Sau khi Diệp Phi mua căn nhà kia, qua lại làm thủ tục một thời gian, khi người môi giới giao sổ nhà đến trên tay cô, Diệp Phi cảm thấy mình giống như đang nằm mơ rất không chân thật, hỏi người môi giới thêm mấy lần —— Đây là thật sao?
Người môi giới cười nói là thật, căn nhà này là của cô.
Khoảnh khắc đó hẳn là thời điểm Diệp Phi vui vẻ nhất trong hơn hai mươi năm này, mặc dù niềm vui này dường cũng như vẫn còn một khoảng trống.
Lê Tiện Nam nói cô bớt chút thời gian trả lại căn phòng ở ngõ nhỏ Hòe Tam đi, dù sao cô cũng thường xuyên về đó nữa, còn không bằng để dành số tiền đó chuẩn bị trang trí nhà.
Diệp Phi nghĩ thầm cũng có lý, nhưng trả lại phòng ở ngõ nhỏ Hòe Tam thật sự khiến cô do dự một lúc, hỏi Lê Tiện Nam, “Lỡ như em cãi nhau với anh, anh đuổi em ra ngoài thì em biết đi đâu, chẳng lẽ em còn phải ở khách sạn?”
“Nhưng lại không nỡ cãi nhau với em.”
Lê Tiện Nam nói như vậy, Diệp Phi thật sự nhớ lại một chút, quả thật đúng là vậy.
Lê Tiện Nam không quan tâm đến vấn đề của công việc, thỉnh thoảng cũng có thời điểm hơi mất không kiên nhẫn, bảo Kha Kỳ xem mà làm, những việc nhỏ nhặt này còn tới hỏi anh, trong công ty không có người khác nào sao?
Diệp Phi vừa làm bài vừa nghe, cũng nghe hiểu được đại khái ý tứ của anh: Thời gian của anh là quý giá nhất, không có nhiều công sức chờ đợi như vậy.
Kết quả khoảng thời gian đó Diệp Phi vội vàng viết luận văn, trưng dụng thư phòng của Lê Tiện Nam, trên bàn bày ra rất nhiều tác phẩm văn học, viết xong cũng đã đến rạng sáng, bài chuyên ngành của các cô còn đỡ, nhưng mà bài tập là thật sự rất nặng.
Diệp Phi lặng lẽ đi rửa mặt, trở về phòng ngủ Lê Tiện Nam còn chưa ngủ, hình như là đang chờ cô.
Không phải thời gian của anh là quý giá nhất sao, sao có thể cứ như vậy dựa vào đầu giường đợi nửa đêm chứ?
Tiêu chuẩn kép, Diệp Phi lập tức nghĩ đến ba chữ này.
Lê Tiện Nam vỗ vỗ nhẹ xuống giường với cô, Diệp Phi nằm ở bên cạnh anh, thoải mái lăn qua lăn lại.
“Sau này anh đừng chờ em nữa, gần đây bài tập của em nhiều, không làm kịp.” Diệp Phi mơ màng nói, “Hình như anh cũng không thích chờ đợi người khác.”
“Anh không thích chờ đợi người khác, anh thích chờ em.” Lê Tiện Nam cười sờ sờ tóc cô, “Không có em không ngủ ngon.”
“Anh là vì ngủ ngon nên mới chờ em?” Biết rõ là không phải, nhưng vẫn phải nói ra, ngữ điệu có chút lười biếng, có chút giống như làm nũng.
“Đúng vậy, không có em ngủ không ngon.”
Lê Tiện Nam nhẹ nhàng vuốt tóc cô, mùi hương hoa quả thoang thoảng, anh đã quen lúc nào không hay.
Ngày hôm sau Diệp Phi không có tiết học, muốn đi đến chỗ Triệu Tây Mi, hẹn Tiết Như Ý có thời gian thì cùng đi, ngày mai hiếm khi được được ngủ bù.
Trước khi đi ngủ, Lê Tiện Nam hỏi cô khi nào trang trí lại nhà, nói về ngõ nhỏ Hòe Tam, Diệp Phi nặng nề ngủ thϊếp đi.
Chắc là ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thấy cái đó, Diệp Phi thật sự nằm mơ thấy mình đã trang trí xong căn nhà kia, cô chạy về nói cho Lê Tiện Nam biết, kết quả phát hiện mình có làm như thế nào cũng không thể vào được Đàn Cung Tây Giao, bảo vệ chặn cô lại, Diệp Phi cuộn tròn ngồi ở trước cổng Đàn Cung Tây Giao chờ anh, xuân đi đông đến, tất cả mọi thứ đều biến thành màu xám trắng, cô vẫn không chờ được Lê Tiện Nam.
Cô đi hỏi Triệu Tây Chính, Triệu Tây Chính nhướng mày nói, anh Nam đã đến Hồng Kông từ lâu rồi?
Cô khóc lóc hỏi anh đi Hồng Kong từ khi nào?
Triệu Tây Chính lấy điện thoại ra đưa cho cô, đó là ảnh cưới, trông xứng đôi, nhưng mặt cô dâu như thế nào cũng không nhìn thấy rõ được, người đàn ông lại là khuôn mặt Lê Tiện Nam.
Triệu Tây Chính nói, anh Nam đã kết hôn từ lâu rồi, cô đợi ở đây làm gì? Đây là bà Lê, môn đăng hộ đối với anh.
Khi nói chuyện, cổng Tây Giao mở ra, Diệp Phi chạy vào, hoa cẩm tú cầu trong sân đã sớm chết, khô héo thành một mớ hỗn độn.
Bà Lê không nhìn thấy rõ mặt hỏi cô, chúng ta ai mới là vai phụ trong câu chuyện này?
Giấc mơ này quá chân thật, Diệp Phi ở trong mơ vẫn luôn khóc, Lê Tiện Nam gọi cô, Diệp Phi mơ màng mở mắt ra, dưới ánh đèn ấm áp là khuôn mặt uể oải của Lê Tiện Nam, hỏi cô làm sao vậy, có phải là áp lực quá lớn không?
Diệp Phi có cảm giác tâm hồn tan vỡ pha trộn giữa thực và mơ, trong mơ đau lòng đến tỉnh lại vẫn còn đang tiếp tục, cô bật khóc vùi vào trong lòng anh nói, “Em mơ thấy Triệu Tây Chính nói anh đến Hồng Kông kết hôn, hoa cẩm tú cầu cũng chết……”
Lê Tiện Nam cứng họng, muốn dỗ cô vui vẻ lên một chút, lời nói đến bên miệng, thế mà lại có chút ảm đạm, anh vuốt ve sống lưng cô nói, “Cẩm tú cầu không chết được, hôm qua anh vừa mới cho người đến đổi…… Cẩm tú cầu trong sân cũng đã đâm cành, tháng sáu có thể nở, có thể nở đến ba bốn tháng đấy……”
“Em còn mơ thấy anh không thể vào Tây Giao được, em đang đợi anh, nhưng vẫn không đợi được anh……”
Diệp Phi nói với anh, giọng nói ấm ức không thể chịu nổi.
Lê Tiện Nam cười cười, nước mắt nóng bỏng thấm đẫm bộ đồ ngủ mỏng manh, dán vào ngực, bỗng dưng có cảm giác lạnh lẽo.
Nhất định là có một vài người sẽ làm cho anh bắt đầu suy xét đến tương lai, là muốn được xếp vào tương lai.
Nói không rõ là vì sao, thật muốn hỏi Lê Tiện Nam, Diệp Phi có điểm gì tốt?
—— Triệu Tây Chính đã từng hỏi như vậy không chỉ có một lần, Diệp Phi có điểm gì tốt?
Có điểm gì tốt à? Chỗ nào cũng tốt, đáp án là không thể chỉ ra được, chỉ là khi nhớ đến, mỗi một ngày đều rất cam tâm tình nguyện, thư ký La nói gần đây anh thật sự hơi quá, máy bay tư nhân kia chỉ có hội nghị quan trọng mới dùng đến, một tháng Lê Tiện Nam điều vài lần, thư ký La không ngồi yên được đi hỏi, kết quả phát hiện khoang hành khách máy bay đều ngâm đầy hoa cẩm tú cầu.
Điên rồi.
Nhưng Lê Tiện Nam thật sự rất cam tâm tình nguyện.
Triệu Tây Mi cũng nghe nói, than vãn với anh trai cô ấy, tâm lý học có một quan điểm, con người khi còn nhỏ càng thiếu cái gì, thì sau khi trưởng thành sẽ càng dễ dàng mất khống chế đối với cái đó, có lẽ là trước kia Lê Tiện Nam chưa từng được yêu cũng như chưa từng yêu người khác, hiện tại điên thành như vậy cũng rất bình thường.
Triệu Tây Chính còn âm thầm suy nghĩ, anh ta cũng không như vậy mà.
Triệu Tây Mi nói, đừng, ba mẹ anh đều cưng chiều anh.
Ngày đó Diệp Phi gặp phải ác mộng bật khóc, Lê Tiện Nam dỗ dành cô, bế cô lên, bật đèn bảo cô đi xuống dưới lầu xem, dỗ dành nói, “Phi Phi em nhìn xem, hoa cẩm tú cầu đang nở, hôm qua anh mới cho người đến đổi.”
Đèn hành lang ở Tây Giao thường được bật sáng, hoa cẩm tú cầu trong sân nở rộ kiều diễm, màu canh nhạt màu xanh biển, từng đám từng đám lớn, vây quanh nửa bức tường.
Diệp Phi quay đầu lại nhìn anh, ánh mắt Lê Tiện Nam nhìn cô tẩm đầy một loại mềm mại và dịu dàng, giống như cành lá hương bồ trưởng thành đầy đủ, một cơn gió nhẹ thổi ngang qua, lả tả tung bay khắp thế giới.
“Cẩm tú cầu sẽ không chết, em cũng có thể chờ được anh.”
Phi Phi, anh thật sự muốn xếp em vào tương lai.
Trước kia Lê Tiện Nam sống ở hiện tại, cũng không bao giờ lên kế hoạch cho tương lai.
–
Triệu Tây Mi tìm người thiết kế văn phòng rất đẹp, cửa sổ sát đất thông thoáng, nhưng mà dù sao cũng là bảo trì và phát triển phần mềm, vẫn phải dựa vào mấy người Hàn Dịch, kế toán linh tinh đều tìm thuê bên ngoài —— Triệu Tây Chính tất nhiên sẽ không quan tâm, Triệu Tây Mi bảo Diệp Phi đi nói với Lê Tiện Nam, Diệp Phi rất khó xử, nhưng cô vừa nói, kết quả ngày hôm sau mọi chuyện đã được giải quyết xong.
Triệu Tây Mi hài lòng nói với cô, Lê Tiện Nam đối với em thật tốt mà, ngay cả chị cũng chỉ có thể vớt được chút hời trên mặt.
Phân công công việc vô cùng đơn giản, mấy bạn học nam của Hàn Dịch đều học lập trình, bảo trì và phát triển phần mềm không cần phải nói, Diệp Phi và Tiết Như Ý viết bài quảng cáo chuyển hướng lưu lượng truy cập, thân phận của Triệu Tây Mi cũng còn đó, phía nền tảng cũng sẵn sàng trao những cơ hội này.
Chỉ là lúc phần mềm thật sự sắp đưa ra thị trường, công ty tuổi trẻ này lần đầu chính thức mở một cuộc họp, muốn đặt một cái tên thật đặc biệt cho phần mềm này.
Trước kia vẫn luôn trong quá trình kiểm tra nội bộ, nhóm người dùng vô cùng sôi nổi, Triệu Tây Mi điều hành một tài khoản Weibo chính thức cũng hút không ít fans.
Định vị của phần mềm là hẹn hò thông qua mạng xã hội, cho phép những người trẻ tuổi mở cửa trái tim mình, thông qua dữ liệu lớn để kết nối với bạn bè, người dùng đều là ẩn danh, Hàn Dịch nói phần mềm được lấy cảm hứng từ một cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng năm 1992 tên là《Tuyết lở》, trong đó đưa ra khái niệm về metaverse.
Metaverse có nghĩa là ảo, mọi người sử dụng khoa học kỹ thuật và công nghệ để có được trải nghiệm đắm chìm trong thế giới ảo.
Hàn Dịch nói, mỗi người đều có thể tìm được một nửa còn lại của mình trên thế giới này, một nửa còn lại phù hợp với tâm hồn của họ. Đây chính là ý định ban đầu của phần mềm này khi nó xuất hiện, anh ta muốn làm chính là một ứng dụng mạng xã hội của thế giới ảo, như là cô thích văn học, thì nó sẽ tìm những người dùng có cùng sở thích phù hợp với cô.
Trong phòng họp đều là một đám người trẻ tuổi, nhưng cũng đều là một đám những chàng trai cô gái hơn hai mươi, nói nếu không thì gọi là bạn tâm giao đi, Triệu Tây Mi nói như thế này lại giống như là dựa vào tâm linh vậy.
Mấy người ở trong văn phòng cãi cọ ầm ĩ.
Diệp Phi ngồi ở bên cửa sổ, trên cửa sổ sát đất có phủ một lớp cửa sổ lá sách che lại, tầng tầng lớp lớp của cửa sổ lá sách cắt ngang màn đêm, ở trong mảnh vỡ nhỏ nào đó cô nhìn thấy được dưới lầu có một chiếc xe đỗ ở đó.
Lê Tiện Nam dựa vào bên cạnh xe, áo sơ mi trắng, trên cổ thắt cà vạt tối màu, quần tây ủi phẳng phiu, chắc là cũng vừa bận việc xong, anh luôn nhớ đến đón cô tan tầm.
Rõ ràng là anh nói thời gian của nhà tư bản chính là tiền bạc, ở trong mắt cô, hơn phân nửa thời gian anh đều dùng ở chỗ cô.
Ánh mắt Diệp Phi nhìn Lê Tiện Nam ở dưới lầu, bỗng nhiên nghĩ tới hình như là đã rất lâu rồi, Lê Tiện Nam bỏ thuốc lá, luôn mang theo kẹo cai thuốc lá bên người.
Mở nắp hộp kẹo cai thuốc lá ra, đổ ra một sợi dây chuyền ở trong lòng bàn tay cô, chiếc nhẫn kia được anh nhờ người đổi thành dây chuyền, đeo ở cổ cô.
Lê Tiện Nam kể cho cô nghe câu chuyện 21 gam, sau khi con người chết, linh hồn sẽ là 21 gam.
Kim cương là khoáng chất cứng nhất trong tự nhiên.
Kim cương 21 cara cũng không phải là 21 gam.
Lê Tiện Nam rất thích ngụ ý này, anh nói 21 gam là tình yêu thuần khiết nhất giữa người với người, cho dù người có chết đi rồi, nhưng ký ức và tình yêu vẫn vĩnh viễn còn ở đó.
Kim cương 21 gam quá khoa trương, kim cương và 21 cara, như thể ngụ ý một tình yêu không gì lay chuyển được.
Giống như một góc cánh đồng hoa hướng dương trong biệt thự Tây Giao, bạn là người duy nhất, tôi chỉ thuộc về bạn.
“21 cara đi.” Diệp Phi nói.
21 gam không phải là linh hồn, mà là tình yêu.
Sẽ luôn có người hiểu những gì mà bạn không nói ra.
Cũng luôn có người, không nói lời hứa hẹn, không nói yêu, nhưng ánh mắt ngập tràn tình yêu đó chỉ nhìn bạn.
Bạn có thể hiểu, bạn cũng có thể được đến anh ta.
Cưới xuân đầu hạ năm 2014, tất cả đã ổn thỏa, phần mềm được phát triển bởi Hàn Dịch đặt tên là 21 cara, đưa ra khái niệm vũ trụ ảo, sau lưng có Lê Tiện Nam đầu tư, con đường đi này vì thế mà càng trơn tru hơn, bởi vì mới lạ và mượt mà mà người dùng được trải nghiệm đắm chìm vào đó, sau khi lên kệ phần mềm này rất được giới trẻ ưa chuộng.
Có một số phần mềm xã hội định vị quá phù phiếm, làm thế nào để xác định vị trí của những người xung quanh bạn, làm thế nào để kết bạn dựa trên ảnh, có một câu nói rất phổ biến trên mạng năm đó, nói rằng, “Bạn quan tâm đến sự xuất hiện của tôi, nhưng tôi muốn tìm người đồng điệu về tâm hồn.”
21 cara đã thực hiện một cách tiếp cận khác, đi sâu vào tâm hồn, hơn nữa cộng với một số lượng lớn các bài viết hấp dẫn để chia sẻ —— Những bài viết cũng bắt đầu từ việc chia sẻ cuộc sống, nhanh chóng lôi kéo một số lượng lớn người dùng trung thành.
Có những nhân viên văn phòng đang chia sẻ một ngày bận rộn ở thủ đô.
Có người tiện tay chụp cảnh đêm ở London.
Có một số người nói về sự nghiệp diễn viên không phải là dễ dàng.
Có người kể lại câu chuyện thất tình.
Thế giới vẫn đang chìm nổi, có người đầu tư phá sản, có người bay thẳng lên đến bầu trời.
Trên lầu trong tòa nhà kinh doanh nhỏ này, công ty bên cạnh thay rồi lại đổi, ông chủ nói làm ăn khó khăn, mở cửa hàng thật còn không bằng cửa hàng trực tuyến bạn nói cửa hàng trực tuyến, ngay cả khi bạn treo trên Taobao, vẫn không ai quan tâm, tại sao? Có người bắt đầu bồi dưỡng các ngôi sao nổi tiếng trên mạng, bọn họ cần tùy tiện quảng cáo gì đó, cửa hàng trực tuyến không làm được như người ta.
Bạn nói bắt đầu tìm kiếm những người nổi tiếng trên mạng để bán hàng? Những người nổi tiếng trên mạng đều sẽ thay đổi sau một đợt, năm ngoài còn thịnh hành mặt rắn cũng đã rời khỏi lịch sử sân khấu, người ta lại thay đổi một đợt thành những người có khuôn mặt ngây thơ tình đầu quốc dân, bạn nhìn xem, lại chậm một bước nữa rồi.
Giống như những con sóng nhấp nhô, bạn phải học cách hít thở, cũng không chỉ học cách hít thở, mà bạn phải biết lặn, biết bơi, để tồn tại dưới những cơn sóng lớn này, tìm kiếm được viên ngọc trai rực rỡ nhất.
Vào mùa xuân hè năm 2014, 21 carat là sản phẩm Internet đầu tiên vượt qua được làn sóng.