- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Linh Dị
- Bình Tà Chi Dục Niệm
- Chương 23: Hôn nhẹ
Bình Tà Chi Dục Niệm
Chương 23: Hôn nhẹ
"Anh thích không?"
———
Tôi nói mọi người nghe đây là lần đâu tiên tôi chân chính hôn môi người khác. Ba mươi năm qua tôi sống rất thanh tâm quả dục. Cũng không phải không có du͙© vọиɠ mà là không gặp được người thích hợp để tôi có thể chấp nhận chịu ràng buộc. Tôi dám đám bảo đây cũng là lần đầu của Muộn Du Bình. Mặc dù hiện tại không biết vì sao anh lại đối tốt với tôi nhưng dựa theo tính cách lạnh lùng trước đây của anh sợ rằng đến bạn bè còn không có nói chi bạn gái.
Cho nên có thể nói chúng tôi bây giờ đều tương đối phấn khích và đói khát. Không ngờ thể tôi lại có thể khiến lão xử năm trăm năm này lăn giường với mình.
Tôi gần như điên cuồng cắn môi Muộn Du Bình, lúc đầu anh có chút không biết làm sao, nhưng rất nhanh cảm xúc cũng dâng trào, so với tôi còn điên cuồng hơn, bởi vì anh quá dùng sức khiến tôi tưởng môi mình sắp rách tới nơi rồi, mùi máu tanh bắt đầu lan ra.
Nhưng không đau, thật sự không đau, dù cho môi bị ngặm cắn một cách thô bạo nhưng lại khiến tôi cảm thấy cơ thể tê dại, lại còn nóng như lửa đốt, loại cảm giác như có một nhóm lửa nhen nhóm bùng lên tỏa ra toàn thân tôi! Cả người tôi nóng như lửa, cả anh cũng vậy, bởi vì tôi đã đưa tay chạm vào da thịt nóng đến dọa người của anh.
Tôi đưa lưỡi vào miệng anh, càn rỡ thăm dò từng ngóc ngách trong đó. Trong lòng phát ta âm thanh kêu gọi: Tôi muốn anh, nhìn xem đầu lưỡi tôi đang xâm chiếm từng góc ngách trong miệng anh đi! Anh xem, tôi có được anh, rất nhanh thôi anh chính là của tôi!
Năng lực học tập của Muộn Du Bình quả thật rất nhanh, anh nhanh chóng lĩnh ngộ được cách dùng môi mình hút lấy đầu lưỡi tôi, còn muốn đưa đầu lưỡi thăm dò môi tôi.
Đến cả động tấc dưới tay cũng học được, mò vào trong quần áo vuốt ve cơ thể tôi.
Chúng tôi thở phì phò như dã thú lao vào cắn xé nhau nửa ngày, miệng lưỡi cũng trở nên chết lặng, sau đó mới thoáng bình tĩnh lại, dịu dàng hôn đối phương.
"Đây chính là yêu." Tôi liếʍ môi anh, cười nói: "Hai người yêu nhau sẽ làm như vậy."
Mặt anh cách mặt tôi có đúng một centimet.
Viên Định Khôn châu không biết đã bị anh ném tới đâu rồi, nhưng mắt tôi cũng đã thích ứng với ánh sáng trong phòng, tôi nhờ vào ánh sáng ngoài cửa sổ, nhìn thấy cánh môi mới bị tôi gặm có chút sưng.
Anh chưa ổn định được hơi thở, khí tức ấm áp chạm vào gò má tôi.
"Anh thích không?" Tôi khẽ cười một tiếng, lưỡi vươn ra liếʍ lên đôi môi sưng nóng của anh.
Một giây kế tiếp trời đất bỗng dưng quay cuồng, đến khi nhìn lại đã thấy lưng tôi nằm dưới đất.
Muộn Du Bình lập tức đè tôi xuống.
Cảm giác lạnh băng tỏa ra từ lưng, tôi không kiềm lòng được mắng to, bộ anh không thể dịu dàng một chút sao, có ai như anh trực tiếp đè người ta xuống đất không? Ghế sofa cách có hai ba mét, lại còn vừa ấm vừa mềm sao anh không dùng?
Ai da da, lưng ông đây, hơi đau.....
Mà Muộn Du Bình lại không nói gì bắt đầu cởi núc áo tôi.
Tôi.........
Cái này là anh tự học hả......
Thấy anh bắt đầu ra tay, tôi đương nhiên không cam lòng tuột lại phía sau, tôi đưa tay cởi dây kéo áo khoác. Không ngờ dây kéo kéo đến một nửa liền kẹt ở giữa. Mà lúc này anh đã cởi xong toàn bộ núc áo núc quần của tôi, giờ đang dùng sức lột chúng khỏi người tôi. Tôi gấp gáp, hai tay dùng sức kéo áo anh, cái áo "xoạt" một tiếng bị tôi xé rách.
Anh buông tay để tôi dễ dàng cởi cái áo đã rách ra khỏi người anh. Sau đó anh vươn tay lột áo tôi. Anh đặt tôi dưới đất, qua mấy giây anh đã tự động cởi sạch quần áo, cẩn thận đem chúng lót dưới lưng tôi.
Lưng tôi vừa chạm vào quần áo anh liền không còn cảm giác lạnh như băng, nhưng anh dường như vẫn sợ tôi lạnh nên lại dùng một tay ôm lấy lưng tôi, còn anh thì chôn trong cổ tôi bắt đầu gặm cắn cần cổ non mịn, một tay khác không nhịn được bắt đầu cởϊ áσ sơ mi của tôi.
Tôi nằm trong lòng anh, sau lưng là cánh tay và quần áo anh, anh ôm tôi rất chặt, rất nặng. Tôi cảm nhận từng cúc áo được anh cởi ra, cuối cùng hai thân thể nóng bỏng cứ thế dựa sát vào nhau. Anh ra sức gặm cắn cổ tôi, giống như dã thú đang ăn, tôi có cảm tương như anh muốn cắn đứt cổ mình, còn phải ăn thịt uống máu của tôi mới được.
"A....." Tôi không nhịn được rên một tiếng.
Muộn Du Bình vừa nghe tôi kêu cả người liền run lên, sau đó đột nhiên thúc vào người tôi!
Cái người này!
Anh cứ thúc, thúc vào người tôi tận mấy cái!
Mẹ nó! Tôi không xong rồi! Cái đồ tiểu yêu tinh này!
Tôi cắn chặt răng, cố nhịn cảm giác sung sướиɠ như con sóng đang sô đẩy trong thân thể, hiện tại tôi chỉ muốn xoay người đè Muộn Du Bình dưới thân ngay lập tức.
Ai ngờ tôi dùng hết sức cũng không xoay người được!
Muộn Du Bình vẫn để tay trên lưng tôi, anh dùng cơ thể mình đè tôi xuống, không cho tôi động đậy, mà đầu anh đã bắt đầu hướng lên mặt tôi rồi!
Tôi bị anh liếʍ, cảm giác sung sướиɠ tới nỗi da gà toàn thân đều nổi lên!
Mẹ ơi! Anh đè tôi làm gì! Chẳng lẽ anh muốn làm tôi?
Ông đây không muốn đâu! Ông đây mới là công mà! Ông đây muốn ở trong!
Tôi nông nóng giãy giụa, nhưng Muộn Du Bình cứ như ngọn núi đè áp tôi, anh thấy tôi vùng vẫy, thậm chí càng dùng sức áp chế tôi! Thế rồi tay anh, tay anh chạm vào dây nịt của tôi!
"Anh làm gì? Anh không phải......" Tôi còn chưa nói hết đã bị Muộn Du Bình chặn miệng, anh làm học tôi bắt đầu vươn lưỡi vào miệng tôi, quét sạch mọi ngóc ngách.
"Ô....." Tôi nói không nên lời, chỉ có thể hít mũi, cảm giác hô hấp đã sấp tắt nghẽn, tôi muốn thoát ra lại không thoát được, chỉ có thể vung bừa hai tay, hai tay cũng không tự chủ dược chạm vào lưng anh, móng tay đâm vào da thịt.
Anh vậy mà vẫn không ngừng tay, còn linh hoạt cởi giây nịt tôi, kéo khóa quần tây, rồi anh cũng buông miệng tôi ra, tôi mới vừa thở được hai hơi liền cảm thấy nửa thân dưới bị nâng lên, anh vô cùng thô lỗ lột quần tôi!
Tôi hít một ngụm khí lạnh! Muộn Du Bình anh có thể dịu dàng được không, anh chỉ mất hai ba giây đã đánh rớt quần ông đây, làm chim non của tôi sắp bị dây nịt mài rách rồi!
Trong đêm tối đoán chừng Muộn Du Bình cũng không thấy được biểu tình thống khổ của tôi. Thế nên anh mới dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cởϊ qυầи dài và qυầи ɭóŧ của tôi, sau đó cứ như thái sơn ép đỉnh đè tôi, tôi vung vẫy tay chân, vận hết sức lực cũng không đẩy nổi anh.......
Anh đè tôi xuống, thúc eo vào người tôi.
Khi đó toàn thân tôi lập tức cứng lại, tôi cho là hoa cúc sắp sửa nở hoa. Lại không ngờ anh thật sự.....thúc vào đùi tôi.
Tôi..........
Muộn Du Bình thúc vào đùi tôi mấy chục lần. Tôi cảm thấy chân mình sắp bị anh thúc tơi sưng rồi. Nhưng tôi cũng cắn răng không lên tiếng, anh muốn thúc thì thúc đi! Ông đây hy sinh đôi chân ngọc ngà để bảo toàn hoa cúc cũng coi như xứng đáng! Chờ anh xong xuôi ông đây liền tính sổ với anh!
Không ngờ Muộn Du Bình làm nửa ngày cũng chưa xong.
Tôi.........
Sự thật cho chúng ta biết, chỉ dùng chân không thì quả thật không được.
Hình như anh cũng bắt đầu mệt, rốt cuộc không thúc vào người tôi nữa, cả người cứ như sắp chết đè lên người tôi, cái miệng nhỏ thở hổn hển.
"Anh......anh xong rồi thì thôi. Mau buông tôi ra........" Tôi nhỏ giọng nói.
Anh nghe vậy, ngẩng đầu nhìn tôi.
Trong đêm đôi mắt anh hơi sáng lên, thật sự rất giống mấy con vật họ mèo.
Sau đó anh chồm đứng dậy.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, tưởng rằng anh đã buông tha mình nên tôi cũng chống người đứng lên. Trong lòng còn nghĩ anh hung hăng như vậy thiếu chút nữa tôi bị anh xiên chết rồi, cũng may lần này không bị gì thoát được một kiếp, tôi nhất định phải nghĩ ra cách để sau này xiên lại anh.
Tôi đang suy nghĩ, lại cảm thấy có chỗ không đúng, sau đó tôi thấy được một màn khiến cho hồn phách muốn lên mây.
Tên kia tên kia tên kia!!! Bởi vì tôi ngồi dậy nên hai chân hơi tách ra, tên kìa thấy vậy liền quỳ dưới chân tôi, nhìn vào chân tôi!
Da gà da vịt của tôi nổi hết cả lên, anh nhìn cái lông gì mà nhìn! Anh quan sát kĩ càng như vậy bộ tưởng mình là bác sĩ sản khoa hay gì! Nghĩ tới đây tôi lại hận không thể tát mình một bạt tai. Anh mà là bác sĩ sản khoa vậy tôi là gì? Chẳng lẽ là bệnh nhân để anh kiểm tra xem tôi có bầu hay không?
Vào lúc này Muộn Du Bình đột nhiên đưa tay kéo lấy chân tôi, còn đẩy ngã tôi! Anh không chờ ông đây chuẩn bị tâm tư liền như ngọn nói thái sơn đè tôi xuống, một tay kiềm chặt cánh tay vung loạn của tôi, ngực anh đè lên ngực tôi, không nói hai lời liền cấm vào giữa hai chân tôi!
Hết chương 23.
Như mọi người đã biết là Dưa edit H tệ lắm, dù đây không hẳn là H nhưng cũng tính là cảnh hơi "nóng" nhể.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Linh Dị
- Bình Tà Chi Dục Niệm
- Chương 23: Hôn nhẹ