Phức Nghi cười mắng:

- Ta còn chưa nói gì đâu. Tỷ tỷ lại lôi ra một đống lý do.

Trịnh quý phi cũng không cãi lại, liền phúc thân với Tư Mã Duệ:

- Thần thϊếp cáo lui.

- Ừ, nàng đi đi, trở về nghỉ ngơi đi.

Tư Mã Duệ gật đầu, lại phân phó cung nữ bên người Trịnh quý phi là Trầm Ngư:

- Chăm sóc Quý phi nương nương thật tốt.

- Nô tỳ tuân chỉ.

Trầm Ngư hành lễ xong, liền nâng Trịnh quý phi, bên ngoài đã có kiệu chờ sẳn.

Sau khi Trịnh quý phi rời đi, Tư Mã Duệ ngã ngửa lên kháng sàng, im lặng một lúc lâu, rồi uể oải nói:

- Ái phi ngươi nói rất đúng, phi tần trong cung chỉ xem trọng ngôi vị hoàng đế của trẫm, chứ không phải trẫm.

Biết hắn bị những lời say rượu của Trịnh quý phi đả kích, Du Phức Nghi cũng không bỏ đá xuống giếng, an ủi hắn nói:

- Dù sao người cũng là hoàng đế, xem trọng ngôi vị hoàng đế hay xem trọng người, có gì khác đâu? Cũng đều là hoàng thượng mà.

- Sao có thể giống nhau?

Tư Mã Duệ tức giận trừng mắt nhìn nàng, sau đó hung tợn mắng Cốc Vũ:

- Thất thần làm cái gì? Rót rượu!

Cốc vũ nhìn Du Phức Nghi, Du Phức Nghi cười mắng:

- Thật là không có tuệ nhãn, không thấy hoàng thượng muốn mượn rượu giải sầu sao, còn không mau rót rượu?

- Nói bậy, ai muốn mượn rượu giải sầu?

Tư Mã Duệ tức giận trừng mắt nhìn Du Phức Nghi, thấy Cốc Vũ bày một cái ly uống rượu ở trước mặt mình, cũng rót đầy ly, vì thế hắn nâng ly uống một hơi cạn sạch.

Sau đó "Phi" một tiếng nhổ ra, vẻ mặt ghét bỏ nói:

- Quá nhẹ, chỉ có đám nữ nhân hề hề ốm yếu mới thích uống, một chút cũng không đã ghiền.

Lúc trước làm trò trước mặt Nhan bảo lâm, hắn còn khóc la đòi uống rượu hoa quế, lúc này được uống, lại kén cá chọn canh, Du Phức Nghi nói:

- Muốn đã ghiền thì người uống Thiêu Đao Tử đi, tội gì phải lãng phí rượu hoa quế của thần thϊếp?

Nói xong phân phó Cốc Vũ:

- Nếu đã khai đàn(mở nắp), phần thừa lại cũng đừng thu hồi, các ngươi phân chia uống đi.

- Dạ.

Cốc vũ lên tiếng, đang muốn hành lễ tạ ơn, Tư Mã Duệ lại không chịu, rầm rì nói:

- Tuy không đã ghiền, nhưng có còn hơn không, trẫm chắp vá uống tạm cũng được.

Du Phức Nghi bất đắc dĩ, đành sai Cốc Vũ rót rượu cho hắn.

Tư Mã Duệ uống liền mấy ly, sau đó hỏi Du Phức Nghi:

- Nghe nói hôm nay Phúc Ninh đại trưởng công chúa tiến cung?

- Ừ, thần thϊếp cũng gặp.

Du Phức Nghi gật gật đầu, giải thích kỹ càng tỉ mỉ:

- Thật ra thứ nữ của Phúc ninh đại trưởng công chúa vẫn chưa bệnh chết, mà là bị đưa tới Thông Châu đến Từ Tâm Am, Bảo Ninh hầu không biết nghe tin ở đâu, liền chạy tới đoạt người, an bài cho nàng thân phận nông gia, lấy danh nghĩa là tân phu nhân để thành thân, chuyện này truyền tới tai Phúc Ninh đại trưởng công chúa, nàng dẫn người chạy đến Bảo Ninh hầu phủ đòi người, Bảo Ninh hầu không thừa nhận, vì thế sáng sớm hôm nay nàng tiến cung tới tìm hoàng hậu nương nương làm chủ.

Nghe xong Tư Mã Duệ cười nói:

- Tiểu tử Triệu Chấn này cũng rất si tình, trẫm đã đoán là hắn sẽ đoạt người, lại không ngờ hắn quyết tuyệt như vậy, trực tiếp an bài cho nhị biểu muội một thân phận mới, khiến Phúc Ninh đại trưởng công chúa phủ cùng với Trường Ninh hầu phủ phân rõ giới tuyến, kể từ đó, phúc ninh đại trưởng công chúa muốn đắn đo nàng cũng không được.

Há miệng là Phúc Ninh đại trưởng công chúa, ngay cả cô mẫu cũng không gọi, rồi lại xưng hô Bảo Ninh hầu phu nhân là nhị biểu muội, ai gần ai xa vừa nghe là hiểu.

- Hắn quyết tuyệt cũng vô dụng, nếu làm theo lời Phúc Ninh đại trưởng công chúa, chỉ cần để Bảo Ninh hầu phu nhân cùng Phúc Ninh phò mã lấy máu nhận thân, hết thảy đều sáng tỏ...Nhưng nếu Bảo Ninh hầu không chịu phối hợp, muốn lấy máu nhận thân cũng khó...

Du Phức Nghi liếc Tư Mã Duệ một cái, nhếch môi nói:

- Nói đến cùng, cuối cùng chuyện này có kết quả thế nào, vẫn phải xem ý tứ của hoàng thượng.

Tuy nói như vậy, nhưng Tư Mã Duệ quyết định thế nào, Du Phức Nghi cũng có thể đoán được vài phần.

Thể diện hoàng thất có thể không cần, nhưng thể diện công thần không thể không màng.

Nếu triều thần lạnh tâm, xã tắc Đại Chu cũng khó vững, cũng vì Phúc Ninh đại trưởng công chúa hay đối phó với thái hậu, thái hậu thường quạt gió thêm củi.

Tư Mã Duệ chỉ có thể dọn đường cho Triệu Chấn đi, nếu Triệu Chấn đào hố hắn, thì hắn cũng chỉ có thể cắn răng nhận lấy.

- Xem ý tứ của trẫm, trẫm có thể có ý tứ gì? Kế sách bây giờ, cũng chỉ có thể sai người thả ra tin tức nói Phúc Ninh đại trưởng công chúa vì tư sinh nữ mà sốt ruột, cho nên mới nhận sai Bảo Ninh hầu phu nhân vì có bộ dạng giống thứ nữ của nàng, lại sai Phúc Ninh phò mã đi Bảo Ninh hầu phủ tạ lỗi, như thế bịt tai trộm chuông cũng che đậy được một chút, tốt xấu gì cũng đem chuyện này lừa gạt trôi qua. Còn Trùng Nương, người nên biết đều đã biết, về sau nàng chỉ có thể tự cầu phúc.

Tư Mã Duệ buồn bực uống một ngụm rượu, lại tức giận phun tào Phúc Ninh đại trưởng công chúa:

- Cũng không biết tự lượng sức, lại dám đối đầu cùng Triệu Chấn...Triệu Chấn là ai? Chính là tên tiểu tử lúc mới tám tuổi đã có thể ôm bài vị thúc bá đại gia chạy đến Kim Loan điện kêu khổ, lại giảo hoạt vô cùng, cùng hắn xé mặt, có thể chiếm tiện nghi?

Vì tư sinh nữ mà sốt ruột? Nếu tự nàng đích thân sinh ra đích nữ thì thôi, nhưng lại là cung nữ sở sinh thứ nữ.

Cho dù là người không biết nội tình khi nghe xong, hơn phân nửa cũng không tin, này còn không phải là lừa gạt? Du Phức Nghi cười nói:

- Giảo hoạt cũng có chỗ tốt, nếu đổi lại là người thành thật không giảo hoạt, chỉ sợ nếu thích ai đó, lại bị Phúc Ninh đại trưởng công chúa tôn quý nhìn trúng, cũng chỉ có thể hành quân lặng lẽ.

Tư Mã Duệ thò đầu qua, ở trên má của Du Phức Nghi " bẹp" một cái, vẻ mặt trịnh trọng nói:

- Ái phi yên tâm, trẫm so với Triệu Chấn còn giảo hoạt hơn nhiều, mặc kệ là ai, cũng không tách được chúng ta.