Như vậy, ở kiếp trước Đom Đóm rốt cuộc là loại quan hệ gì với Trần Nặc?
Kỳ thật rất đơn giản.
Lý Dĩnh Uyển sớm đã chết rồi, đã chết tại đêm ngày 6 tháng 1 năm 2001, thời điểm mà thảm họa ác mộng kia ập đến. Lý Dĩnh Uyển ở lúc sau, chỉ là một cái xác trống rỗng không có tình cảm, không có linh hồn, chỉ biết mỗi báo thù —— một cái tàn hồn với chấp niệm muốn báo thù, vì vậy mới ở lại nhân gian.
Tàn hồn này, cho dù đã trở thành đom đóm, cũng không thật sự sống lại.
Chỉ là cô đem người đàn ông này trở thành một tia chấp niệm cuối cùng để ở lại nhân gian, là chỗ dựa cuối cùng mà cô có thể ỷ lại.
Cuối cùng cũng là duy nhất, cũng là toàn bộ.
Đây không phải là tình yêu, cũng không phải là lòng trung thành của một thuộc hạ đối với cấp trên
Nó còn vượt xa cả điều ấy.
·
Đương nhiên, đó là Đom Đóm mà Diêm La đã quen biết ở kiếp trước.
Mà Lý Dĩnh Uyển tuổi mười sau ở kiếp này, giờ phút này nhìn thiếu niên trước mặt cười rộ lên rất đẹp, nhìn đối phương vốn ngắt lỗ tai của mình, sau đó lại dùng loại tư thái thân mật như vậy, đội mũ lên cho mình, lại sờ đầu của mình...
Lý Dĩnh Uyển mười sáu tuổi chính là đang ở thời kỳ phản nghịch của tuổi vị thành niên, lúc ban đầu thất thần cùng luống cuống, sau khi lấy lại được lý trí…
Cô rất dứt khoát, chân phải nhỏ mang giày da nâng lên, hướng về phía đối phương hung hăng đá tới!
"A! Biếи ŧɦái lưu manh a!!!"
Một cước này cũng không có đá trúng, nhưng Lý Dĩnh Uyển rất thông minh quay đầu bỏ chạy, cô chạy về phía hai tên cảnh sát tuần tra cách đó không xa, sau đó nhanh chóng nói gì đó với hai tên cảnh sát, quay người chỉ vào địa phương vừa rồi...
Trên đường trông rỗn không có ai, tên thiếu niên biếи ŧɦái vừa rồi, đã không thấy nữa.
·
Đêm nay đối thủ đô Hanseong của Nam Triều Tiên mà nói, nhất định sẽ là một đêm không bình tĩnh.
Trong một văn phòng của Viện Tình báo Quốc gia Nam Triều Tiên (NIS), trên mặt bàn đặt một chồng ảnh chụp cùng với một ít thứ lộn xộn nào đó. Trong túi nhựa lớn nhỏ có chứa mấy đồ vật:
Một quân đao dính máu.
Một cây bút bi.
Một miếng vải caro xanh trắng bị cắt.
Ngoài ra còn có một ít thứ rải rác, có thể thấy được đay là linh kiện bị tháo gỡ của súng.
Mà trên một số bức ảnh nằm rải rác trên bàn, chính là thi thể của các tên quân nhân được chụp từ các góc độ khác nhau, cùng với các mẫu vết thương cận cảnh.
"Đây là hoạt động quân sự bí mật của chúng ta tại biên giới đêm qua, hai tên này được lệnh đi tới biên giới để thực hiện nhiệm vụ bí mật xâm nhập nhưng lại chết ngoài ý muốn!
Những thứ có thể tìm được tại hiện trường đều ở đây! Ngoại trừ những này, cách nơi bị hại khoảng 300 mét về phía bắc, khu vực thông đạo địa lôi của chúng ta, còn tìm được một quả mìn M2 được một loại thủ pháp đặc biệt ngăn nổ!
Quân đạo hiện tại của các ngươi là do phương Bắc chê tạo!"
Một người đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen đứng trước bàn lạnh lùng nhìn chằm chằm một đám thủ hạ tinh nhuệ: "Tư liệu thăm dò hiện trường, cùng với văn bản báo cáo, ảnh chụp, hồ sơ phân tích sơ bộ cũng đã gửi đến tay mọi người!
Mọi người! Đây là một âm mưu nhằm chống lại sự xân nhập quân sự của Nam Triều Tiên dân quốc! Kẻ độc tài phương Bắc đã đối với chúng ta vung lên dao mổ! Vì an nguy của Nam Triều Tiên dân quốc. . . Thanh Nga Đài đã hạ mệnh lệnh, yêu cầu chúng ta không tiếc bất cứ giá nào, trong thời gian ngắn nhất, tìm cho ra đặc công phương Bắc xâm nhập vào đất nước chúng ta!!! Trung thành!!!"
Dứt lời, tập thể mười mấy nhân viên tình báo tinh anh cả trai lẫn gái trong phòng đều đứng dậy đồng thanh hò hét:
"Trung thành!"
.
Cùng lúc đó, tại đường biên giới phía bắc, trong một bộ chỉ huy bí mật ở biên giới, một sĩ quan trung niên mặc đồng phục sĩ quan cấp cao, ngũ quan bằng phẳng, hung hăng nhìn đồ đạt trên bàn.
Một lười thép được cắt ra khỏi tường thép.
Một thanh súng dài đã bị tháo linh kiện.
"Tay sai Mỹ quốc ở phía Nam đã vào được! Ta lệnh cho các ngươi, bảo vệ tôn nghiêm của quân tiên phong, bằng máu tươi, bằng tín ngưỡng, bằng tất cả lòng trung thành! Các nhà lãnh tụ vĩ đại đang theo dõi chúng ta! Từ giờ trở đi, đội tuần tra được nâng lên cấp độ thời chiến! Toàn bộ khu vực phòng thủ, toàn bộ nơi trú quân, toàn bộ khu vực tiến hành tìm kiếm! Nhất định phải đem tên tay sai của Mỹ quốc tìm ra! Tuyệt đối không thể để cho tay sai Mỹ quốc thực hiện được âm mưu! Lãnh tụ đang theo dõi chúng ta!!!"
Tên sĩ quan nói tới đây, liền oán hận: "Tại địa điểm phát sinh chuyện tối qua là do ai phụ trách tuần tra?"
Một sĩ quan bên cạnh đang muốn trả lời: "Là..."
"Xử bắn hắn!"